Gần đây Cao Yến mới chuyển sang nhà mới, là loại có bể bơi rất rộng.
Dư Hoan cứ tưởng anh bảo cô tới nhà mình tập bơi chẳng qua là một cách hẹn à ơi khéo léo. Không ngờ lúc đến nơi lại thấy Cao Yến đã thay đồ đợi cô bên bể bơi.
May mà tối nay cô vốn có khóa học nên đã để đồ bơi trong cốp xe.
Lúc cô thay đồ xong xuống nước, Cao Yến thấy cặp phao tay của cô thì hỏi:
– Em vẫn chưa nổi được à?
– Ừm.
Dư Hoan hơi xấu hổ thừa nhận:
– Cũng chưa biết lấy hơi luôn.
Huấn luyện viên đã dạy cô những động tác cơ bản của kiểu bơi ếch: Đạp chân ra sao, khua tay ra sao, rẽ tay như thế nào khi ngẩng đầu lên lấy hơi…
Ngặt nỗi hễ ghép các động tác ấy vào với nhau là lại xuất hiện vấn đề, nếu không phải đầu vừa nâng thì người chìm thì là không thể lấy hơi, nổi chưa được bao lâu đã bắt đầu sặc nước. Thế nên Dư Hoan đành phải dùng phao tay.
Cao Yến đi tới nói:
– Em đừng đeo cái này, để anh giúp em xem thử.
Trong nửa tiếng tiếp theo, Cao Yến phát hiện ra vấn đề, rồi bắt đầu tự mình làm mẫu sửa đúng cho Dư Hoan.
Lúc học bơi trong phòng tập, Dư Hoan nhớ rõ huấn luyện viên của cô chưa xuống nước lần nào, bây giờ toàn bộ quá trình Cao Yến đều ở trong bể bơi chỉ dẫn cô, vừa thấy không ổn là nâng cô ngay.
Đây là chuyện lúc trước Dư Hoan không ngờ đến.
Có lẽ là vì hôm nay Thẩm Dật Lâm làm cô phải tăng ca.
Trước kia từng có chuyện như vậy. Vì một vụ án đột xuất của công ty anh mà cô đã bỏ lỡ buổi lưu diễn tại thành phố này của thần tượng, thế là Cao Yến bèn mua vé ở hàng ghế tốt nhất trong buổi diễn tiếp theo của thần tượng ở nơi khác cho cô, kèm theo cả vé máy bay khứ hồi để bồi thường.
Anh luôn rành rẽ nghệ thuật đắc nhân tâm, có lẽ đây cũng là nguyên nhân lớn khiến mấy năm nay Nhạc Thượng càng ngày càng lớn mạnh.
Cao Yến dạy rất nghiêm túc.
Dựa theo lời khuyên của anh, Dư Hoan cứ đạp chân hai lần thì lấy hơi một lần, thế là vấn đề bị chìm được giải quyết. Cô bèn to gan thử bơi hai vòng, dần dần có thể vừa đạp chân vừa lấy hơi cùng lúc.
– Cách dạy của anh hợp với em hơn huấn luyện viên nhiều. Lần đầu tiên có thể bơi một mạch từ đầu này sang đầu kia bể bơi.
Dư Hoan nói với Cao Yến.
– Ý em là anh dạy giỏi hơn huấn luyện viên à?
Cao Yến lên bờ rót một ly sâm panh đưa cho cô, hỏi:
– Có muốn mua khóa học không?
Anh luôn thế, lúc nói giỡn mặt mày cứ tỉnh bơ.
Nhưng vòng eo lộ liễu, cặp mông căng nẩy được quần bơi thít chặt, giọng nói trầm thấp, … lại vô cùng gợi cảm, đặc biệt là vật to lớn dũng mãnh đang bị lớp vải lèn chặt vào người.
“Hôm nay tập bơi đến đây thôi”, Dư Hoan nghĩ.
Cao Yến nhận ra ánh nhìn của cô, lại xuống nước.
– Có muốn thử ở đây không?
Anh bỏ ly rượu của cô lên bờ, đặt tay cô đặt lên hông mình, rồi choàng tay ra sau cổ cô kéo về phía mình, dấn bước đè cô vào thành bể bơi.
– Ở đây á?
Dư Hoan ôm lấy cổ Cao Yến.
– Ừ.
Cao Yến lên tiếng, dời bàn tay đang đặt lên hông cô xuống bắp đùi cô, vén một góc quần bơi lên, khẽ trượt ngón tay dọc theo kẽ mông, nhanh chóng tìm thấy miệng khe, dụ dỗ:
– Trong nước chắc kích thích lắm.
Ngón tay ngâm trong nước của anh bỗng đâm vào rồi từ từ rút ra, khi chọc phải phần thịt mềm lại luồn vào một chút, chuyển động rất nhịp nhàng, chạm vào điểm nhạy cảm bên trong cô đầy chuẩn xác.
– Ưm…
Đột nhiên bị lạnh khiến Dư Hoan cong người lên.
Một bàn tay khác của Cao Yến thừa cơ len giữa khoảng giữa lưng cô và thành bể bơi, cởi nút thắt áo bơi mò vào trong, thuận đà nắm lấy bầu ngực đã dựng thẳng của cô.
– Ướt không?
Anh nắn bóp ngực cô dụ dỗ, tiếng nói trầm thấp mang theo hơi nóng phả vào vành tai nhạy cảm của cô.
– Có.
Trên dưới đồng loạt bị tấn công, mặt Dư Hoan tức khắc đỏ lên song vẫn còn do dự:
– Nhưng mà…
Cao Yến lanh tay tụt quần bơi của cả mình và cô xuống, mặc chúng lềnh bềnh trong nước.
– Bể bơi mới thay nước.
Anh nâng một chân cô choàng eo mình, cây hàng dữ tợn ma sát bên ngoài miệng khe hai cái rồi luồn vào trong, buông lời hứa:
– Anh sẽ không xuất khí đâu.