Nhìn dáng điệu của Phan Tư Mễ cứ như cô ta ngày hôm nay không đến đây để kết hôn mà chỉ là một người khách vậy.
Ninh Thần bước tới nói: "Tư Mễ, cậu như thế này không ổn đâu, anh Từ đang đón khách ở ngoài cửa, cậu còn ngồi đây dửng dưng nhìn là như thế nào".
"Ai quy định cô dâu phải đứng ở cửa? Tớ kết hôn, tớ tự do, họ muốn nghĩ thế nào cũng được", Phan Tư Mễ thờ ơ nói.
Ninh Thần thật sự không biết phải thuyết phục cô ta như thế nào, chỉ có thể tự nghĩ, có lẽ đây là tâm lý độc lập của những người từ nước ngoài trở về.
Người ta thường nói rằng phụ nữ nước ngoài rất độc lập, và họ luôn làm những điều kỳ lạ khi họ kết hôn. Có vẻ như trường hợp này đúng là như vậy. Nếu không thì làm gì có ai lại không coi trọng hôn lễ như Phan Tư Mễ lúc này chứ.
“Đúng rồi, hai người đã đăng ký kết hôn chưa?”, Ninh Thần hỏi lại.
“Vẫn chưa, có gì đâu mà vội vàng”, Phan Tư Mễ bĩu môi.
Ninh Thần thở dài, không nhiều lời nữa, chỉ có thể lẳng lặng ngồi đây với Phan Tư Mễ. Những vị khách đi ngang qua nhìn thấy Phan Tư Mễ ngồi ở đây đều liếc nhìn với ánh mắt kỳ lạ.
Phan Tư Mễ không thèm để ý đến những ánh mắt đó, nhưng Ninh Thần lại cảm thấy rất khó chịu.
Sau đó, một số giám đốc điều hành của các công ty khác đến, chủ động chào hỏi Hoắc Khải và Ninh Thần.
Sau một vài lời giới thiệu về bản thân, có thể thấy rằng bọn họ đều là quản lý cấp cao của các công ty lớn, và hầu hết bọn họ đều muốn xây dựng quan hệ với Hi Vọng Mới.
Tất cả đều mong được hợp tác với Hi Vọng Mới để đôi bên cùng có lợi. Nhưng về vấn đề hợp tác, Ninh Thần chỉ nghe theo Hoắc Khải.
Bởi vì Hoắc Khải nắm tình hình cụ thể của công ty VR, ngoài những người ở chi nhánh Đinh Mão ra thì chỉ có Hoắc Khải tham gia vào công việc. Việc quản lý riêng của Ninh Thần về cơ bản là hoạt động kinh doanh chính truyền thống của Hi Vọng Mới, không liên quan gì đến công ty VR.
Hơn nữa Hoắc Khải có tiêu chuẩn rất cao trong yêu cầu đối với các công ty muốn hợp tác, không phải ai cũng có thể tham gia vào được.
Vì vậy, Ninh Thần chỉ nói: "Về việc hợp tác, các ông phải hỏi chồng tôi, anh ấy phụ trách vấn đề này, còn tôi phụ trách việc kinh doanh khác".
Những người này lập tức hướng về phía Hoắc Khải, sự nhiệt tình của bọn họ khiến cho Hoắc Khải phải cẩn thận suy nghĩ.
Nếu anh nhớ không lầm, thì có ít nhất hai công ty trong số bọn họ nằm trong danh sách của thế lực đen, chỉ có một người không liên quan gì đến thế lực đó.
Họ bất ngờ đến và nói rằng họ là bạn của Từ Lực Phàm, nhưng chắc chắn không phải vậy.
Điều này khiến cho Hoắc Khải chợt nhận ra rằng vẫn có một lỗ hổng lớn trong kế hoạch của anh, đó chính là việc anh đã làm mọi thứ quá hoàn hảo.
Bất luận là trên phương diện nào, Hoắc Khải cũng giải quyết công việc một cách dứt khoát không một kẻ hở, hoàn mỹ đến mức thế lực đen kia không thể tìm ra điểm yếu để đánh vào. Chỉ có Từ Lực Phàm này chính là điểm đột phá duy nhất của bọn chúng.
