Kết quả, xe còn chưa đến đoạn cua thì đã thấy Hoắc Khải và Giản Tư Tư đứng ở bên đó nói chuyện gì, có vẻ rất thần bí. Cô dừng xe lại, sau đó thì thấy Giản Tư Tư hôn Hoắc Khải.
Mặc dù không nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng Ninh Thần đã đoán được đại khái.
Đa số người trong công ty đều biết tình cảm của Giản Tư Tư với Hoắc Khải, nhất là những nhân viên cũ. Nhưng vì mọi người không quan tâm và không đem ra để tám chuyện mà thôi.
Dù sao thì thân phận của Hoắc Khải và Giản Tư Tư quá nhạy cảm, một người thì là sếp, một người thì là phó tổng giám đốc, không thể đắc tội nổi. Dù có nói thì cũng chỉ có thể lén lút vài câu lúc đi uống rượu mà thôi.
Không phải Ninh Thần không rõ chuyện này, chỉ là trong lòng biết và tận mắt chứng kiến lại là hai chuyện khác nhau.
Khi thấy Giản Tư Tư hôn Hoắc Khải, Ninh Thần vô tình nhận ra bản thân mình không hề tức giận mà còn có chút buồn cười.
Gặp chuyện kiểu này mà còn cười? Không lẽ là vì chuyện của Cố Phi Dương nên khiến năng lực chịu đựng của cô tiến bộ hơn sao?
Không, nói chính xác là Giản Tư Tư quá giống em gái của cô, quan hệ với cô cũng rất tốt, cho nên chuyện này nhìn giống một trò đùa cố tình hơn.
Dĩ nhiên, Giản Tư Tư đã là người trưởng thành, cô ấy sẽ không cố tình đùa cợt về chuyện này.
Nhưng dù sao thì Ninh Thần cũng chẳng thấy tức giận.
Khi xe dừng lại, cô mới âm thầm thở phào, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì.
Cuối cùng, Ninh Thần rời đi trong im lặng, coi như chuyện này chưa từng xảy ra và mình cũng chưa từng nhìn thấy. Chuyên trang đọc truyện # TrumTruy en. CO M #
Còn sau này mọi chuyện sẽ thế nào thì đành nhờ ý trời vậy.
Đến tối, Ninh Thần về nhà thì đã thấy Hoắc Khải và Đường Đường ngồi đó.
Thấy cô trở về, Đường Đường vội vàng vẫy tay với cô, vui vẻ nói: “Mẹ mau qua đây nào. Con đã gọi cô Cố và Văn Văn đến đây ăn cơm, mẹ thấy con nên chọn cái bánh nào nhỉ?”
Ninh Thần đi đến mới thấy Đường Đường đang dùng Sáng Thế Kỷ để làm bánh gato.
Nhờ sự mô phỏng của Sáng Thế Kỷ, Đường Đường đã tạo ra một đường đại khái, sau đó Sáng Thế Kỷ sẽ hoàn thiện và sửa sang chi tiết. Sau khi xác định thành phẩm thì sẽ gửi đến cửa hàng bánh ngọt và sản xuất bằng toàn bộ rô-bốt.
Đây là một dự án mới của công ty chi nhánh đồ ăn Ất Sửu, cửa hàng bánh ngọt trí tuệ nhân tạo. Ở đây, bạn có thể liên lạc với Sáng Thế Kỷ và tự tạo một cái bánh gato của bản thân. Bất kể bạn làm thành hình gì, chỉ cần chốt thì có thể có thành phẩm.
Mà thời gian từ lúc đặt hàng đến lúc gửi hàng đi chỉ chưa đến 10 phút.
Hiện giờ Hi Vọng Mới đã cơ bản hoàn thiện phương thức giao hàng bằng máy bay không người lái trong khu vực nội thành. Không cần lo về tình trạng giao thông nên tốc độ giao hàng được tăng gấp bội.
Mà sau khi Sáng Thế Kỷ được sửa đổi thì máy bay không người lái chỉ to bằng lòng bàn tay đã có thể chở được những đồ vật nặng đến hàng trăm cân, mà chỉ hao phí một chút nước mà thôi.
Năng lượng khí Hidro đã thay thế cho năng lượng mặt trời, năng lượng điện, dầu, dầu khí trong nội bộ công ty Hi Vọng Mới. Trước mắt, mặc dù chỉ mới tiến hành thử nghiệm trong máy bay không người lái nhưng kết quả thí nghiệm đã cho thấy hiệu quả rất tốt.
Chỉ cần cải thiện kỹ thuật chi tiết hơn nữa là có thể đưa vào thị trường.
Khi ấy, xe ô tô, máy công nghiệp, thậm chí là nhà máy phát điện cũng sẽ có thể ứng dụng năng lượng này. Tài sản của Hi Vọng Mới cũng theo đó mà tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Dù sao thì con người vẫn luôn thích thú với việc tìm hiểu năng lượng mới, mà năng lượng Hidro rất hợp với yêu cầu của mọi người.
Không ô nhiễm, tỉ lệ sử dụng cao, nhanh chóng thuận tiện.
Hiện giờ đã có rất nhiều công ty muốn hợp tác với Hi Vọng Mới, mong muốn có được kỹ thuật này đầu tiên.
Dĩ nhiên, bọn họ cũng đã tiến hành thử nghiệm trong thế giới ảo, nhưng không có sự giúp đỡ của Sáng Thế Kỷ thì không biết bao lâu nữa mới thành công được. Chỉ sai một số liệu thôi là đã phải thử nghiệm thêm mấy trăm ngàn lần nữa rồi.
Do đó, rất nhiều người càng thêm hứng thú với Sáng Thế Kỷ.
