Thời gian này trôi qua thật nhanh, tình hình của Hoắc Khải mấy ngày nay vẫn rất tốt.
Cứ hai ba ngày là anh lại đến chỗ của Cố Phi Dương một lần, vì mối quan hệ của họ đã được chấp nhận, nên mối quan hệ đó cũng đã phát triển hết sức nhanh chóng.
Buổi sáng khi Hoắc Khải đến đó lần thứ hai, vừa mở cửa liền nhìn thấy Nhạc Văn Văn đang đứng chờ, mỉm cười ngọt ngào nhìn anh, liền kêu to: "Chào buổi sáng, bố Lý!"
Cách xưng hô này khiến cho Hoắc Khải có chút giật mình. Tuy rằng đã trải qua hai kiếp người, thân phận cũng không bình thường, nhưng việc bị một đứa trẻ gọi lớn như vậy cũng làm cho anh ngạc nhiên đến mức không thể tin được.
Cố Phi Dương bước ra cửa, đôi má ửng đỏ, cảm giác quá hạnh phúc và hồi hộp.
Cô ta cũng giống như Nhạc Văn Văn, từ rất lâu trước đây, cô ta đã mong chờ đến một ngày cô bé có thể sử dụng cách xưng hô này. Và bây giờ, mục tiêu cuối cùng cũng đã đạt được.
“Mẹ, con bỏ chữ Lý đi và gọi là bố thôi được không?”, Nhạc Văn Văn đột ngột hỏi.
Cố Phi Dương không trả lời mà nhìn về phía Hoắc Khải, việc xưng hô như thế nào tuy rằng không gây thương tổn gì, nhưng lại có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Vì vậy, cô ta không thể đưa ra quyết định, cô ta vẫn phải xem Hoắc Khải sẽ nghĩ gì.
Hoắc Khải im lặng trong hai giây, sau đó đi về phía của Nhạc Văn Văn, ngồi xổm xuống ôm lấy cô bé rồi nói: "Đương nhiên có thể rồi, con gái của bố".
Lúc này, mắt của Cố Phi Dương đỏ hoe, cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng chỉ một sự thay đổi chức danh lại có thể khiến cho cô ta cảm động đến như vậy.
Đặc biệt là khi Hoắc Khải gọi Nhạc Văn Văn là con gái của bố, bốn chữ này đã khiến cho cô ta cảm thấy rằng mình sống trên đời đã không còn gì phải hối hận.
Nhạc Văn Văn hạnh phúc ôm chầm lấy anh hoan hô: "Hay quá! Con cũng đã có bố rồi!"
Đối với mẹ con Cố Phi Dương mà nói, ngày hôm nay là ngày đáng nhớ nhất đối với họ trong nhiều năm trở lại đây.
Sau khi trở về, Hoắc Khải cũng đã nói chuyện với Ninh Thần về điều đó.
Sau khi Ninh Thần nghe được chuyện này, trong lòng cô cũng có chút không thoải mái.
“Xưng hô sao cũng được, nhưng tài sản không thể chia cho bọn họ, đây là điểm mấu chốt”, Ninh Thần nói.
Giống như Hoắc Khải, cô không hề có tư tưởng gia trưởng, nhưng đối với tài sản của gia đình thì khác. Đây là do gia đình tôi khổ cực lắm mới tự kiếm được, không thể tiêu xài hoang phí, phải để lại cho con cháu.
Cố Phi Dương và Nhạc Văn Văn đều là người ngoài, đối với bọn họ cũng có thể chi ra một ít, nhưng muốn thừa kế thì tuyệt đối không được!
Tất nhiên, Ninh Thần không hề muốn những người khác cạnh tranh với Đường Đường về vấn đề tài sản của gia đình trong tương lai, cũng như cô sẽ không cạnh tranh với Cố Phi Dương.
Vũ đoàn do Cố Phi Dương điều hành hiện đang có lãi, được nhiều công ty để mắt đến nhằm muốn thúc đẩy mối quan hệ với Hi Vọng Mới, vì vậy số lượng học viên đến ghi danh rất nhiều, tốc độ tăng trưởng cũng nhanh hơn nhiều so với chi nhánh ở các thành phố khác.
Một số công ty đầu tư mạo hiểm đã chú ý đến vũ đoàn duy nhất trong hệ thống VR của Hi Vọng Mới. Được định giá khoảng 100 triệu, một số người thậm chí đã tiếp cận Cố Phi Dương để thương lượng về việc mua lại.
Có thể thấy trong tương lai, vũ đoàn của Cố Phi Dương chắc chắn sẽ phát triển với quy mô lớn.
Dù không được như Hi Vọng Mới, nhưng muốn kiếm được số tiền lên đến chín mười con số trong vòng một năm cũng không phải là một giấc mơ quá xa vời.
