Có điều muốn hoàn toàn giống như Ninh Thần nói, làm mọi thứ đến độ hoàn mỹ hoàn hảo thì lại cực kỳ khó.
“Anh nói xem, có phải em đã đối xử tệ bạc với ai đó? Hoặc có chuyện gì mà em xử lý không công bằng không?”, Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, biểu cảm rất nặng nề: “Người ta bảo người trong cuộc mù mờ, người ngoài cuộc tỉnh táo, có lẽ chúng ta thực sự đã làm sai gì đó mà không nhận thức được”.
Nhìn người phụ nữ lương thiện này tự trách và áy náy, Hoắc Khải không khỏi thở dài một tiếng.
Anh vuốt mái tóc dài của Ninh Thần và nói: “Em không làm sai gì cả, chỉ là em lương thiện quá khiến một số người cảm thấy em dễ bắt nạt thôi. Còn về việc có phải chúng ta từng thiếu công bằng thì anh nghĩ chuyện này hãy để người khác phán xét. Bây giờ anh hi vọng em nghỉ ngơi đầy đủ, đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà làm bản thân mệt mỏi quá độ. Ngày tháng tương lai vẫn còn dài lắm”.
Ninh Thần có thể nghe ra được sự quan tâm từ giọng nói của anh, cô không õng ẹo từ chối hay khăng khăng khóc lóc đòi treo cổ để biểu đạt cảm giác đè nén trong lòng.
Không cần biết tương lai sẽ biến thành thế nào, kiểu gì họ cũng vẫn phải đi tiếp!
Cô ngoan ngoãn đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi, mà Hoắc Khải vẫn quan tâm suốt cả quá trình, thái độ còn chu đáo hơn cả lúc trước.
Không chỉ vì tính cách, mà vì bây giờ anh đột nhiên phát hiện ra, anh không hiểu vợ mình lắm.
Sự lương thiện của Ninh Thần đến từ tận bên trong, đồng thời, cô cũng sở hữu nhân tố quan trọng nhất để thành công, đó là dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cô cũng phải tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình trước đã.
Nếu liên tục tìm nguyên nhân khách quan thì bản thân không thể tiến bộ được, cũng cách thành công ngày một xa.
Làm một thằng đàn ông, có được người vợ xinh đẹp và lương thiện thế này, anh còn đòi hỏi gì nữa.
Ngày hôm sau, Hoắc Khải còn chưa kịp ra ngoài thì nhận được cuộc gọi từ luật sư của bộ phận pháp chế trực thuộc công ty con nhà họ Cơ.
Họ đã điều tra rõ ràng mối quan hệ giữa người đại diện pháp luật của cửa hàng giả mạo và công ty Skinny Girl, căn cứ theo điều tra của các luật sư, người này chính là thân thích của phó trưởng phòng kinh doanh công ty Skinny Girl, kinh doanh một cửa hàng thực phẩm chức năng tại địa phương.
Trước kia, họ chỉ bán những thương hiệu lớn truyền thống, ví dụ như bột protein Hoàn Mỹ, lần này lại đột nhiên chuyển sang làm thương mại điện tử, hiển nhiên không phải chính bản thân người này muốn làm.
Biết được quan hệ của đối phương, Hoắc Khải nhờ các luật sư điều tra về động thái của bạn bè thân thích Ninh Hạo Bân.
Không cần điều tra thông tin gì quá quan trọng, chỉ cần điều tra xem gần đây những người này đã đi đâu, có khoản chi tiêu lớn nào đặc biệt hay không thôi.
Điều tra như vậy không hề khó, hệt như điều tra căn cơ của công ty Skinny Girl, thậm chí còn đơn giản hơn.
Theo tính toán của các luật sư, cùng lắm thì đến chiều, họ sẽ tra ra được.
Dặn dò xong những việc này, Hoắc Khải lần lượt đưa Đường Đường đến trường, đưa Ninh Thần tới công ty, sau đó bản thân anh cũng quay về công ty con của nhà họ Cơ làm việc.
Đến chiều, luật sư gọi điện cho anh, báo rằng sáng sớm nay bố mẹ Ninh Hạo Bân đã đặt vé tàu cao tốc tới tỉnh thành này, đến chiều, họ được mấy người khác dẫn dắt, tới trung tâm hành chính làm thủ tục sang tên nhà đất.
