Cơ Xuyên Hải và những người khác đều không có ý kiến gì. Vài thành viên hội đồng quản trị của nhánh phụ còn vỗ ngực đảm bảo sẽ kéo những thành viên của nhánh phụ về, không để lại một người nào!
Những người của nhánh phụ rất giữ lời. Vốn dĩ ở nhà họ Cơ thì họ không thể leo lên làm chủ.
Nếu đổi một môi trường khác, mà còn là Cơ Hương Ngưng của nhánh phụ giữ chức chủ tịch và chủ nhà thì những ngày tháng sau, cuộc sống của họ sẽ thoải mái hơn nhiều.
Cho nên hi vọng Cơ Hương Ngưng tự lập nên nhà họ Cơ mới của nhánh phụ mãnh liệt hơn dòng chính cũng là chuyện dễ hiểu.
Còn phía dòng chính, tuy cũng hô khẩu hiệu nói đảm bảo kéo hết qua đây nhưng ai cũng hiểu, trên miệng nói thì dễ nghe nhưng đến cuối cùng không kéo được người nào thì cũng không nói được gì.
Bởi vì dòng chính không chỉ cân nhắc đến lợi ích mà còn phải suy xét đến thể diện.
Có một số người xem trọng thể diện còn lớn hơn tiền bạc. Không phải ai cũng sẵn sàng rời bỏ dòng họ vì lợi ích.
Cho dù nói thế nào thì bây giờ cũng coi như đại cục đã định, Cơ Hương Ngưng chỉ cần làm từng bước xây dựng nhà họ Cơ mới phát triển bền vững, đợi người tới đầu tư là được.
Mà chuyện này đã thực sự trở thành chuyện trong nhà của Cơ Hương Ngưng, Hoắc Khải cũng không tiện tham gia. Hơn nữa, anh tin tưởng, Cơ Hương Ngưng có đủ năng lực xử lý tốt chuyện này.
Thời gian cứ thế trôi đi. Hai tháng sau, quy mô của nhà họ Cơ mới đã đạt được khoảng 60% quy mô lúc đầu, coi như hơn một nửa.
Tuy rằng có sai lệch với dự tính ban đầu là 70-80% nhưng đối với Cơ Hương Ngưng mà nói đây đã được coi là kết quả rất tốt. Ít nhất điều này đã chứng tỏ, hơn một nửa người nhà họ Cơ đã thừa nhận năng lực của cô ấy.
Còn những người không đến, có thể vì thể diện, có thể vì tình cảm cũng có thể vẫn đang lạc quan…
Cô ấy cũng không vội vàng, vì những người có thể đến đều có lợi với mình, cũng là người tin tưởng mình. Cộng thêm việc bây giờ, Cơ Hương Ngưng đã thật sự nắm quyền, không ai dám bất kính với cô ấy, cho nên dù làm việc gì cũng đều thuận buồm xuôi gió hơn trước.
Lúc này mới thể hiện rõ năng lực cá nhân của Cơ Hương Ngưng. Cô ấy vừa tiếp nhận thành viên mới, vừa nhanh chóng tổng hợp sản nghiệp hiện có, tiến hành tối ưu hoá, nâng cấp.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai tháng đã sắp xếp việc kinh doanh đâu vào đấy.
Tuy chỉ có khoảng 60% thành viên nhưng lại đạt được quy mô gần bằng ,thậm chí còn có phần nhỉnh hơn trước đây.
Điều này chủ yếu là do quy tắc mà từ khi bắt đầu Cơ Hương Ngưng đã lập ra, khoản đầu tư lần đầu quyết định số lợi tức trong tương lai bao nhiêu.
Những người sẵn sàng gia nhập đều do nhắm trúng năng lực kiếm tiền của Cơ Hương Ngưng. Họ không muốn đầu tư cho Cơ Trấn Hùng là vì người nhà họ Cơ trước đây quá ích kỷ.
Mà Cơ Hương Ngưng lại luôn vì đại cục làm trọng, rất ít suy xét đến được mất của cá nhân. Cho nên, họ yên tâm bỏ ra phần lớn số tiền có trong tay để đầu tư.
Giống như Cơ Xuyên Hải, gần như là đập nồi bán sắt, có thể đầu tư bao nhiêu thì đầu tư bằng đó.
