“Em không cần đâu”, Giản Tư Tư liếc nhìn Hoắc Khải, nửa đùa nửa thật nói: “Thật ra cũng không phải em không muốn tìm. Chuyện này chủ yếu phải trách ông chủ”.
“Trách tôi?”, Hoắc Khải khó hiểu.
“Đương nhiên là trách anh rồi”, Giản Tư Tư thẳng thắn nói: “Ai bảo là anh ưu tú như thế, khiến tôi nâng cao tiêu chuẩn chọn bạn trai lên, đến giờ chỉ còn vài người lọt vào mắt xanh, thì sao tìm được. Tôi không biết, dù sao sau này tôi không tìm được ai thì ông chủ và tổng giám đốc Ninh phải chịu trách nhiệm với tôi!”
“Con bé này, bọn chị làm thế nào để chịu trách nhiệm với em”, Ninh Thần bật cười nói.
“Đương nhiên là…”, Giản Tư Tư mới nói được một nửa thì không nói tiếp nữa, mà sắc mặt cũng dần đỏ bừng.
Ninh Thần sững sờ, mơ hồ cảm thấy điều gì đó. Cô ho một tiếng, quay sang nói với Đường Trọng Vi: “Trọng Vi, lần trước em nói Quốc tế Đường Thị muốn hợp tác với trụ sở nước ngoài của Hi Vọng Mới. Chuyện này chủ yếu do anh Phong phụ trách, nếu không em nói chuyện với anh ấy đi”.
Đường Trọng Vi đang muốn có cơ hội nói chuyện riêng như thế, vội vàng gật đầu nói: “Được, em sẽ bàn bạc với anh Lý”.
“Tổng giám đốc Ninh, em về công ty trước nhé? Cuộc bao vây và tấn công nhà họ Hoắc vẫn chưa lắng xuống, nghe nói phía nhà họ Hoắc phản kháng rất mãnh liệt. Em vừa nhận mấy cuộc điện thoại nên phải trở về xem tình hình thế nào”, Giản Tư Tư nói.
Lời nói này của cô ấy chỉ là muốn kiếm cớ rời đi, sự phản kháng của nhà họ Hoắc kịch liệt đến mức nào cũng không có tác dụng gì nữa.
Bây giờ, cả thế giới đều ủng hộ Hi Vọng Mới. Đối đầu với Hoắc Khải chỉ như ném đá xuống giếng mà thôi.
Nếu nể mặt thì tìm lý do hợp lý để tạm thời ngừng hợp tác.
Còn những công ty coi lợi ích là trên hết thì dứt khoát hợp tác với công ty của hệ thống Hi Vọng Mới, tiến hành bao vây và đàn áp nhà họ Hoắc.
Bây giờ nhà họ Hoắc giống như con sư tử già không có nanh vuốt, mình đầy thương tích bị bao vây tấn công, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.
Đến lúc nào không còn giữ nổi hơi thở này nữa thì nhà họ Hoắc sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Đến lúc đó, toàn bộ nhà họ Hoắc sẽ bị phân chia, từ nay về sau sẽ không còn dòng họ này nữa.
Lúc này, Hoắc Khải chợt kêu Giản Tư Tư lại, nói: “Chuyện nhà họ Hoắc, trước tiên không cần gấp gáp, đợi tôi đến nhà họ Hoắc một chuyến rồi nói”.
“Anh muốn đến nhà họ Hoắc? Đến đó làm gì?”, Giản Tư Tư không hiểu hỏi.
Theo cô thấy, nhà họ Hoắc đã sắp đi vào đường chết rồi, vốn dĩ chẳng còn gì để nói. Chỉ đợi đến khi tấn công trên tất cả các phương diện thì có thể nhận nhiều lợi ích.
Bất kể hiện tại giá trị của Hi Vọng Mới đã hơn mười ngàn tỷ, bán cổ phiếu đều bán một hai trăm tỷ tiền mặt, nhưng nếu có thể nuốt được nhà họ Hoắc thì nền tảng kinh doanh của Hi Vọng Mới cũng sẽ vững chắc hơn rất nhiều.
Người khác đều biết chuyện này thì đương nhiên Hoắc Khải cũng biết.
