Vừa vét hòm rút ra mấy ngàn tỷ để chuyển vào thị trường trong nước, bây giờ sân sau cháy lớn, lẽ nào phải chuyển tiền quay lại.
Nhưng nếu lấy lại tiền thì chúng không nắm chắc được phần thắng ở trong nước.
Cứ như thế, càng kéo dài thì đối với chúng lại càng bất lợi.
Phải dốc sức tấn công hay chọn lựa lùi một bước để bảo vệ “tài sản cá nhân” của mình. Đây là một câu hỏi khó đối với tư bản nước ngoài.
Cổ Ngôn Tài và Ninh Hạo Bân cũng không quan tâm chúng nghĩ thế nào, nên đánh thì cứ tiếp tục đánh, thể hiện muốn đánh cho những công ty này hoàn toàn sụp đổ.
Vì Hi Vọng Mới đích thân tham gia vào trận chiến thương mại này, khiến cho các công ty trong đội hình bao vây, đàn áp được chắp thêm niềm tin.
Họ có đủ lý do để tin tưởng, gã khổng lồ mới nổi trong thương nghiệp sẽ không bắn tên không có đích đến.
Nếu đã dám thu mua vậy nhất định đã nắm chắc phần thằng. Nếu mình không nắm lấy cơ hội này thì làm gì còn miếng canh nào mà húp.
Về công về tư, họ đều muốn đứng cùng một chiến tuyến với Hi Vọng Mới.
Trong bầu không khí như vậy, làm sao nói chuyện được bằng lí trí.
Một nhóm lớn các công ty liều mạng tấn công, bây giờ họ đã không có cách nào để chùn bước nữa.
Dù gì cũng đã đắc tội rồi, rút lui thì có thể xóa đi thù hận hay sao?
Không đời nào!
Những nguồn vốn siêu lớn này đã tồn tại lâu đời đến trăm năm, chúng vẫn luôn không phải là những kẻ rộng lượng. Anh dám chống lại chúng thì chắc chắn chúng sẽ không để anh sống yên ổn.
Nhưng công ty nhỏ biết rõ điều đó nên chỉ có thể dốc sức để tiêu diệt tư bản nước ngoài. Chỉ có như thế mới không phải lo lắng về sau, còn có thể tranh thủ cơ hội kiếm được món hời lớn.
“Chết tiệt, họ đã dám làm như thế thì hãy đánh đổ họ!”, một ông chủ lớn của tư bản nước ngoài rống lên.
Nhưng lại có người phản đối nói: “Nếu chúng ta làm như thế thì sẽ chỉ khiến tình hình trở nên càng tồi tệ. Họ đã bị Hi Vọng Mới lừa gạt, chọn lựa đứng về phía đối lập với chúng ta. Vào lúc này chúng ta nên nói tình hình thực tế của Hi Vọng Mới cho họ biết!”
Rất nhiều người đồng ý với đề nghị này, thế là, mấy công ty tư bản lớn đã liên kết lại để đưa ra một thông báo.
Trong thông báo ghi rõ, vì ở trong nước Hi Vọng Mới đang phải oằn mình chống lại sự thu mua của tư bản, ốc còn không mang nổi mình ốc thì làm sao còn thời gian để tiến hành thu mua công ty khác. Họ làm thế chỉ để lừa người thôi, các ông không nên mắc bẫy.
Còn về những chuyện trước đây thì đều cho là chuyện cũ bỏ qua.
Các công ty tư bản lớn vừa ra thông báo thì trụ sở nước ngoài của Hi Vọng Mới cũng phát đi thông báo thứ hai.
“Tài sản của Hi Vọng Mới trong nước và tài sản ở nước ngoài là độc lập với nhau, không liên quan đến nhau. Sự cạnh tranh trong nước thuộc thẩm quyền của trụ sở trong nước, không liên quan nhiều đến trụ sở nước ngoài. Mà lượng vốn của trụ sở nước ngoài dồi dào, đủ tự tin hoàn thành đợt thu mua này. Mong các đối tác giữ vững sự tín nhiệm, chứng kiến sự ra đời của một kỷ nguyên mới!”