Là một căn biệt thự độc lập với tổng diện tích trên hai trăm mét vuông, giá trị hàng chục triệu tệ, ngoài ra còn có một chiếc Mercedes Benz S Class mới cóng cũng được sang tên cho họ.
Còn về phía tiền bạc, do hạn chế đặc thù, tạm thời chưa tiện điều tra, các luật sư hỏi rằng có cần tiếp tục điều tra không.
Người bình thường muốn điều tra tài khoản của người khác thì chắc chắn không thể nhưng các luật sư lại có quyền điều tra. Chỉ cần tìm chút quan hệ là làm được.
Thực ra không nói gì đến họ, kể cả bản thân Hoắc Khải cũng có thể làm được.
Bây giờ anh được coi là một nhân vật lớn trong Hiệp hội Thương mại của tỉnh rồi.
Bất kể hội trưởng, phó hội trưởng hay hội viên bình thường, khi nhắc tới trợ lý của tổng giám đốc công ty con nhà họ Cơ, họ luôn tỏ ra là mình cảm thấy khó tin.
Lần đầu tiên gặp mặt nhau, anh vẫn là một nhân vật tép riu trông có vẻ sắc bén, không ngờ chỉ trong chớp mắt đã trở thành truyền nhân của Triệu Vĩnh An.
Người có quan hệ tốt với Hoắc Khải như Hạ Hoằng Viễn đương nhiên là vui mừng hơn hẳn.
Đến bây giờ phó hội trưởng Hạ vẫn cực kỳ đắc ý, cho rằng bản thân mình tạo dựng quan hệ với Hoắc Khải khi đối phương còn chưa nổi tiếng là quyết định sáng suốt nhất trong những năm gần đây, không có gì bì nổi.
Vả lại, Hoắc Khải cũng không để ông ấy chịu thiệt, khi nhập hàng từ cửa hàng hoa quả, anh cũng toàn dùng giá thành phẩm, không kiếm lời nhưng cũng không lỗ. Ngoài ra, phương thức hợp tác của công ty Hi Vọng Mới và phương diện chuyển phát nhanh cũng cho Hạ Hoằng Viễn một hướng đi mới.
Bây giờ ông Vua hoa quả đang chuẩn bị việc liên kết hoa quả với ngành hàng khác mà trước đó ông ấy từng nói với Hoắc Khải.
Hiệu quả thời gian của công tác vận chuyển chính là vấn đề lớn nhất kìm hãm mô hình liên kết này, chỉ cần giải quyết được thì cửa hàng hoa quả Hoằng Viễn có thể chính thức bước ra khỏi phạm vi tỉnh thành, sải chân tới mọi nơi trên toàn quốc.
Thế nên, nếu Hoắc Khải tìm ông ấy để nhờ giúp chuyện điều tra, chỉ e Hạ Hoằng Viễn sẽ tung tăng đi giúp ngay.
Giúp được thì giúp, không giúp được cũng phải giúp!
Nhưng Hoắc Khải không muốn làm phiền Hạ Hoằng Viễn vì chuyện điều tra nhỏ nhặt này, nói thế nào thì ông ấy cũng là thương nhân nổi danh trong tỉnh. Tốt nhất vào dùng vào chỗ cần thiết, không thể tùy tiện đi tìm ông ấy vì bất cứ chuyện gì, như thế thì ân tình cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Đương nhiên, sau khi các luật sư điều tra ra được hành động của bố mẹ Ninh Hạo Bân, họ cũng không cần điều tra thêm gì nữa.
Nếu nói hôm qua đã phán đoán sơ bộ Ninh Hạo Bân là kẻ tiết lộ bí mật thì hôm nay, bốn chữ “phán đoán sơ bộ” này có thể đổi thành “hoàn toàn chắc chắn”.
Đến giờ chiều, Hoắc Khải rời khỏi công ty con nhà họ Cơ trước giờ tan ca, tới tòa nhà nơi đặt văn phòng của công ty Hi Vọng Mới.
Khi anh vào văn phòng, người bên trong vẫn đang bận rộn với đủ loại công việc.
Chuyện công ty gặp phải phiền phức đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới tâm lý, nhưng việc gì cần làm thì vẫn phải làm.