Bây giờ bọn chúng sử dụng Từ Lực Phàm như một đầu mối quan trọng, sau đó cử người có quan hệ với anh ta đến thăm dò Hoắc Khải. Nếu Hoắc Khải từ chối một cách hấp tấp, điều đó có thể khơi dậy sự nghi ngờ từ phía bên kia.
Bởi vì danh sách các công ty hợp tác được thiết lập trước đây của Hoắc Khải đều là những công ty có lý lịch rất rõ ràng và không có liên hệ với thế lực đen đó, nên có thể thế lực đen đã để ý biết được.
Nhiều người đứng đầu của những công ty xuất sắc đã phải chết bất đắc kỳ tử trong giai đoạn thành công nhất của bọn họ.
Hoặc hợp tác với thế lực đen, hoặc đi đến gặp Diêm Vương, chỉ có thể chọn một trong hai.
Nếu Hoắc Khải không muốn bị ám sát lần thứ hai, anh phải cho đối phương nếm được chút lợi ích trước.
Nghĩ đến điều này, Hoắc Khải cười nói: "Đương nhiên, việc hợp tác không có vấn đề gì. Mọi người đều là bạn của anh Từ, vợ anh Từ và vợ tôi lại có quan hệ rất tốt. Nhưng công ty chúng tôi cũng có một số yêu cầu nhất định đối với đối tác. Nếu thật sự không đáp ứng được thì tôi cũng không thể làm gì hơn. Nếu không làm kỹ lưỡng, chỉ sợ để mọi người vào hệ thống thì những đối tác đã được xem xét nghiêm ngặt trước đó cũng sẽ không hài lòng”.
"Tất nhiên rồi, anh Lý nói đúng. Hợp tác là bình đẳng và tương trợ. Chúng tôi ở đây không phải để kiếm chác gì từ Hi Vọng Mới, nhưng với mục đích đôi bên cùng có lợi, chúng tôi đương nhiên sẽ tham gia các cuộc thanh tra có liên quan. Anh Lý có thể đến thăm công ty của chúng tôi. Nếu các tiêu chuẩn không đáp ứng được, chúng tôi cũng sẽ không ý kiến nếu như không đạt được thỏa thuận hợp tác".
Hoắc Khải lần lượt nhận danh thiếp của họ, chỉ cần nhìn qua là anh đã biết được tình hình chung của những công ty này.
Anh đã tìm hiểu tình hình của tất cả các công ty trong danh sách thông qua tổ chức ở nước ngoài, sức mạnh của các công ty này rất tốt, đều nằm trong số 200 công ty hàng đầu trong nước.
Để lọt vào top 200 cả nước thì tài sản phải đạt vài tỷ, hơn nữa còn phải là tài sản có chất lượng rất cao, nếu không thì sẽ không đủ điều kiện.
Từ nhận xét đó mà nói, không khó để các công ty này vượt qua các tiêu chuẩn kiểm toán của Hi Vọng Mới, nhưng trước đây Hoắc Khải đã đưa họ ra khỏi danh sách.
Hiện tại bọn họ đã mở miệng muốn đi vào hệ thống, dựa vào thế lực đằng sau, nếu thật sự muốn thông qua khảo nghiệm của Hi Vọng Mới, chắc chắn bọn họ sẽ không dùng đến những cách thức đơn giản.
Việc đưa các công ty này vào hệ thống cũng sẽ không gây ra nhiều khó khăn cho kế hoạch của Hoác Khải, bởi vì anh đã biết trước mục đích của đối phương. Trong kế hoạch trọng tâm, anh nhất định sẽ cảnh giác cao độ, không để cho bọn họ có quá nhiều cơ hội tiếp xúc, không giao cho bọn họ khả năng quản lý, thâm nhập.
Miễn là anh giữ được những người này trong giới hạn, thì việc bọn người này thâm nhập vào hệ thống sẽ chỉ làm tăng sức mạnh của Hoắc Khải.
