Uống xong bát cháo, tình trạng váng vất đầu óc của
anh được cải thiện hẳn.
Chuyện khác không kể tới, chứ tài nghệ nấu nướng
của Đặng Tuấn Mai quả thực rất khá, chỉ với bát cháo này
đã khiến Hoắc Khải rất tán thưởng.
“Trước kia anh không thích ăn cháo mà, hôm nay lại
ăn hết cả bát to như thế, nể mặt mẹ quá!” Ninh Thần tỏ ra
rất hài lòng.
Hoắc Khải vừa thu dọn bát đũa vừa đáp: “Ấy là vì mẹ
nấu cháo ngon quá!”
Tuy rằng ấn tượng đối với con rể vẫn chưa thay đổi
hoàn toàn, nhưng có được câu nói dễ nghe này vẫn khiến
Đặng Tuấn Mai cười tít cả mắt: “Cứ để đó đi, lát nữa mẹ
rửa cho!”
“Dù sao con cũng không có việc gì làm, coi như vận
động sau bữa cơm thôi mà. Mẹ cứ giúp bố lo chuyện
buôn bán đi, con thấy khách khứa không ít đâu” Hoắc
Khải đáp.
Sau đó, anh cầm bát đũa đi vào bếp, tiếng nước chảy
từ bên trong nhanh chóng vọng ra.
Thấy Hoắc Khải ở trong bếp rửa bát xong còn cầm
khăn lên lau máy hút bụi, Đặng Tuấn Mai khẽ gật đầu rồi
thì thầm hỏi Ninh Thần: “Bây giờ thằng bé này ở nhà cũng
chăm chỉ thế này à?”
15:55 .i 4GÍ8 )›
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
“Cũng không khác gì đâu mẹ. Cơm nước mỗi ngày đều
do anh ấy nấu, con với Đường Đường cứ đợi ăn thôi”, Ninh
Thần gật đầu.
“Thế còn được, lãng tử biết hối cải, bao nhiêu tiền bạc
cũng không bì được!” Đặng Tuấn Mai ừm một tiếng rồi
liếc về phía Ninh Quốc Năng: “Nhưng cái tính ương ngạnh
của bố con chắc không thay đổi được trong một sớm một
chiều đâu”.
“Không sao, A Phong cũng nói với con rồi, anh ấy sẽ
dùng thời gian và hành động thực tế để chứng minh. Con
tin anh ấy!” Ninh Thần mỉm cười.
Đặng Tuấn Mai chăm chú nhìn cô, qua một lát, bà
bỗng bật cười: “Trông con bây giờ mới đẹp chứ, sau này
cũng phải cười nhiều vào, đừng suốt ngày ủ dột nữa. Có
chuyện gì thì về nhà nói với bố mẹ, đừng giữ kín trong
lòng một mình, biết chưa hả?”
“Con biết rồi, nhưng bây giờ con sống rất ổn!“ Ninh
Thần trả lời.
Cô nói “bây giờ” nghĩa là khoảng thời gian này, sự
thay đổi từ Hoắc Khải khiến cô cảm nhận được vẻ đẹp
của cuộc sống.
Tâm lý bất an sợ Hoắc Khải phục hồi trạng thái cũ
cũng tiêu tan đi rất nhiều, qua thêm một thời gian, có lẽ
cô sẽ hoàn toàn quen với thay đổi của anh.
Hoắc Khải bận rộn trong phòng bếp, hai mẹ con cô thì
15:55 .i 4GÍR )›
X Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
ngồi ở đây lặng lẽ nói vài chuyện gia đình.
Ninh Ngọc Lâm đứng trong cửa hàng giúp Ninh Quốc
Năng bán hoa quả, vừa tiễn được một vị khách thì trông
thấy Hoàng Kiệt Hảo bước tới.
“Ngọc Lâm!” Hoàng Kiệt Hảo chủ động chào hỏi.
“Anh ăn cơm chưa? Có ít quýt vừa nhập, ăn được lắm,
thử một quả nhé”, Ninh Ngọc Lâm và anh ta cũng được
coi như đồng nghiệp, cộng thêm trước kia cũng là hàng
xóm thân thiết nên nói năng cũng tùy ý hơn.
Hoàng Kiệt Hảo bắt được quả quýt mà cậu ta ném tới,
liếc mắt nhìn vào trong nhà, thấy Ninh Thần đang ngồi ở
đó là hai mắt anh ta sáng lên.
Ninh Ngọc Lâm thừa biết anh ta đến đây không chỉ vì
mình nên quay đầu hô lên: “Chị ơi, Hoàng Kiệt Hảo tới
thăm chị này!”
“Chớ nói bậy, anh đến mua hoa quả đấy chứ”, dường
như Hoàng Kiệt Hảo khá ngượng ngùng.
Ninh Thần từ trong nhà bước ra, nhìn thấy Hoàng Kiệt
Hảo nên giơ tay chào hỏi: “Chào nha, ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi, ăn rồi, cô thì sao?” Hoàng Kiệt Hảo luống
cuống đáp lời.