Doanh số bán hàng mỗi ngày mấy trăm ngàn tệ không phải con số nhỏ, những việc ngoài ý muốn xen lẫn trong đó đều cần có người xử lý kịp thời.
Bây giờ Ninh Thần càng lúc càng cảm thấy nhân lực không đủ, dù mỗi người phân thân ra rồi mọc thêm hai cánh tay nữa cũng vẫn còn thiếu.
Thấy Hoắc Khải đến, người trong văn phòng lập tức dừng công việc để chào hỏi anh.
Hoắc Khải không bảo họ tiếp tục công việc như mọi khi mà vỗ vỗ tay, nói: “Mọi người dừng hết công việc trong tay lại đi, tôi có đôi điều muốn!”
Ninh Thần bước tới, nhìn anh, sau khi nhìn vào mắt nhau, thấy rõ ánh mắt của Hoắc Khải, lòng dạ cô đột nhiên cảm thấy nhẹ nhàng vô cùng.
Ánh mắt của Hoắc Khải vừa kiên định vừa bình tĩnh, dường như muốn nói rằng tất cả đang trong tầm tay.
Biểu hiện của chồng khiến Ninh Thần nhận được sự đồng cảm, giống như Hoắc Khải nói, cho dù trời sập, cũng có anh chống lên giúp cô.
Đợi khi mọi người đã tập trung lại, Hoắc Khải mới nói: “Tin rằng mọi người đều đã biết được rắc rối mà công ty đang gặp phải trong hai ngày nay, sự việc không là quá lớn nhưng nó cũng không nhỏ. Quan trọng nhất là nó tạo thành ảnh hưởng nhất định tới uy tín của công ty và tâm thế của chúng ta. Tôi muốn nói với mọi người rằng, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng tới công việc, ngược lại phải lấy đó làm động lực. Chỉ có thất bại mới cổ vũ chúng ta không ngừng tiến lại, không ngừng trèo tới đỉnh núi cao hơn!”
Một loạt những lời khảng khái và nhiệt huyết khiến Giản Tư Tư lập tức vỗ tay khen hay: “Ông chủ nói đúng! Chúng em sẽ không ủ dột đâu! Không được để những tên khốn nạn chơi xỏ chúng ta được dịp cười cợt!”
Những người khác không nói gì, có người trầm tư suy nghĩ, có người tỏ ra cay đắng.
Biểu cảm của Ninh Hạo Bân trông có vẻ rất bình tĩnh, không có gì đặc biệt, nhưng trong lòng đã coi những lời Hoắc Khải nói như trò nhảm nhí.
Rắc rối không lớn lắm?
Lấy thất bại làm động lực?
Anh chém gió mát ghê á, sắp chết héo đến nơi còn dám ba hoa khoác lác, định lừa ai vậy?
Người có mặt ở đây đâu phải kẻ ngốc mà nghe anh lừa như vậy?
Đúng lúc này, Hoắc Khải lại nói tiếp: “Ngoài ra còn một chuyện nữa cần phải nói với mọi người, liên quan tới rắc rối lần này của công ty, chúng tôi đã chắc chắn rằng công thức của đồ uống bị tiết lộ. Mà qua hai ngày điều tra, thân phận của kẻ tiết lộ công thức đã lộ diện, ở ngay trong chúng ta. Tôi hi vọng người này có thể chủ động đứng ra thừa nhận sai lầm. Nếu người này chủ động nhận sai, có lẽ tôi sẽ không tiến hành tố tụng hình sự, nếu không, chỉ có hình phạt nghiêm trọng nhất đang chờ đợi người đó”.
Lời nói của anh khiến đám đông đưa mắt nhìn nhau.
Công thức đồ uống bị tiết lộ chỉ là việc mà Hoắc Khải và Ninh Thần trao đổi với nhau, ngoài Giản Tư Tư có thể đoán ra vài phần thì những người khác không ai biết.
Còn về đoạn sau, người tiết lộ công thức đã được tìm thấy, còn ở trong số họ, khiến người ta kinh ngạc vô cùng.
Nhân viên công ty tính đi tính lại cũng chỉ có năm người, một trong số đó lại là tên đầu sỏ tạo nên nguy cơ lần này?