Nhà họ Hoắc là do anh một tay dẫn dắt trưởng thành đến ngày hôm nay, không ai hiểu rõ hơn Hoắc Khải rốt cuộc dòng họ này có sức mạnh lớn thế nào.
Nếu nuốt sạch nhà họ Hoắc thì sức mạnh của Hi Vọng Mới sẽ thật sự dồi dào, không cần sợ hãi trước bất kỳ thách thức nào nữa.
Mà sau khi nuốt xong nhà họ Hoắc, thì mục tiêu tiếp theo của Hoắc Khải chính là nắm giữ phần lớn những doanh nghiệp đã lên sàn đứng đầu toàn quốc thuộc thế lực ngầm.
Chỉ có thể nhổ cỏ tận gốc thì Hoắc Khải với yên tâm.
Đến lúc đó, ít nhất là ở trong nước Hi Vọng Mới sẽ không có đối thủ.
Nhưng trước lúc đó thì việc đầu tiên phải làm là xử lý nhà họ Hoắc.
Thật ra, nếu Hoắc Khải muốn đến thương lượng với nhà họ Hoắc, thì tùy ý cử một người đại biểu là được, hoàn toàn không cần đích thân tới đó.
Theo cách nghĩ của Giản Tư Tư, người nhà họ Hoắc hận họ thấu xương. Nếu Hoắc Khải đích thân đi có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tục ngữ đã có câu, con thỏ điên lên cũng cắn người, huống hồ là nhà họ Hoắc nổi đình nổi đám.
Người của dòng họ này, hung hăn có tiếng, làm việc với thái độ ngang ngược không nói lý.
Anh đắc tội họ, thì họ sẽ cho anh biết hậu quả bằng mọi giá.
Bây giờ, Hi Vọng Mới và nhà họ Hoắc như nước với lửa, để nhà họ Hoắc biết ông chủ của Hi Vọng Mới muốn đến có lẽ là sẽ chuẩn bị trước đầy đủ gậy gộc.
Dù sao, chúng tôi chết hay không cũng không thành vấn đề, nhưng phải giết anh trước.
Nhưng Hoắc Khải lại không nghĩ vậy. Tuy bây giờ anh mang thân phận là Lý Phong, xem ra không có chút quan hệ nào với nhà họ Hoắc.
Nhưng đến cuối cùng, Hoắc Khải vẫn luôn cho rằng, mình là người nhà họ Hoắc.
Cho nên, cho dù thôn tính nhà họ Hoắc thì anh cũng muốn quay lại dòng họ nơi mình sinh ra và lớn lên nhìn một chút.
Thấy Hoắc Khải đã quyết định như vậy, xuất phát từ sự ngưỡng mộ trong lòng, sau khi Giản Tư Tư bày tỏ sự lo lắng thì cũng làm theo chỉ đạo của anh.
Đợi cô ấy rời đi, Ninh Thần cũng có chút bối rối và lo lắng hỏi: “Anh thật sự muốn tới nhà họ Hoắc sao? Em cảm thấy như thế không thích hợp lắm. Nhỡ họ thật sự tức tối bắt cóc anh thì làm thế nào??”
“Bắt cóc anh không có lợi gì đối với nhà họ Hoắc, cũng không thay đổi được tình hình hiện tại. Cho nên, họ sẽ không ngu ngốc như vậy”, Hoắc Khải lắc đầu nói.
Người nhà họ Hoắc hung hăng, vô lý nhưng không có nghĩa là không có não.
Thế cục đã nghiêng về một bên, có lẽ trong lòng rất nhiều người nhà họ Hoắc cũng đang mong chờ Hi Vọng Mới tới chủ động đàm phán. Chỉ cần như thế thì họ mới có thể lại nắm chút quyền chủ động.
Còn việc động chân động tay với Hoắc Khải thì có lẽ trong nước không có mấy người có cái gan này.
Kể cả thế lực ngầm, hiện tại cũng đã bị thu lại, không dám tùy tiện hành động nữa.
Họ dám thuê người hành hung ở nước ngoài là vì có sự khác biệt, nhưng ở trong nước, có rất nhiều chuyện không thể làm được.
Nếu làm tức là đã vi phạm giới hạn, mà hậu quả của việc vượt quá giới hạn thì không ai có thể chịu được, trừ khi họ không còn muốn sống trong nước.