Đó là tài sản riêng của Cố Phi Dương, Ninh Thần cũng không có ý nghĩ muốn lấy nó, cho dù Cố Phi Dương chủ động đưa nó cho cô thì cô cũng sẽ không nhận.
Ngoại trừ những thay đổi nhỏ trong cuộc sống, thì hiện tại mọi người dường như đã tiêu hóa được tin tức thất thiệt nội bộ vào hai ngày trước của công ty, nói rằng Hoắc Khải muốn bán công ty cho người khác.
Họ đều đã chuẩn bị tâm lý cho tương lai, không còn hoảng sợ như lần đầu tiên nghe được tin này nữa.
Ngay cả Giản Tư Tư bây giờ cũng vậy, vì không có cách nào dò hỏi được suy nghĩ thật của Hoắc Khải nên cũng không thèm hỏi thêm nữa.
Dù sao thì cô ấy cũng sẽ không bao giờ đồng ý bán công ty.
Nhưng cùng lúc đó, Giản Tư Tư cũng đã nói chuyện với Ninh Thần về mùi lạ trên người Hoắc Khải từ hai ngày trước.
"Em đừng suy nghĩ nhiều, anh ấy chỉ ra ngoài giao thiệp, giữa hai người bọn chị không có mâu thuẫn gì. Việc chị uống rượu hôm đó hoàn toàn là vì áp lực công việc mà thôi", Ninh Thần giải thích.
“Thật sao?”, Giản Tư Tư nghi ngờ hỏi, cô ấy luôn cảm thấy hai vợ chồng này dường như có điều gì đó muốn giấu giếm người khác, nhưng cô ấy không biết điều đó là gì.
Về việc cô Cố là ai, Giản Tư Tư đã nghĩ đến Cố Phi Dương, nhưng cô ấy không thể chắc chắn, mà Ninh Thần cũng không thừa nhận, chỉ nói rằng đó là một người bạn cũ.
Vài ngày sau, Hoắc Khải đã gửi email cho người đàn ông của thế lực ngầm, chủ động hỏi về vấn đề chiêu dụ Giản Tư Tư đã diễn ra như thế nào.
Thật ra thì Hoắc Khải biết rõ về tình hình của Giản Tư Tư, vì mỗi khi có người muốn chiêu dụ cô ấy, Giản Tư Tư đều sẽ chủ động báo cáo.
Lần này công ty môi giới việc làm thật sự hoạt động rất mạnh, chỉ mới mấy ngày trước mà thù lao đã tăng hơn gấp đôi.
Ngoài tiền lương hàng năm gần 30 triệu, còn có thể nắm số cổ phần trị giá khoảng 50 triệu, cộng lại đã lên đến gần 100 triệu.
Đổi thành bất kỳ người nào ở trong tình cảnh này thì cũng sẽ cảm thấy dao động. Giản Tư Tư có dao động hay không thì không biết, nhưng cô ấy cảm thấy vô cùng khó chịu đối với công ty này.
Bởi vì phần thưởng của bên kia càng cao, thì điều đó càng chứng minh quyết tâm thâu tóm được công ty Hi Vọng Mới từ bọn chúng.
Vì vậy, mỗi khi Giản Tư Tư nhận được email, cô ấy sẽ chuyển thẳng nó đến hộp thư của Hoắc Khải và Ninh Thần. Một mặt cô ấy muốn thể hiện rõ thái độ, mặt khác cũng chứng tỏ cô ấy là người không bị cám dỗ và có thể tin tưởng 100%.
Suy nghĩ của cô gái này vẫn rất sâu sắc, cô ấy dường như đang làm mọi thứ ở trên bề nổi, nhưng thực tế khi chúng ta suy ngẫm đến tận cùng thì sẽ thấy, suy nghĩ của cô ấy còn thâm sâu nhiều hơn vẻ bề ngoài.
Vì những email này, Ninh Thần đã có chút bất an khi thảo luận với Hoắc Khải về việc muốn tăng lương cho Giản Tư Tư.
Mặc dù hiện tại Giản Tư Tư đã có mức lương hàng năm đạt đến vài triệu, đây không phải là một con số quá nhỏ, nhưng so với con số 30 triệu mà bên kia hứa hẹn thì quả thật là thua xa.
Trong trường hợp cô ấy thật sự bị dao động, thì chẳng phải Ninh Thần sẽ mất đi một cánh tay phải đắc lực hay sao?
Có rất ít người trong công ty làm việc được giống như Giản Tư Tư. Mọi việc giao cho cô ấy đều được thực hiện nhanh chóng và đúng quy trình.
