Sau đó anh vươn tay bật chế độ SPORTPLUS, rồi lại ấn nút ESPOFF để tắt hệ thống bảo hộ chống trượt, tiếp đó đồng thời nhấn mạnh chân phanh và chân ga, trên bảng đồng hồ tinh thể lỏng hiện lên một thông báo: “Hệ thống khởi động xe đã sẵn sàng”.
Ống bô bắt đầu nổ lên những âm thanh gầm rú rõ ràng. Chiếc xe Lamborghini bên cạnh chắc là đã nghe thấy. Gã trai trẻ kia hình như có chút kinh ngạc, sau đó cười ngoác miệng, vươn ngón cái hướng tới Hoắc Khải rồi chúc ngược tay xuống rồi từ từ kéo kính xe lên.
Trong giây tiếp theo, hai chiếc xe dường như vút lên cùng lúc, tốc độ nhanh kinh người.
Từ nhỏ đến lớn, Đường Trọng Vi đều ngồi trên những chiếc xe sang hạng nhất, tài xế nào cũng vô cùng chắc tay, vận tốc cao nhất chưa từng vượt quá 120 km/h.
Ngồi trên chiếc xe tắt hệ thống bảo hộ chống trượt, lại còn lao vụt lên như tên bắn như thế này càng là việc cô ấy chưa từng trải qua.
Cả người Đường Trọng Vi đè mạnh lên thành ghế theo quán tính giống như đi tàu lượn siêu tốc, nhịp tim của cô ấy tăng nhanh, chỉ có thể dùng một tay giữ chặt tay vịn, tay còn lại giữ thành ghế.
Cảnh tượng phía trước thay đổi chóng mặt, còn chưa đến 10 giây đã đến khúc cua tiếp theo.
Lamborghini nhanh hơn và dẫn trước vào góc cua. Đối với người điều khiển siêu xe này, gã hoàn toàn không coi Hoắc Khải ra gì.
Biết lái 911 không có nghĩa là anh biết đua, càng không có nghĩa là anh có thể hoàn toàn điều khiển được chiếc xe này trên trường đua.
“Thấy chưa, ngay khúc cua đầu tiên đã cho hắn hít khói”, gã trai trẻ cười hề hề nói với cô gái trẻ ngồi cạnh.
Cô gái trẻ đang định đáp lại thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh ma sát chói tai, ngay sau đó cô cảm thấy dường như bên cạnh có thứ gì đấy.
Cô quay đầu sang nhìn thông qua cửa kính xe, kinh ngạc phát hiện chiếc xe Porsche 911 đó đã chạy ngang mình.
Không, tốc độ của nó còn nhanh hơn.
Dường như chiếc 911 đã vượt qua khúc cua từ vòng ngoài chỉ trong nháy mắt, sau đó chớp mắt tăng tốc chạy đoạn đua thẳng.
Bình thường, nếu muốn vượt xe ở khúc cua thì vượt từ vòng trong là phương pháp nhanh và hiệu quả nhất.
Cho dù có là tay đua nghiệp dư cũng biết phải cản đường đối thủ, cho nên phần đường còn lại dành cho người khác chỉ có vòng ngoài xa hơn mà thôi.
Mà muốn vượt xe ở đoạn này thì vận tốc xe của anh phải nhanh hơn đối phương, lúc bắt đầu vào khúc cua đến lúc ra cũng đều phải nhanh hơn đối phương.
Nếu không chỉ cách nhau có vài tích tắc thì rất khó vượt xe.
Nói đơn giản hơn thì muốn vượt xe vòng ngoài thì kỹ thuật của anh ít nhất phải cao gấp đôi đối phương!
Khi bị chiếc Posche 911 vượt qua từ khúc cua đầu tiên, tay lái xe Lamborghini cũng có hơi bất ngờ, đầu óc chết lặng, vẻ mặt không dám tin mà nhìn nó bỏ xa mình bằng một cú drift hoàn hảo không một động tác thừa.
Mình bị vượt rồi?
Đây mới là khúc cua đầu tiên, hắn ta dùng chiếc 911 vượt qua chiếc Lamborghini LP750 của mình từ vòng ngoài?
