Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 997-1: Thú hoàng khiếu thiên tê (thượng)




Cả thú lâm cấp mười hai được chia làm bảy vòng, trong đó vòng bảy, vòng sáu còn tương đối nhẹ nhàng, dị thú bình thường lui tới thực lực cao nhất cũng không vượt qua cấp bốn.

Nếu như tiếp tục tiến vào bên trong..., sẽ lần lượt xông vào địa bàn của dị thú đẳng cấp cao hơn, bên trong vòng năm cũng đã là giải đất dị thú cấp năm thường lui tới, vòng bốn thì không chỉ có dị thú cấp sáu, có khi sẽ xuất hiện dị thú cấp bảy cho tới dị thú cấp tám.

Cho nên rất nhiều võ giả nhân loại đều chỉ xông đến vòng thứ tư liền chuẩn bị rời đi, bởi vì nếu tiếp tục tiến vào..., nguy hiểm sẽ gia tăng rất lớn.

Bắt đầu từ vòng thứ ba, dị thú cấp chín, cấp mười tựa hồ liên tục xuất hiện, cho dù là một vị võ giả loài người Thần Vương cấp gặp phải đại đội dị thú cấp chín, cấp mười, cũng chỉ có thể chạy trốn, nếu như gặp phải dị thú có tốc độ trứ danh, vậy thì còn có khả năng bỏ mạng.

Vòng thứ hai là lãnh địa của Thú Vương cấp mười một, vô số Thú Vương hiện lên với hình dáng sao vây quanh trăng, che chắn vòng cuối cùng ở chính giữa, dị thú sống trong đó, cũng là Thú Hoàng cấp mười hai vô cùng kinh khủng.

Từ khi mảnh thú lâm này được bình định làm cấp mười hai tới nay, mỗi con Thú Hoàng cấp mười hai từ bên trong xông ra tựa hồ đều mang đến cho Vũ Không đại lục tổn thất khó lường, cho nên không có bất cứ người nào dám can đảm xông vào vòng thứ nhất, đi khiêu khích Thú Hoàng cấp mười hai.

Mà một điểm trọng yếu nhất là, không ai biết chính xác trong mảnh thú lâm cấp mười hai rút cuộc có bao nhiêu Thú Hoàng cấp mười hai, mọi người chỉ biết cả mảnh thú lâm đó đều là lãnh địa của những Thú Hoàng cấp mười hai, kinh khủng nhất chính là, những Thú Hoàng cấp mười hai này đôi khi còn có thể mang theo thủ hạ dò xét lãnh địa của mình.

Nghe nói hơn ba mươi năm trước trên mảnh đất trống phía Đông Nam vòng bốn, một đoàn đội dong binh tự do đang ở đó nghỉ ngơi thì gặp phải Thú Hoàng cấp mười hai đi tuần, kết quả toàn bộ đội ngũ tổng cộng là mười bảy tên hồng chương dong binh tự do đều chết ở đó, hài cốt không còn!

- Đã đến vòng bốn rồi.

Diệp Dương Thành mặc đồng phục tác chiến siêu cấp ngân sắc, hai tay trống trơn tiến vào mảnh thú lâm cấp mười hai nổi tiếng hung hiểm, xuất hiện bên cạnh một gốc cây đại thụ chọc trời ở vòng bốn thú lâm.

- Giết bảy con dị thú cấp bốn, chín con dị thú cấp năm, nhưng muốn săn giết Thú Vương cấp mười một..., trừ phi có thể gặp được Thú Vương một mình du đãng, nếu không sẽ phải xông vào vòng hai tùy thời động thủ.

- Nhưng vòng hai đã nhích tới gần vòng một, một khi gây ra động tĩnh quá lớn, rơi vào vòng vây dị thú còn dễ nói, nếu như gặp phải Thú Hoàng xuất thủ...

Diệp Dương Thành lẳng lặng suy tư một phen, cuối cùng vẫn lựa chọn buông tha ý nghĩ tiến vào vòng hai tìm kiếm đến tận cùng, dù sao ở trên Vũ Không đại lục thực lực của hắn cũng không tính là đứng đầu, mà Thú Hoàng bên trong vòng một ngay cả võ giả nhân loại cường đại nhất trên Vũ Không đại lục cũng không thể làm gì, hắn cũng không muốn dấn thân mạo hiểm.

- Chỉ dựa vào ba mươi sáu ngàn tỷ tiền Vũ Không trong tay ta, thu mua thú hạch Thú Vương, tấn chức trung cấp thần cách đã là chuyện ván đã đóng thuyền, hoàn toàn không cần vì mấy con thú hạch Thú Vương mà đẩy mình vào tuyệt cảnh.

Hắn khẽ lắc đầu, sau khi thu liễm tâm tình, lẩm bẩm:

- Bây giờ cách tấn chức hồng chương còn hơn một trăm vạn điểm tích lũy, nếu như săn giết dị thú cấp tám..., ít nhất còn phải giết chết hơn hai trăm con, dị thú cấp chín cần 80~90 con, còn dị thú cấp mười cũng phải cần ba bốn mươi con.