“Một đám lừa đảo! Căn bản là bọn họ không có tiền, tiền của trụ sở nước ngoài đã gửi về trụ sở trong nước từ trước, nếu không, họ lấy đâu ra tiền để mua cổ phiếu!”, một người đàn ông tóc vàng của nhóm tư bản nước ngoài gầm lên.
Những gì ông ta nói là sự thật, tiền bán cổ phiếu của trụ sở nước ngoài đã chuyển về trong nước, dùng để mua cổ phần của mấy chục công ty chất lượng cao.
Về điểm này, là đối thủ trực tiếp, chúng vô cùng hiểu điều này. Nếu không hiểu tình trạng vốn thực sự của Hi Vọng Mới thì chúng cũng không dám hành động hấp tấp.
Nhưng, chúng hiểu điều đó còn người khác lại không hiểu.
Cuộc đối đầu thương mại trên thế giới này vốn dĩ vẫn luôn đan xen những tin tức thật thật giả giả mọi lúc mọi nơi.
Chỉ có chính bản thân họ mới biết đâu là thật, đâu là giả. Còn với người ngoài thì hầu hết là đều đứng xem.
Họ không quá quan tâm là thật hay giả, chỉ quan tâm xem mình có thể đạt được lợi ích gì.
Cho nên, những thành viên trong đội hình bao vây, đàn áp vẫn không chịu rút lui, trái lại còn tận lực đối kháng với tư bản nước ngoài.
Trong vòng 48 giờ, mấy chục công ty mất dần chỗ đứng, mất thị phần, đến cả những công ty lâu đời, hoạt động bền vững thì bây giờ đều bị người khác đến cửa cưỡng ép thu mua.
Hơn nữa, tình trạng ngày càng gay gắt, rất có thể thu hút nguồn vốn lớn khác.
Một khi những công ty tư bản lớn trong tay nắm giữ số vốn lên đến hàng chục, hàng trăm tỷ tham gia thì mọi chuyện sẽ ngày càng trở nên khó kiểm soát.
Những công ty tư bản có vốn lớn này có lẽ không mạnh bằng những dòng họ tư bản hàng đầu như bọn chúng, nhưng lại không thể xem thường vì số lượng quá đông.
Tại sao người có tiền luôn nói, tiền thực ra chỉ là một con số?
Chính là vì ở trong tay tư bản đã nắm giữ khối tài sản khổng lồ trong tay mà người bình thường không thể nào tưởng tượng nổi. Đối với họ mà nói, xác thực tiền chỉ là một con số mà thôi, chứ không còn quá nhiều ý nghĩa nữa.
Cho nên, để tránh người khác xâu xé, tư bản nước ngoài đành nghiến răng, lấy lại số tiền 4000 tỷ vừa mới chuyển vào trong nước.
Còn nhiều tiền hơn nữa nhưng tạm thời chúng chưa dùng đến, muốn xem tiến triển như thế nào mới quyết đinh.
Nếu kiểm soát được tình hình bên này thì chúng có thể tiếp tục tập trung sức lực để nuốt trọn hệ thống Hi Vọng Mới.
Đến nay, tỷ lệ thắng đã không còn ở tỷ số 7-3 nữa mà là một tỷ số vô cùng sát sao 5-5.
Việc còn lại là phải xem ai có thể trụ được lâu hơn.
Lại thêm mấy ngày nữa trôi qua, trong tay Vương Vũ Hành đã có số tiền nhiều hơn lúc trước mấy lần.
Các quỹ dự phòng đã được chuẩn bị từ trước, khi giá cổ phiếu của các công ty tư bản nước ngoài điên cuồng tăng lên, rất nhiều đầu cổ phiếu đã mang lại cho đội quân Âm phủ lợi ích cực lớn.
Số tiền thu được này được họ gom lại hết để mua Blue chip.
Mà tư bản nước ngoài cũng làm như vậy, sau khi rút về 4000 tỷ, chúng cũng đầu tư vào thị trường thứ cấp để tranh giành Blue chip.
Nhưng giá cổ phiếu hiện giờ đang rất cao, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai tuần đã tăng gấp đôi.
Những tài sản của công ty chất lượng cao, vốn dĩ đã có giá cổ phiếu rất cao, cộng thêm sự việc lần này dẫn đến dự kiến ban đầu chỉ tốn 2000 tỷ để hoàn thành thì cuối cùng phải mất đến hơn 3000 tỷ.
