Cô chưa kịp trả lời thì anh đã bỏ đi. Tối nay Triển Phong đã mời cô đi ăn rồi còn gì, sao anh còn mời cô nữa chứ, như thế thì cô biết sống sao. Nhận ra mình đã trễ giờ làm, nhanh chóng chạy tới cơ quan với vận tốc nhanh nhất có thể.
Mười lăm phút sau, cô cũng tới cơ quan, thở hồng hộc, cuối cùng cũng tới nơi, biết vậy lúc nãy cô bắt taxi đi cho khỏe.
‘’ Cảnh sát Lạc, cô còn nhớ đi làm nữa sao ? ‘’ đội trưởng Huỳnh nghiêm nghị từ đằng sau lên tiếng
‘’ Xin lỗi đội trưởng, tôi gặp chút chuyện nên … ‘’ cô ấp úng nói
‘’ Thôi được rồi, lần này tôi bỏ qua, nhưng lần sau thì cô phải viết bản kiểm điểm, nhớ không được có lần sau ‘’
Nói rồi đội trưởng cũng đi, cô thở phào nhẹ nhõm, thường ngày đội trưởng Huỳnh nghiêm khắc lắm cơ mà, không biết sao hôm nay dễ dãi tha cho cô nữa.
Mới bị đội trưởng giáo huấn xong, vừa ngồi xuống ghế, Gia Nhi lại tới chỗ của cô, châm chọc
‘’ Cảnh sát Lạc à, lần sau đi làm đúng giờ nhé !! Đang là thời điểm nóng, cơ quan bận nhiều việc lắm, không có thời gian nghỉ nữa, huống hồ gì là đi café buổi sáng, tôi chỉ nhắc nhở cô như thế, không có ý chê trách gì cô đâu ‘’
‘’ Tôi mới nghĩ cô là người rảnh rỗi thích đi lo chuyện người khác đấy, vì đã đến trễ nên giờ tôi còn rất nhiều chuyện phải làm, phiền cô ‘’
Lạc Hi nói xong thì cầm bút lên làm việc, không đoái hoài gì tới Gia Nhi nữa, nhưng cô ta là người ma quái, đâu thể chịu thua cô như vậy, chắc chắn mọi thứ Lạc Hi có, cô ta sẽ giành lại kể cả Triển Phong của cô.
‘’ Cảnh sát Lạc à, lâu nay Gia Nhi cô ta là người như thế, cô đừng bận tâm nhé ‘’ ngay sau khi Gia Nhi đã rời bước, Triển Phong nhanh chóng quay sang nói với cô, anh không muốn cô là vì Gia Nhi mà bận tâm, ảnh hưởng đến tinh thần lẫn sức khỏe của cô. Cảm nhận được lòng tốt của cô, cô mỉm cười nhẹ nhàng nói
‘’ Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi không sao ‘’
Thấy được nụ cười trên môi cô, anh vui khôn tả, anh vui vì cô mở lòng với anh, anh vui vì cô không còn là con người lạnh lùng vô cảm như trước nữa, dù là điều gì khiến cô thay đổi như thế… anh vẫn rất vui, anh vẫn chấp nhận nếu đó là một người con trai khác không phải anh.
‘’ Lạc Hi, Triển Phong, lần này là một nạn nhân bị xốc thuốc cấm mà tử vong, hai cô cậu tới hiện trường vụ án điều tra, phát hiện manh mối khả nghi thì lập tức báo cho tôi ‘’ tiếng đội trưởng Huỳnh dõng dạc nói to
‘’ Vâng, thưa sếp ‘’
------------------
Tuy nói là vụ án xốc thuốc mà tử vong nhưng vẫn phải đến hiện trường để điều tra, vì có khả năng đây là vụ giết người trá hình, là cảnh sát, không thể bỏ qua sơ sót nào được. Trong lần đi này, có tất cả bảy người, bao gồm Lạc Hi, Triển Phong, Gia Nhi và một số cảnh sát khác trong đội tìm người để hợp tác điều tra.
Cô tới nơi nạn nhân tử vong, vẫn còn chất lỏng trắng do nạn nhân tiết ra, cô lấy một ít về làm mẫu thử, trong khóe miệng của nạn nhân còn một ít thuốc còn dính, cô quay sang Triển Phong nói
‘’ Triển Phong, anh cho người liên lạc với nạn nhân rồi báo họ về bệnh viện để nhận tử thi ‘’
‘’ Còn Gia Nhi à, nhờ cô giúp tôi tìm hiểu xem ai là người cuối cùng gặp mặt nạn nhân ‘’
Gia Nhi chỉ ‘’ ừm ‘’ một cách rồi quay mặt sang nơi khác ‘’ Hừ…lại tỏ vẻ lãnh đạo với mình, thật đáng ghét mà !! ‘’ cô ta nghĩ thầm trong bụng. Sau đó cũng làm theo lời cô, đang đi thì chợt Gia Nhi vấp phải vật gì đó, nhìn xuống thì hình như là một cây bút, nhặt nó lên xem cẩn thận, hình như có chữ thì phải, Hoàng Long sao ?? Nhưng hàng chữ Hoàng Long có nghĩa là gì ? Có thể là tên một người nào đó nhưng cũng có thể đó là tên của một địa điểm. Đoạn, cô toan đưa cho đội điều tra nhưng nghĩ lại, nếu như đưa nó cho tổ trọng án thì vụ án có thể sẽ được phá, lúc ấy thì lại một lần nữa đội của Lạc Hi sẽ được khen thưởng. Không được, rõ ràng không thể đưa vật này cho Lạc Hi, nếu không lúc ấy cô ta lại lên mặt, lúc ấy thì lại hối hận chẳng kịp .