Bọn họ biết với trình độ khoa học kỹ thuật của bản thân hiện tại không thể nào mà tiên tiến được như trí tuệ nhân tạo, liền chọn luôn hợp tác với Hi Vọng Mới.
Chỉ cần Hi Vọng Mới chịu cung cấp một phần chức năng của Sáng Thế Kỷ ra thì bọn họ cũng sẵn sàng bỏ ra một lượng tiền lớn.
Nhưng hợp tác liên quan đến Sáng Thế Kỷ thì Hoắc Khải vẫn chưa đồng ý ai hết. Đây là pháp bảo để dẫn đầu thế giới của Hi Vọng Mới. Khi chưa tìm được kỹ thuật khác thì sẽ không dễ dàng đem Sáng Thế Kỷ ra đâu.
Hoắc Khải rõ hơn ai hết sự quan trọng của việc dẫn đầu kỹ thuật. Chỉ cần có nó thì mới mục tiêu cuối cùng nhanh chóng được thực hiện!
Nhưng thời đại này không giành cho một người trổ tài, các xí nghiệp siêu cấp đều đang “nuôi cá” trong thị trường.
“Nuôi cá” tức là đem kỹ thuật của bản thân ra cắt xen, dùng kỹ thuật lạc hậu của thời đại này để nuôi dưỡng những xí nghiệp nhỏ.
Nếu những xí nghiệp này có thể dựa vào những “thức ăn cho cá” chất lượng thấp kia mà trưởng thành, thậm chí phát triển được kỹ thuật độc đáo thì có thể thu hoạch rồi.
Thủ đoạn này là một phương pháp cạnh tranh rất thường thấy, cũng là sở trường của Hoắc Khải.
Được sự đồng ý của anh, trụ sở trong nước và nước ngoài của Hi Vọng Mới đã đem ra cái khung ban đầu nhất của Sáng Thế Kỷ để hợp tác với những công ty khác. Dĩ nhiên, cho dù nó có cực kỳ lạc hậu thì giá cũng không hề thấp.
Muốn có được cái khung này thì phải bỏ ra ít nhất là chục tỷ mỹ kim mới được, hơn nữa Hi Vọng Mới còn có quyền ưu tiên sử dụng với những thành quả của họ.
Nếu bạn muốn có được cái khung cao cấp hơn thì cũng không phải là không thể, Hi Vọng Mới có thể đổi nó lấy một phần cổ phần của bạn.
Dĩ nhiên là không phải 100% hay 51%, mà chỉ cần ít nhất từ 20% đến 49% là được rồi.
Cái giá đó nghe thì có vẻ rất cao, rất khó chấp nhận.
Nhưng với nhiều xí nghiệp nhỏ thì bán ra cổ phần không là chuyện gì to tát, mà so với việc bỏ ra chục tỷ mỹ kim thì đã quá là tiết kiệm rồi.
99% các xí nghiệp trên thế giới có lẽ chẳng bao giờ kiếm nổi số tài sản hàng chục tỷ mỹ kim, cho nên bọn họ chẳng quan tâm.
Mà đám công ty có tiền thì lại trả tiền rất sòng phẳng, đổi lấy bộ khung ban đầu.
Không phải bọn họ không muốn có bộ khung cao cấp, mà chỉ cảm thấy Hi Vọng Mới có thể dựa vào bộ khung ban đầu này để phát triển được Sáng Thế Kỷ thì bọn họ cũng sẽ làm được.
Họ không quan tâm đến tiền, nhiều hay ít hơn không quan trọng, nhưng nếu bán cổ phần đi thì sẽ thật khó chấp nhận.
Những công ty lớn thế này ngoài Hi Vọng Mới ra thì đều có sự góp vốn của đủ loại tư bản. Lúc bán cổ phần ra cũng không phải do một, hai người quyết định.
Cho dù người quyết định công ty có một phiếu quyết định thì sao chứ? Nếu không có cổ phần trong tay thì cũng như không.
Dựa vào hai loại khung khác nhau, Hi Vọng Mới lại thu được mấy trăm tỷ mỹ kim và một lượng lớn cổ phần của các công ty nhỏ.
Đối với những công ty nhỏ này, vừa tiết kiệm tiền lại vừa được gia nhập hệ thống Hi Vọng Mới thì quá hời.
Nhưng số công ty được Hi Vọng Mới lựa chọn và giao khung cao cấp cho thì không nhiều, cũng không phải ai có thể lấy cổ phần ra đổi. Nếu không có tiềm lực, ngành nghề không phù hợp thì dù có tương lai thế nào cũng vô dụng.
Bao gồm cả việc máy tự động sản xuất bánh gato mà Đường Đường dùng cũng là sản phẩm của một trong số những công ty nhỏ kia, nhưng phần mềm lại dùng kỹ thuật trí tuệ nhân tạo của Hi Vọng Mới.
Mặc dù Sáng Thế Kỷ rất tốt, nhưng Hoắc Khải lại không muốn con người quá dựa dẫm vào trí tuệ nhân tạo.
Anh vẫn cho rằng nếu con người mất đi năng lực tư duy thì khác nào xác ướp biết đi. Con người muốn có được phát triển và thành tựu lớn hơn thì phải đổi mới bản thân, tuyệt đối không được mất đi năng lực sáng tạo chỉ vì ngoại lực.
“Bố, bố thấy cái nào đẹp ạ?”, Đường Đường hùng hồn hỏi.
Hoắc Khải bước qua xem, Đường Đường làm một căn phòng lớn, bên trong có rất nhiều người ngồi. Tuy không rõ tướng mạo nhưng nhìn trang phục thì có thể đoán được có hai mẹ con Cố Phi Dương, Đặng Tuấn Mai, Ninh Quốc Năng và Ninh Ngọc Lâm.