Tất nhiên, trong những trận chiến sau này, Hoắc Khải cũng phải có chuẩn bị trước. Một khi các công ty này tiến vào, hệ thống vẫn phải khép kín nguyên vẹn, nếu không thì sẽ rất dễ dàng bị phá vỡ từng mắc xích một.
Một vòng kinh doanh khép kín hoàn chỉnh là chiến lược lớn nhất của Hoác Khải trong việc chống lại thế lực đen, chỉ cần không có kẽ hở thì kẻ địch dù mạnh đến đâu cũng khó có thể thâm nhập vào bên trong.
Hoắc Khải trò chuyện vui vẻ với những người từ một số công ty ở đây, Phan Tư Mễ nghiến răng khi quan sát anh. Hạt dưa đã cắn hết nửa đĩa, mà Hoắc Khải vẫn chưa đến nói một lời nào với cô ta, anh hoàn toàn coi thường cô ta hay sao?
Dù sao thì cũng đã hôn nhau rồi, có cần phải dửng dưng với cô ta như vậy hay không!
Nghĩ đến đây, Phan Tư Mễ muốn ném vỏ hạt dưa trên bàn lên mặt Hoắc Khải, để anh biết cô ta là người còn sống sờ sờ đây chứ không phải tượng đá!
Sau khoảng nửa tiếng, Từ Lực Phàm đi tới, anh ta không tỏ ra bất mãn với Phan Tư Mễ nữa, coi như việc đón khách ở cửa một mình chỉ là chuyện bình thường.
Thấy Hoắc Khải và các giám đốc điều hành cấp cao của những công ty đó đang nói chuyện rất vui vẻ, Từ Lực Phàm mỉm cười nói: "Anh Lý, thế nào rồi? Bạn bè của tôi ngưỡng mộ anh từ lâu rồi, nên lần này tôi kết hôn cứ nằng nặc đòi nhân cơ hội để được làm quen với anh và cô Ninh thêm một chút".
"Anh Từ quá lời rồi, chúng ta đều là bạn tốt của nhau. Xung quanh anh có rất nhiều công ty chất lượng cao, đáng lý ra anh nên giới thiệu cho tôi biết sớm hơn. Anh biết đó, Hi Vọng Mới của chúng tôi đã và đang muốn tiếp thu tất cả các loại hinh kinh doanh chất lượng cao hướng đến xu thế tương lai để chuẩn bị cho sự phát triển. Vì vậy, tôi hi vọng rằng tất cả bạn bè sẽ tham gia cùng tôi nhiều hơn", Hoắc Khải cười nói.
Từ Lực Phàm cười vui vẻ, nụ cười này rất chân thành. Bởi vì mục đích tiếp cận Hoắc Khải của anh ta chính là để cho ngày hôm nay.
Dựa vào mối quan hệ với Phan Tư Mễ, anh ta đã mở ra được một lỗ hổng cho thế lực phía sau thâm nhập vào Hi Vọng Mới.
Mặc dù rất khó để thâm nhập vào công ty mẹ do hệ thống đánh giá nội bộ nghiêm ngặt của Hi Vọng Mới, nhưng giờ đây họ đã thực hiện được một bước đầu thành công, điều này cho thấy các mối liên hệ này rất hữu ích.
Và điều này cũng sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho Từ Lực Phàm ở trong thế lực đen, rất có thể không lâu nữa anh ta sẽ được thăng chức trở lại.
Tất nhiên, trước tiên anh ta phải đóng góp nhiều hơn trong âm mưu thâm nhập vào Hi Vọng Mới của thế lực đứng đằng sau mình đã.
Trong mắt Từ Lực Phàm, anh ta đã sử dụng thành công Phan Tư Mễ, nhưng trong mắt của Hoắc Khải, anh ta chỉ là một kẻ ngốc.
Thông qua từng hành động của Từ Lực Phàm, người ta có thể đoán được đại khái thế lực đằng sau kia muốn làm gì, nếu như không có ngọn hải đăng này thì có khi Hoắc Khải sẽ mãi giống như một người mù chỉ biết đoán mò mà thôi.