Bây giờ nhà họ Cơ mới, ngoài Cơ Hương Ngưng thì cổ phần của ông ta là nhiều nhất.
Mà trong hai tháng này, không chỉ có nhà họ Cơ có chuyện mà cả nhà họ Lý cũng có tiến triển không ít.
Thành viên tổ kế hoạch thật sự hoàn thành ba dự án một tỷ. Hơn nữa, trên cơ bản, đã tiến hành tổng hợp toàn diện tất cả các dự án, nâng cao quy mô dự án siêu lớn có lợi nhuận năm đạt mười tỷ.
Nhưng muốn hoàn thành hạng mục này vẫn rất khó khăn, cho nên họ thay đổi thời gian đã định không phải một năm hai năm nữa mà là kế hoạch dài hạn.
Ngắn hạn có lợi nhuận thật, dài hạn có mục tiêu. Đây là một khuôn mẫu phát triển cực tốt.
Bà cụ của nhà họ Lý không có việc gì kêu Hoắc Khải trở về, nói muốn thương lượng một tin tức gần đây nghe ngóng được. Nhưng ai mà không biết, tin tức thì có thể nói qua điện thoại.
Nếu cảm thấy không an toàn thì bảo người đến truyền miệng là được.
Nhưng bà cụ cứ cố chấp muốn gặp Hoắc Khải, không còn nguyên nhân nào khác ngoài việc bà ta đang dần coi Hoắc Khải là người thừa kế của nhà họ Lý.
Cũng không phải là bà cụ lớn tuổi rồi yếu lòng, mà những năng lực mà Hoắc Khải thể hiện ra thực sự khiến người khác quá kinh ngạc, không thể không thừa nhận nó.
Danh tiếng của Hi Vọng Mới càng lớn, nhà họ Lý cũng muốn tham gia nhưng luôn không có cơ hội.
Mấy lần mời hợp tác đều bị Giản Tư Tư trả lại, nói không có ngành nào để cùng hợp tác.
Thật ra, không thể nói là không có, nhưng Giản Tư Tư làm theo yêu cầu của Hoắc Khải, đặc biệt nghiêm khắc xét duyệt nhà họ Lý. Nếu không với tính cách của Ninh Thần thì thấy nhà họ Lý là nhà chồng cô thì sẽ đồng ý ngay.
Hoắc Khải cảm thấy nhà họ Lý quá thối nát, bản thân anh lại lười phải thay đổi dòng họ này, cho nên không muốn một doanh nghiệp không phù hợp với quan điểm của anh tham gia vào.
Nhưng theo bà cụ thấy, đây là lời uy hiếp trực tiếp của Hoắc Khải.
Không phải chỉ là bảo nó giúp thừa kế cổ phần giả sao? Làm gì mà coi như kẻ thù không bằng.
Nếu nó muốn số cổ phần này thì cứ nói thẳng, chúng ta cũng không phải không thể cho.
Bà cụ không có việc gì mà kêu Hoắc Khải quay lại, vì cố ý kéo gần mối quan hệ giữa hai bên càng trở nên thân thuộc hơn. Nếu Hoắc Khải thật sự muốn thừa kế quyền lực của chủ nhà thì bà cụ cũng không để ý.
Bà ta đã thấy rõ, đợi khi bà ta qua đời thì vị trí chủ nhà của dòng chính sợ là không có ai thích hợp hơn Hoắc Khải.
Đủ năng lực, đủ địa vị, duy nhất có một thiếu sót, đó là anh hơi trẻ.
Nhưng bây giờ là thế giới của người trẻ, có rất nhiều người siêu giàu ở độ tuổi ba mươi, bốn mươi, thành công sớm hơn so với giai đoạn trước.
Bà cụ cũng đã thay đổi suy nghĩ nhưng Hoắc Khải thì không.
Mục tiêu của anh đó là tạo nên một nhà giàu quyền quý hoàn toàn thuộc về mình mà không phải làm của hồi môn của ai.
Coi như đưa cho anh quyền lực của chủ nhà thì sao, những người nhánh phụ sẽ không thể từ bỏ quyền lực mà Hoắc Khải cũng lười phải tranh giành với họ nên anh dứt khoát không cần gì hết.
