Chậu Cây Cảnh Chí Mạng

Chương 9




Ánh mắt của Tô Dương nhìn muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.

Đây là lần đầu tiên anh có biểu cảm đáng sợ đó với tôi.

Tôi nghi ngờ nhìn anh hỏi: “Tô Dương?”

Anh nghẻo miệng cười cười, gương mặt tuấn tú trắng trẻo nay còn trắng bệch hơn, anh ghé sát gần tôi, trên người bốc mùi tanh tưởi hôi thối khiến tôi muốn nôn mửa ngay tại chỗ.

“Không phải em nói trái tim em là của anh sao? Bây giờ đã đến lúc em thực hiện lời hứa rồi đấy.”

Anh cúi đầu nhìn xuống, thè cái lưỡi li3m lát miệng nói: “Anh nóng lòng muốn thưởng thức mùi vị của nó lắm rồi.”

Ánh mắt của Tô Dương bỗng lóe xanh, hàm răng trắng bóng gọn gàng cũng trở nên sắc nhọn.

Trong lòng tôi đột nhiên vang lên hồi chuông cảnh báo: chạy mau.

“Đồ cặn bã! Đồ bạc bẽo, thích đùa giỡn tình cảm của người khác!”

Tô Dương sửng sốt ngây người ra một chút, tôi nhân cơ hội vùng ra khỏi tay anh, quay người chạy ra khỏi chùa.

Nếu mà tôi còn tin vào tình yêu thì tôi sẽ đầu thai làm chó!

Lúc tôi uống say tôi đã tuôn hết mấy lời bày tỏ sướt mướt, nhưng trái tim mà tôi nói là tình yêu của tôi, mà thứ mà anh nghĩ đến là nuốt sống trái tim tôi!

Lúc chạy ra ngoài chùa, nhìn thấy xe taxi vẫn dừng lại chỗ đó, tôi lập tức nhảy lên xe ngồi: “Bác tài! Mau chạy thôi! Đi chỗ nào cũng được!”

Nhưng bác tài vẫn không động đậy, tôi nghiêng đầu nhìn sang, bác tài đã bị hút cạn máu, biến thành một bộ xương khô rồi.

Ngẩng đầu lên liền thấy Tô Dương đã đuổi theo đến cổng chùa, tôi hớt ha hớt hải nhảy ra khỏi xe chạy một mạch vào rừng, tôi có cảm giác như mình đang bị bao vây tứ phía vậy đó.

Chuyện đến nước này, tôi chỉ có thể tháo chiếc dây chuyền Tô Dương tặng tôi xuống.

Trong chớp mắt, mắt âm dương của tôi đã được mở ra, nhìn thấy rõ bách quỷ dạ hành của âm giới.

Thì ra bãi tha ma trước chùa thật sự tồn tại, chùa Linh An được xây dựng để trấn áp đám cô hồn dã quỷ ở bãi tha ma.

Ngẩng đầu lên nhìn, còn có mấy quỷ hồn mặc trang phục thời Minh bay qua bay lại, còn có mấy thây ma mặc đồ thời Thanh đang nhảy múa trước mặt tôi.

Dường như so với Tô Dương muốn ăn tim tôi, và ba con lệ quỷ, thì bọn chúng cũng không đáng sợ mấy.

Tôi cố hết sức hét lớn: “Ai còn chuyện chưa làm xong ở dương gian thì cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp mọi người hoàn thành! Chỉ cần giúp tôi chặn lệ quỷ lại, Tiết Thanh Minh mỗi năm tôi đều sẽ thắp hương cầu khấn đốt tiền, đốt bạc, đốt biệt thự cho các vị!”