Đúng lúc này, Hoắc Khải cũng vừa lau tay vừa bước ra
khỏi phòng bếp, trông thấy Hoàng Kiệt Hảo, anh cũng
mỉm cười: “Xin chào!”
15:55 „li 4GÍ8
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
Nếu là trước kia chắc Hoàng Kiệt Hảo chẳng buồn để
tâm, nhưng hôm nay, hiếm hoi được một lần anh ta đáp
lại: “Trùng hợp ghê!”
Câu trả lời này hiển nhiên có vẻ khá lúng túng, dù sao
thì đây cũng là nhà bố vợ của Lý Phong, có gì đâu mà
trùng hợp.
Ninh Thần và Đặng Tuấn Mai, bao gồm cả Ninh Quốc
Năng, đều nhìn cả hai với vẻ ngạc nhiên.
Trước kia Hoàng Kiệt Hảo nhìn thấy Lý Phong chẳng
khác nào như nước với lửa, thậm chí đôi lúc anh ta còn
buông lời châm chọc nặng nề hơn cả Ninh Quốc Năng.
Thế mà hôm nay, thái độ của anh ta tuy không đến mức
nhiệt tình, nhưng đã khá hơn trước kia rất nhiều.
Ninh Ngọc Lâm nhìn ra được vẻ kinh ngạc của mọi
người nên cười ha hả ôm cổ Hoàng Kiệt Hảo: “Không phải
đã nói với mọi người rồi còn gì, sau này anh ấy sẽ là tổng
giám đốc cửa hàng Taobao của con! Chuyện này được
anh rể quyết định chắc như đỉnh đóng cột rồi nha!”
Ninh Quốc Năng và Đặng Tuấn Mai biết Ninh Ngọc
Lâm đã mở cửa hàng Taobao, cũng biết Hoàng Kiệt Hảo
đang theo chân con trai mình, nhưng chuyện này thì liên
quan gì tới Lý Phong?
Thế nào gọi là được quyết định như đỉnh đóng cột?
Thấy ánh mắt vừa nghỉ hoặc vừa tò mò của Ninh Thần,
Hoàng Kiệt Hảo lúng túng né khỏi cái quàng vai của Ninh
15:55 . 4GÍ8 )
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
Ngọc Lâm: “Đừng nghe cậu ta nói linh tỉnh, tôi ứng tuyển
dựa vào bản lĩnh của chính mình, liên quan gì đến thằng
nhóc này đâu!”
“Nói năng kiểu gì thế, trước kia anh nhìn thấy giao
diện Taobao do anh rể em làm cũng phục sát đất còn gì.
Có phải người ngoài đâu, sao phải ngại”, Ninh Ngọc Lâm
cười hi hi.
Ninh Quốc Năng ở bên cạnh nghe xong cũng sững sờ.
Trong đám trẻ con hàng xóm, Hoàng Kiệt Hảo là một
trong những đứa khiến ông hài lòng nhất.
Tuy gia cảnh bình thường, nhưng đối nhân xử thế rất
chân thành và thật thà, lại ham học hỏi.
Ninh Quốc Năng chưa từng nghĩ đến việc tìm một gia
đình phú quý nào đó để gả con gái. Dạng người như thế,
ông tự biết mình không thể với tới được. Nếu thực lực của
nhà mẹ đẻ không đủ, sau này con gái bị bắt nạt cũng đuối
lý.
Dạng thanh niên trẻ như Hoàng Kiệt Hảo được ông
thích hơn hẳn.
Hoàng Kiệt Hảo xuất sắc cả về học vấn lẫn nhân
phẩm, tính tình tích cực, cầu tiến, đây là điều ai cũng biết.
Xét về bản lĩnh cá nhân, anh ta không kém gì nhiều những
tỉnh anh trên tỉ vi, chỉ thiếu cơ hội thôi.
Vì thế, Hoàng Kiệt Hảo trước giờ tự nhận mình có tài
mà không gặp thời luôn tỏ ra khá kiêu ngạo trước mặt
15:55 . 4GÍ8 )
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
ngươi Khac.
Dạng mọt sách như Lý Phong là loại người bị anh ta
coi thường nhất, cộng thêm nguyên nhân đến từ Ninh
Thần khiến quan hệ của hai người tồi tệ hết chỗ nói, nhìn
nhau chướng mắt vô cùng.
Nói với nhau thêm một câu thôi là có thể trở mặt bất
cứ lúc nào.
Bây giờ Hoàng Kiệt Hảo có thể đáp lời khi Hoắc Khải
lên tiếng, đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Còn về việc giao diện Taobao mà Hoắc Khải làm có
thể khiến Hoàng Kiệt Hảo bái phục, chuyện này càng
thêm khó tin.
Hoàng Kiệt Hảo trước giờ kiêu ngạo, lại phải khâm
phục con mọt sách mà anh ta vẫn luôn khinh thường?
Ninh Quốc Năng không hỏi han gì, chỉ đứng trước
quầy thu ngân lặng lẽ quan sát, giả bộ không quan tâm.
Nhưng từ vành tai vểnh cao lên của ông là có thể nhìn
ra được, ông già cứng đầu cứng cổ này vẫn tò mò nhiều
chuyện lắm.