Trong tay chỉ còn lại mấy trăm tỷ, tạm thời cũng khiến tư bản nước ngoài thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng, tốn nhiều tiền, nhưng đã có thể ổn định lại thị trường thứ cấp.
Nhưng điều khiến chúng không thể ngờ tới, là đội quân Âm Phủ của Vương Vũ Hành như biết được suy nghĩ của chúng, khi tư bản nước ngoài đã tạm thời yên ắng thì họ mới bắt đầu điên cuồng khớp lệnh.
Trụ sở nước ngoài của Hi Vọng Mới cũng vô cùng phối hợp đưa ra thông báo thứ ba.
“Trên thực tế các công ty trong danh sách phản đối lại việc thu mua, cộng thêm những yếu tố về con người bất khả kháng, chúng tôi tuyên bố thương vụ mua bán này thất bại. Các nhà đầu tư hãy cẩn trọng!”
Ngay khi thông báo này được đưa ra, thì giá cổ phiếu của những công ty kia tụt dốc không phanh.
Thậm chí, không cần Vương Vũ Hành dùng quá nhiều Blue chip đã có thể đẩy giá cổ phiếu xuống đáy.
Liên tục ba ngày, giá cổ phiếu đã giảm xuống đáy, khiến sắc mặt của các nhà tư bản nước ngoài xanh như tàu lá. Cùng lúc đó, đội quân Âm Phủ đã ra tay trước tất cả những nhà đầu tư nhỏ lẻ hoặc nhà đầu tư vãng lai, đầu tư tất cả số tiền có trong tay để mua Blue chip trong thị trường thứ cấp.
Hết lệnh này đến lệnh khác, số Blue chip trong tay họ đột nhiên tăng lên mà giá đã giảm đi rất nhiều.
Ngược lại, tư bản nước ngoài đứng trên đỉnh núi, gió lạnh thấu xương.
Chúng chỉ còn lại mấy trăm tỷ để đầu tư vào để tranh giành Blue chip với Vương Vũ Hành nắm quyền kiểm soát.
Lượng tiền của cả hai bên cộng lại đã hơn 1000 tỷ, mà lần chạy đua này lại khiến giá cổ phiếu bị nâng lên.
Tuy rằng, trụ sở của Hi Vọng Mới không phát thông báo nhưng rất nhiều lời đồn nói thông báo lúc trước là giả.
Thông tin thu mua không thuận lợi chỉ là đang đóng kịch, việc thu mua vẫn âm thầm tiếp diễn, chỉ đợi chính thức đàm phàn xong mới đưa ra thông báo.
Do đó, giá cổ phiếu lại điên cuồng tăng lên.
Bên này tăng lên mấy ngày, Vương Vũ Hành lại bắt đầu điên cuồng khớp lệnh, sau đó lại tiếp tục đẩy giá xuống để mua Blue chip.
Anh ta cứ hả hê bán cao, mua thấp trong thị trường thứ cấp, cho tư bản nước ngoài ăn quả đắng.
Vì tư bản nước ngoài không có kế hoạch kiểm soát giá cổ phiếu, nên phần lớn tiền của chúng đều bị ghim ở giá cao, tiền có thể dùng được rất ít.
Hơn nữa, trước mắt chúng đã bị đội quân Âm Phủ dắt mũi, nếu không tự bắt nhịp được thì chỉ có thể ở thế bị động.
Người ta muốn bán lúc nào thì bán lúc đó, đợi ông tìm được cách giải quyết thì đã muộn rồi.
Xử lý nhanh thì có thể cứu vớt lại một chút tổn thất, xử lý chậm thì chỉ có thể ngồi nhìn người khác diễn.
Tư bản nước ngoài đến giờ, cuối cùng đã cảm thấy sự đau khổ của hệ thống Hi Vọng Mới ở trong nước.
Dùng đạo của người để trị người chính là câu nói kinh điển nhất của nước này, nói khó nghe hơn thì ăn miếng trả miếng, nợ máu phải trả bằng máu.
“Không thể tiếp tục như thế này! Phải tìm ra bọn họ rồi giết bỏ không sót một kẻ nào!”, một ông chủ lớn của tư bản nước ngoài hung hăng giao việc cho cấp dưới.
- ---------------------------