Nhưng bà cụ vẫn kiên quyết kêu anh trở lại. Mỗi lần, bà ta đều dùng lý do và tin tức khác nhau, có lúc là thật, có lúc là giả.
Nếu trở lại phát hiện ra bị lừa rồi thì bà cụ trả lời rất lưu manh: “Tôi là bà già sắp xuống lỗ rồi, muốn nhìn cháu mình thì sao, là phạm tội sao? Nếu thật sự là phạm tội thì bảo ông trời ép chết tôi đi”.
Lời kiểu này cũng nói ra được thì Hoắc Khải còn làm thế nào, đành giả bộ như không nghe thấy.
Nhưng dưới chiến lược thực hiện kế hoạch theo tổ, nhà họ Lý phát triển rất rốt, trước mắt đang từng bước hướng đến quy mô hai mươi tỷ. Tin rằng cứ theo tình hình này thì trong vòng năm năm có thể đạt tới quy mô này.
Còn muốn quay lại thời kỳ một trăm tỷ thì không biết phải chờ bao lâu.
Bây giờ, đi lên thì dễ, nhưng đi xuống rồi lại đi lên thì rất khó.
Vì khi anh lùi bước thì đã có vô số đối thủ giẫm đạp lên anh để trèo lên. Lúc anh lại trèo lên thì phát hiện trước mặt đã có thêm vô số chướng ngại vật.
Đương nhiên, tuy trong lòng không muốn cho lắm, nhưng một trợ thủ miễn phí thì Hoắc Khải cũng không ngu mà đẩy nó ra.
Còn chuyện nhà họ Lý, anh giao cho Ninh Thần quản lý. Dù sao cô cũng là vợ của anh cũng có thể thay mặt anh.
Ngoài những chuyện của mấy dòng họ, còn có một chuyện quan trọng, gấp gáp cần Hoắc Khải đích thân đi xử lý. Chính là trong công ty VR, cao thủ vô danh đã gửi phản hồi đối với kỹ thuật VR.
Anh ta gửi một email riêng cho Hoắc Khải, nói rằng mình đã phát hiện ra một chuyện mang tính thách thức lớn và cũng có thể nói là một chuyện thần kỳ.
Anh ta vẫn chưa nói chuyện này với người khác, vì anh ta cảm thấy có thể sẽ trái ngược với kiến thức khoa học hiện đại trên thế giới này. Cho nên, anh ta đành phải nói với Hoắc Khải trước xem xem nên làm thế nào.
Dựa vào sự tín nhiệm với cao thủ vô danh, Hoắc Khải không nói hai lời, lập tức chạy đến công ty VR ở nước ngoài.
Phòng lập trình của cao thủ vô danh, không ở cùng một chỗ với công ty VR nước ngoài. Tuy trên danh nghĩa là cùng một công ty nhưng giấu kín địa chỉ.
Trên trời dưới đất ngoài cao thủ vô danh thì chỉ có Cổ Ngôn Tài và Hoắc Khải biết.
Sau khi đến phòng lập trình vô cùng kín kẽ, Hoắc Khải gõ cửa, nửa phút sau, cao thủ vô danh ra mở cửa với cái đầu rối như tổ quạ.
Sau khi thấy Hoắc Khải, anh ta lập tức hớn hở kéo Hoắc Khải đi vào nói: “Tôi vừa hay viết một phần mềm phân tích, anh xem đi”.
Hoắc Khải đi theo anh ta vào phòng, sau đó thì nhìn thấy trong phòng bày đầy các loại máy tính và màn hình hiển thị.
Tất cả máy tính đang trong tình trạng vận hành, tiến hành các công việc không giống nhau. Điều này khiến Hoắc Khải phải than thở, cũng chỉ có người như cao thủ vô danh mới có năng lực tính toán kinh khủng như vậy.
Nếu là người khác, đưa cho nhiều máy tính như vậy còn là một loại phiền toái.
Mà trong đó còn có một số siêu máy tính có mức giá trên trời, đặt vào tay cao thủ vô danh lại trở thành vũ khí có một không hai, nhưng đặt vào tay người bình thường thì chỉ là một đống sắt vụn. Có thể họ còn không rõ cách vận hành hệ thống này như thế nào.