Hoàng Kiệt Hảo cảm thấy hơi bối rối, nhưng biểu hiện
của Hoắc Khải rất tự nhiên.
Anh bước tới, mỉm cười với Ninh Ngọc Lâm: “Có được
một kiện tướng đắc lực như vậy là may mắn của cậu ấy,
phải cùng nhau nỗ lực. Tôi tin hai người có thể tạo ra
thành tựu”.
15:56 . 4GÍE )›
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
“Đương nhiên rồi! Chúng em là cặp bài trùng ăn ý lắm
đấy!” Ninh Ngọc Lâm cười ha hả.
Hoàng Kiệt Hảo thoáng cảm thấy khó chịu. Giọng điệu
như người từng trải của Hoắc Khải giống hệt người lớn chỉ
điểm cho con cháu vậy, khiến anh ta thấy không thoải
mái.
Nhưng anh ta không hề nổi nóng. Giống như lời Ninh
Ngọc Lâm mới nói, Hoàng Kiệt Hảo thực sự bội phục vì
giao diện cửa hàng Taobao mà Hoắc Khải làm ra.
Từ bố cục trang web tới từng chỉ tiết đều đánh thẳng
vào lòng người. Bấm vào trang chủ sẽ muốn xem sản
phẩm, xem thông tin chỉ tiết của sản phẩm sẽ muốn mua.
Đến cả một chuyên gia có kinh nghiệm lâu năm trong
thương mại điện tử như anh ta mà còn thế thì nói gì đến
những người bình thường không có nhiều kinh nghiệm
mua sắm online.
Có thể tưởng tượng được, đợi khi công việc tuyên
truyền bắt đầu, chỉ với trang web như thế là đủ thu hút rất
nhiều người chốt đơn.
“Giao diện đó thực sự do anh tự làm à?”, Hoàng Kiệt
Hảo vẫn khá nghỉ ngờ.
“Đúng vậy, nhưng vẫn hơi sơ sài, còn nhiều chỗ có thể
tiếp tục cải tiến thêm”, Hoắc Khải khiêm tốn đáp.
Hoàng Kiệt Hảo là một người thẳng tính, nghe thấy
câu này bèn nói luôn: “Tôi cũng cảm thấy có thể cải tiến,
15:56 „ 4GÍE )›
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
ví dụ như phần phân loại ở góc bên trái truyền thống quá,
tên phân loại cũng chưa kết hợp với những yếu tố thịnh
hành hay điểm cạnh tranh cốt lõi của sản phẩm”.
“Tôi cũng chú ý tới điều này, nên trước đó đã để lại
sẵn một phần văn bản, dự tính sửa phần “tên phân loại”,
thêm một số từ khóa như “thông minh” hay “tiết kiệm
năng lượng”. Ngoài ra ở góc dưới của trang chủ còn định
thêm hình ảnh tuyên truyền tương ứng, tốt nhất là tìm
được một phòng thí nghiệm chính quy nào đó làm một
bản báo cáo”.
“Tôi cũng nghĩ như thế đấy!“ dường như bị chọt trúng
tim, Hoàng Kiệt Hảo có vẻ phấn khích hơn hẳn: “Không
chỉ có báo cáo của phòng thí nghiệm, còn cần sơ đồ quy
trình sản xuất, để khách hàng đích thân nhìn thấy mỗi một
sản phẩm được sản xuất ra như thế nào”.
“Điều này thì tôi chưa nghĩ tới, nhưng chỉ có sơ đồ quy
trình sản xuất là chưa đủ, thiếu độ tin cậy. Tốt nhất nên
quay video hoặc livestream sẽ đáng tin hơn”.
“Đúng rồi đúng rồi, livestream rất quan trọng luôn, có
thể phản ánh trực quan được tình hình chân thực của
công xưởng…”
Hai người cứ đứng trước cửa hàng hoa quả mà thảo
luận sôi nổi với nhau, thỉnh thoảng Ninh Ngọc Lâm sẽ
chen miệng được vài câu, mà đa phần cậu ta cũng chỉ
đứng nghe với vẻ mặt phấn khởi.
“Đúng rồi đúng rồi, livestream rất quan trọng luôn, có
thể phản ánh trực quan được tình hình chân thực của
công xưởng…”
Hai người cứ đứng trước cửa hàng hoa quả mà thảo
luận sôi nổi với nhau, thỉnh thoảng Ninh Ngọc Lâm sẽ
chen miệng được vài câu, mà đa phần cậu ta cũng chỉ
đứng nghe với vẻ mặt phấn khởi.
Còn hai vợ chồng Ninh Quốc Năng và Đặng Tuấn Mai
thì nhìn đến đờ dẫn.
Hoàng Kiệt Hảo có thể chào hỏi Hoắc Khải đã là kỳ
tích rồi, bây giờ hai người này còn nói chuyện ăn ý như
vậy, mà toàn nói những chủ đề rất chuyên nghiệp không
ai hiểu được.
Đặng Tuấn Mai không kiềm lòng được nên nhìn về
phía Ninh Thần, gương mặt lộ rõ vẻ ngờ vực: “Lý Phong
cũng biết làm kinh doanh à?”