Ninh Thần vốn đang rất thoải mái với sự trợ giúp của Giản Tư Tư, cho nên đương nhiên cô không muốn nghĩ đến việc thay thế người khác vào vị trí đó.
Về vấn đề này, Hoắc Khải cho rằng cô có thể tăng lương hay không tăng lương cho cô ấy đều được, chỉ cần Ninh Thần thấy tốt thì cô có thể làm bất cứ điều gì.
Sau khi email được gửi đến hộp thư của người đàn ông đó, anh nhanh chóng nhận được hồi âm: "Mọi chuyện thuận lợi, đang chờ tin vui".
Khóe miệng Hoắc Khải khẽ cong lên. Qua email này, anh có thể nhận định một điều, đó chính là người trong thế lực ngầm chỉ báo tin tốt chứ không báo tin xấu.
Nhưng điều này cũng phù hợp với mục đích của anh, chỉ cần bên kia có thể kiên nhẫn thì dù có phải chờ đợi bao lâu Hoắc Khải cũng sẵn lòng.
Bởi vì việc anh yêu cầu người bên kia chiêu dụ Giản Tư Tư cũng chỉ là để trì hoãn thời gian.
Anh biết rằng Giản Tư Tư không phải là loại người có thể dễ dàng bị chiêu dụ, mà càng khó chiêu dụ thì thời gian trì hoãn sẽ càng lâu.
Cho dù cuối cùng Giản Tư Tư có bị chiêu dụ thành công thì cũng không thành vấn đề, chỉ cần có thể kéo thời gian cho đến khi mọi bố trí của Hoắc Khải hoàn toàn hoàn tất, thì thế lực ngầm kia mới có thể bị nhổ bỏ tận gốc.
Một khi thế lực ngầm này đã bị nhổ bỏ, thì chuyện ai bị chiêu dụ, ai không bị chiêu dụ cũng sẽ không còn quan trọng nữa.
Vì người bên kia đã bảo anh hãy đợi tin tốt, nên Hoắc Khải cũng không nhiều lời thêm. Sau khi nói chuyện với Ninh Thần và Cố Phi Dương, anh đã đi một chuyến đến Quốc tế Đường Thị.
Quốc tế Đường Thị hiện đã có rất nhiều hạng mục hợp tác với Hi Vọng Mới. Bản thân Quốc tế Đường Thị đã là một loại hình doanh nghiệp siêu lớn với phạm vi kinh doanh rất rộng và hoạt động kinh doanh chính của họ tập trung ở nước ngoài, chính điều này đã khiến cho Hoắc Khải cảm thấy vui nhất.
Bởi vì các công ty nằm trong thế lực ngầm chỉ chiếm một tỷ lệ lớn trong nước và không có nhiều ở nước ngoài. Nguyên nhân chủ yếu là khó kiểm soát nguồn vốn, cho dù có muốn kiểm soát thì đây cũng không phải chuyện mà ai cũng có thể kiểm soát được.
Tăng cường hợp tác kinh doanh ở nước ngoài có lợi cho việc giảm khả năng Hi Vọng Mới bị tấn công, hơn nữa nếu như cuộc đối đầu thất bại thì Hoắc Khải cũng có đường rút lui.
Lần này đến Quốc tế Đường Thị, anh muốn Quốc tế Đường Thị sử dụng ảnh hưởng ở nước ngoài của bọn họ để tổ chức một hội nghị công khai quy mô lớn.
Chuyện này chủ yếu là để thúc đẩy ngành công nghiệp VR. Ngoài ra, Hi Vọng Mới hiện cũng đang chuẩn bị thành lập một chi nhánh mới.
Ngành kinh doanh duy nhất của chi nhánh này là làm trò chơi.
Mục tiêu cuối cùng của ngành VR là xây dựng một thế giới mới, và thế giới này sẽ thu hút vô số người bước vào.
Mặc dù theo cao thủ vô danh thì thế giới ảo sẽ gần giống với thế giới thật, nhưng suy cho cùng thì điều có cũng không có khả năng cao. Thực tế dù cho công nghệ này có tiên tiến đến đâu, thì đối với hầu hết mọi người cũng chỉ giống như đang chơi một trò chơi mà thôi.
Do đó, một trong những bước phát triển ngành công nghiệp VR tiếp theo của Hoắc Khải chính là tạo ra các trò chơi liên quan. Phải cho những người bước vào thế giới ảo biết họ nên làm gì.
Tất nhiên, đối với một ngành công nghiệp lớn như vậy thì không thể chỉ phát triển một dự án. Tiếp theo sẽ có thêm những dự án khác nhau, và Hoắc Khải đã hình thành sẵn một đường hướng phát triển trong đầu. Nhưng theo tình hình hiện tại, muốn thực hiện hết thì cần số kinh phí quá lớn.