“Nhưng em vẫn lo lắng, nếu không anh bảo người khác đi. Trong công ty có mấy người có kỹ năng đàm phán rất tốt đấy”, Ninh Thần nói.
Hoạt động kinh doanh lớn nhất của Hi Vọng Mới trong tương lai, có lẽ không phải là phát triển VR, cũng không phải là phát triển công nghệ tái sinh, mà không ngừng chi tiền để mua bán và sát nhập các công ty khác nhau.
Bởi vì họ không thiếu tiền. Mỗi ngày đều có rất nhiều người cầm tiến tới mua cổ phiếu, thậm chí còn có những người dân bình thường mua một, hai cổ phiếu như một thú vui.
Đó gần như trở thành điểm nóng mà toàn xã hội đều vui vẻ tham gia, nói cách khác, mua cổ phiếu của Hi Vọng Mới đã trở thành trào lưu mới.
Có nhiều tiền như thế, còn có vô số công ty chủ động tặng thiết bị, nhân viên kỹ thuật, hi vọng có thể hợp tác với Hi Vọng Mới.
Trong bối cảnh đó, dòng tiền của Hi Vọng Mới vô cùng dồi dào.
Đối với người bình thường mà nói, có tiền tiết kiệm là một loại tự tin, nhưng đối với Hi Vọng Mới, giữ tiền trong ngân hàng là một thất bại!
Muốn để tiền đẻ thêm tiền, thì trước tiên phải tiêu nó ra ngoài, sau đó lại thu lại.
Mà cách làm có hiệu quả nhất thì Hi Vọng Mới đã tìm được rồi. Đó chính là thu mua những công ty nhỏ có tiềm năng.
Những công ty nhỏ ở trong hệ thống lúc trước đều đã được thu mua, công ty tầm trung cũng đã mua được vài công ty. Trước mắt những công ty này đều đang tích cực phối hợp chuyển đổi, tương lai sẽ lấy danh nghĩa chi nhánh của Hi Vọng Mới để xây dựng lại.
Đến lúc đó, số lượng chi nhánh của Hi Vọng Mới cũng sẽ lên tới hàng chục công ty.
Nhưng các công ty lấy tên hiệu theo 60 hoa giáp của thiên can địa chi như Giáp Tử thì cũng không có nhiều, ít nhất là không phải tất cả các công ty đều có thể dùng tên này.
Nếu tiềm lực của anh không đủ, hoặc ngành nghề không phù hợp với xu thế phát triển trong tương lai thì chỉ có thể là một chi nhánh bình thường.
Trong hệ thống của Hi Vọng Mới, cho dù là chi nhánh, cũng bắt đầu phân ra mấy tầng rồi.
Do đó, Ninh Thần đã tính toán trước mà thành lập một bộ phận mới, chuyên phụ trách đàm phán kinh doanh.
Đương nhiên, không phải họ chỉ đi đàm phán, mà còn phải phụ trách cả việc điều tra trước khi thu mua.
Có thể thu mua không, dự tính lợi ích sau thu mua, dự đoán mạo hiểm vân vân, đều phải tiến hành phân tích cụ thể.
Sau đó sẽ đưa ra lợi ích tổng hợp cuối cùng.
Nói một cách đơn giản, một năm thu mua một công ty, có thể đổi lấy một trăm triệu lợi nhuận. Bộ phận này có thể thu được tổng lương là mười triệu. Sau đó dựa vào nhiệm vụ và phân công công việc để chia lương.
Nhưng nếu các anh thu mua mười công ty, mà lợi nhuận âm thì xin lỗi, anh không có một xu nào mà còn bị trừ tiền.
Nếu anh không có tiền để trừ, vậy thì trong tài khoản sẽ luôn xuất hiện một khoản tiền âm, đến khi nào lương của anh đã trừ hết phần âm này thì đến lúc đó bắt đầu lĩnh lương.
Kiếm cho công ty được nhiều tiền thì anh cũng có nhiều lương. Không kiếm được thì chứng tỏ anh không có tư cách cầm tiền của công ty.
Hoắc Khải không đồng ý với ý kiến của Ninh Thần. Anh đến nhà họ Hoắc coi như là về thăm nhà, không phải là để đi đàm phán. Ít nhất đó cũng không phải là nguyên nhân duy nhất.