“Không thể nào!”, gã trai trẻ trầm giọng gầm lên, nhấn mạnh chân ga, động cơ hút khí tự nhiên V12 6.5L lúc này giống như một chiến binh không cam lòng, phẫn nộ gầm lên tiếng đinh tai nhức óc.
Chiếc xe rồ lên vượt qua khúc cua với vận tốc kinh hồn rồi vượt đuổi theo chiếc 911.
Khi tăng tốc đi thẳng, con quái vật thép với 750 mã lực này có tính năng gần gấp đôi chiếc 911 bản thường do Hoắc Khải lái.
Chiếc Posche 911 bản thường chỉ có 350 mã lực, tăng tốc lên 100 km/h trong hơn 4 giây.
Có lẽ đối với người bình thường mà nói thì một chiếc xe tăng tốc lên 100 km/h trong vòng 9-10 giây đã là rất đáng kinh ngạc rồi, nhưng so với 2,9 giây của Lamborghini LP750 thì vẫn còn một khoảng cách nhất định.
Nhưng sự chênh lệch trong thời gian tăng tốc không được thể hiện quá rõ ràng trong trường đua.
Bởi đua xe không chỉ có đường đua thẳng mà còn có rất nhiều khúc cua, tuyến đường thẳng dài nhất anh cũng chỉ lái được nhiều nhất là mười mấy hai mươi giây.
Cho nên khi chiếc Lamborghini dùng tốc độ nhanh nhất đuổi đến khoảng cách còn tầm 10 mét thì Hoắc Khải đã tiến vào khúc cua thứ hai.
Bánh xe ma sát với mặt đường tạo nên những âm thanh chói tai, tay lái xe Lamborghini bị dọa cho đứng hình, bởi gã chỉ nhìn thấy Hoắc Khải tiến vào khúc cua, còn lúc gã theo đuôi vào rồi ra khỏi nó thì đã không còn nhìn thấy đèn đuôi xe phía trước nữa rồi.
Gã nói không sai, khi ra khỏi khúc cua đầu tiên đã cho người ta hít khói xe, chỉ có điều người bị hít khói không phải Hoắc Khải mà là chính bản thân gã.
Gã nhìn sang bên trái, thấy được chiếc Posche 911 đó phi như bay vào khúc cua thứ ba, thứ tư.
Cách biệt giữa hai bên dần thể hiện một cách rõ ràng qua từng khúc đua phức tạp.
Cô gái trẻ ngồi bên ghế lái phụ cũng kinh ngạc vô cùng.
Cũng giống như những người khác, cô ta vẫn luôn coi thường Hoắc Khải, chỉ coi anh là đối tượng để lấy ra làm trò cười trong ngày hôm nay. Kể cả việc trước đó cô ta chủ động mở lời ngồi chung xe với Hoắc Khải thực ra cũng là ngồi đợi anh xấu mặt thì cười nhạo cho đã.
Ai mà ngờ người đàn ông từ chối mình này lại lái giỏi như thế!
Dáng vẻ lúc vào khúc cua có thể nói là hoàn hảo vô cùng!
Đến cả những người đứng gần xem trò vui cũng đã chú ý đến chiếc xe này.
Những người thường đến biết rất rõ ai có xe gì.
Biển số xe của chiếc Posche 911 này là của Vương Minh Hải, chiếc 911 của gã ta thuộc kiểu cơ bản nhất của bản thường. Mã lực chiếc này nhỏ, cũng không có thủ đoạn thao tác gì đặc biệt. Trong mắt rất nhiều người, chiếc xe này thậm chí hoàn toàn chỉ tính là xe rác của người nghèo dùng để tán gái mà thôi.
Cho nên sau khi mua chiếc này, Vương Minh Hải cũng chỉ lái có mấy lần rồi vứt ở đây chẳng thèm đụng đến nữa.
Một chiếc xe đua Posche ở cấp độ nhập môn, cho dù là mã lực hay là tính thao tác cũng không có gì đặc biệt.
Nếu mà họ tự lái thì vận tốc lúc vào khúc cua cao nhất cũng ở tầm 80-90 km/h, đó đã là tay lái đỉnh cấp trong số họ rồi.
Dù sao thì những người này cũng chỉ là tay đua nghiệp dư chứ không phải tay đua giải chuyên nghiệp.