- Bây giờ đẳng cấp cao nhất của dị thú thường lui tới vòng bốn cũng là cấp sáu cấp bảy, vốn không đạt tới yêu cầu thấp nhất của ta... Chắc phải tiếp tục tiến vào phía trước, sau khi vào vòng ba lại tìm cơ hội động thủ!

Trong đầu rất nhanh đưa ra quyết định, Diệp Dương Thành cũng không chần chờ nữa, quyết định thu liễm tâm thần, sau khi giơ tay phải nhẹ nhàng gõ gõ hai cái lên cánh tay trái, một bộ bản đồ không gian ba chiều liền bất ngờ xuất hiện trong tầm mắt của hắn, sau khi nhìn bản đồ trong chốc lát phân biệt phương hướng, hắn lại một lần nữa hóa thành một con ngân báo nhanh nhẹn, nhanh chóng xuyên qua khu rừng.

- Miếng thứ mười ba rồi.

Hách Nhĩ Nam Đa có chút im lặng nhìn mười ba miếng thú hạch Thú Vương trong suốt chất đống trên bàn trà trước mắt, không biết Diệp Dương Thành muốn thu mua nhiều thú hạch Thú Vương như vậy làm cái gì? Có tiền cũng không thể phá sản như vậy!

- Thú hạch Thú Vương là tiền tệ lưu thông giữa các cường giả cấp Thần Vương, Thần Hoàng, nhưng có rất ít Thần Vương, Thần Hoàng vận dụng thú hạch Thú Vương cung ứng năng lượng, tồn tại của thú hạch Thú Vương, thật ra thấp hơn nhiều các loại giá trị khác... Diệp Dương Thành Thần Vương rút cuộc muốn làm gì?

Nghĩ mãi mà không rõ, cho dù Hách Nhĩ Nam Đa nghĩ đến nát óc cũng nghĩ không thông, rút cuộc hắn muốn nhiều thú hạch Thú Vương như vậy làm gì? Chẳng lẽ hắn không biết cơ hội sử dụng thú hạch Thú Vương tựa hồ không có sao?

Khi Hách Nhĩ Nam Đa đang ở trong phòng nhìn mười ba miếng nhiên liệu thú hạch Thú Vương đã thu mua trước mắt lắc đầu cười khổ, cánh cửa phòng lại vang lên tiếng gõ cửa:

- Bang bang.

- Hách Nhĩ Nam Đa Thần Vương miện hạ tôn kính, Sanchez Thần Vương miện hạ tôn kính hy vọng có thể tiến vào phòng ngài.

Ngoài cửa vang lên thanh âm thanh thúy của một thiếu nữ, rất dễ nghe.

- Sanchez?

Nghe được truyền lời của thị nữ ngoài cửa, Hách Nhĩ Nam Đa không khỏi nhíu mày:

- Hắn tới nơi này làm gì?

Lúc này cách sự kiện Thần Vương sách lần trước đã hai ngày, trong hai ngày này dĩ Sanchez đột nhiên vô ảnh vô tung biến mất, cũng không ai biết hắn đi đâu.

Lúc này Sanchez đột nhiên trở lại, hơn nữa còn tìm gặp Hách Nhĩ Nam Đa...

Hách Nhĩ Nam Đa cảm giác có chút kỳ quái, bởi vì giao tình giữa hắn và Sanchez cũng không tính là thâm hậu. Thậm chí sau khi Diệp Dương Thành giành được thắng lợi, hắn còn ra mặt trợ giúp Diệp Dương Thành thu mua thú hạch Thú Vương.

Từ điểm này mà nói, Hách Nhĩ Nam Đa hiển nhiên là thân cận với Diệp Dương Thành Thần Vương, là đối thủ bị Diệp Dương Thành xóa sạch thể diện, làm sao Sanchez lại tới gặp Hách Nhĩ Nam Đa?

Có chút kỳ quái, nhưng không suy nghĩ nhiều, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không lo lắng Sanchez lại ở chỗ này giở trò cuồng bạo, huống chi, mặc dù hắn chỉ xếp hạng thứ chín... không, bây giờ là xếp hạng thứ mười rồi, còn Sanchez thì xếp hạng thứ tư, nhưng nếu chân chính đánh nhau, giết không nổi hắn, chạy trốn vẫn hoàn toàn không thành vấn đề.

Chỉ cần đầu óc Sanchez không có vấn đề, vào lúc này hắn sẽ không lộ ra địch ý với Hách Nhĩ Nam Đa, ngược lại sẽ cố gắng duy trì giao tình vốn đang bình thường giữa hai người.

Trong nháy mắt nghĩ tới đây, Hách Nhĩ Nam Đa liền mở miệng nói:

- Mời vào.