Nhưng tốc độ lúc Hoắc Khải vào khúc cua ít nhất cũng phải đến 120 km/h, bởi vì thời gian anh dùng để vào cua ít vô cùng.
Điều này chứng tỏ tốc độ vào khúc cua rất nhanh, tốc độ trong khúc cua cũng không hề thấp.
Có lẽ trong mắt dân chuyên thì tốc độ vào khúc cua này không có gì đáng kinh ngạc lắm, dù sao thì quả đúng có người thật sự trâu bò như vậy, có thể đạt vận tốc 145 km/h khi vào cua.
Nhưng chiếc xe 911 mà Hoắc Khải lái này chưa từng được thay đổi gì, thậm chí đến cả hệ thống treo cũng là nguyên đai nguyên kiện.
Người bình thường không được trải qua huấn luyện đặc biệt về hệ thống treo thì không thể khiến chiếc xe chịu được tốc độ lớn như vậy khi vào khúc cua, nhưng cao thủ thật sự hiểu về tính năng của xe thì thậm chí có thể đạt đến trình độ người và xe hòa vào một thể, phát huy được tính năng tốt nhất lên đến 120%.
Đây là chiếc xe đua đỉnh cao được Ford chế tạo vào thập niên 60, nhưng lại liên tiếp thất bại trước Ferrari trong cuộc đua sức bền Le Mans. Nhưng khi họ thay một tay đua khác, người này lại có thể bỏ xa Ferrari, đoạt được chức quán quân.
Chính bởi vì một tay đua hiểu xe vẫn luôn dễ dàng phát huy được tính năng tốt nhất của xe hơn là một tay đua chỉ biết lái xe.
Hoắc Khải đã đạt được đến cảnh giới như vậy. Trước tiên anh chậm rãi chạy đoạn mở đầu. Khi anh đã cơ bản hiểu được cách vận hành của chiếc 911 này thì anh đã tìm được giới hạn vào cua của nó khi vào khúc cua đầu tiên, rồi anh không ngừng khôi phục lại trạng thái của mình.
Bắt đầu từ khúc cua thứ hai, mỗi khi vào cua ra cua đều đạt đến trạng thái giới hạn của chiếc xe.
Đây còn là bởi Hoắc Khải đã lâu không tham gia đua xe nữa, nếu không có lẽ tốc độ còn cao hơn bây giờ.
Cho dù như vậy, biểu hiện của anh đã đủ làm người khác kinh ngạc. Rất nhiều người đều chạy đến lan can rào ngoài để xem, thậm chí còn có người lấy cả đồng hồ đếm giờ bấm thời gian để tính tốc độ xe.
“Vã* thật, 1.37 giây!”, có người kinh ngạc kêu lên.
Khúc cua của đường đua ở đây không to như khúc cua ở giải công thức 1, có lẽ xét đến việc ở đây đều là con nhà giàu đến khoe mẽ nên góc độ của đường đua đều rất nhỏ, thậm chí có đến một nửa cần luồn lách để đi qua.
Số lốp xe ma sát đến hỏng và nổ tung ở đây mỗi năm gần như có thể nuôi sống cả một xưởng lốp xe.
Tốc độ vượt cua là 1.37 giây quả thực làm người ta vô cùng kinh ngạc, nhiều người nghe mà sửng sốt vô cùng.
Bọn họ đều không phải người mới, nhưng tốc độ như thế này quả không thể ngờ được.
Lẽ nào có tay đua chuyên nghiệp đỉnh cao nào đến nơi này để bắt nạt kẻ yếu à?
Đường Trọng Vi ngồi trong xe, sắc mặt đỏ bừng. Đây là do nhịp tim tăng nhanh dẫn đến biểu hiện tăng huyết áp. Adrenaline của cô ấy đang được tiết ra với số lượng lớn để đảm bảo rằng nhịp tim sẽ không ngừng lại do hoảng sợ.
Bình thường, khi đi xe, tốc độ lúc rẽ hướng thường ở vận tốc tầm 20 km/h, nhưng bây giờ mỗi lần rẽ ngoặt đều ở vận tốc thấp nhất là 120 km/h, cho dù có là đang rẽ thì vận tốc cũng đều trên 90 km/h.
Tốc độ cực đại sinh ra lực ly tâm, khiến cô ấy cảm thấy cả người mình dường như đang bay.