Đánh con Tử Vong Ma Lang có thể trọng vượt qua một trăm tấn lên trời cao, đồng thời trực tiếp phát động công kích hung hãn trên không trung, Diệp Dương Thành điều động Cửu Tiêu lực, mỗi một quyền mỗi một cước rơi xuống người Tử Vong Ma Lang đều khiến Tử Vong Ma Lang liên tục kêu thảm thiết.
Dù sao, nó cũng là dị thú trên đất bằng, sau khi nó xuất hiện trên không trung, căn bản không có nửa điểm phản kháng, chỉ có thể thừa nhận loại công kích cuồng bạo của Diệp Dương Thành.
- Rầm rầm rầm!
Quyền cước dày đặc liên tục rơi xuống thân hình khổng lồ của Tử Vong Ma Lang, Diệp Dương Thành giống như u linh nóng nảy lơ lửng bất định lại hung hãn vô cùng.
Cả quá trình kéo dài không tới ba giây, cùng với một cước hung hăng của hắn dẫm lên trên trán Tử Vong Ma Lang, phía dưới bàn chân đã tuôn ra một luồng Cửu Tiêu lực xông vào bên trong thân thể Tử Vong Ma Lang, trong nháy mắt xoắn đầu óc của nó thành mảnh vụn...
- Ngao ngao!
Tử Vong Ma Lang phát ra tiếng sói tru cuối cùng của nó trên đời này, thân thể cao lớn nặng nề rơi xuống phía dưới, dấy lên vô số bụi bặm.
Ba giây giải quyết xong một con dị thú cấp năm!
Mượn trợ lực giẫm đạp lên đầu Tử Vong Ma Lang, một giây trước Diệp Dương Thành vừa giết chết Tử Vong Ma Lang, một giây sau đã xuất hiện sau lưng Liệt Hỏa Kim Điêu, trên mặt hiện lên nụ cười yếu ớt...
Hắn tự tay túm lấy cổ Liệt Hỏa Kim Điêu, sau đó chợt đứng dậy, trước khi Liệt Hỏa Kim Điêu phục hồi tinh thần, hung hăng tung một quyền liền đập vào cổ Liệt Hỏa Kim Điêu!
- Răng rắc!
Tiếng vang hết sức thanh thúy đột nhiên vang lên trên không trung, Liệt Hỏa Kim Điêu mới vừa rồi còn đang truy tìm tung tích phía dưới Diệp Dương Thành, vốn không nghĩ rằng Diệp Dương Thành lại có thể dễ dàng nhảy ra sau lưng của nó hơn nữa dưới tình huống nó đang phi hành, một quyền chặt đứt cổ của nó.
- Trù trù!
Liệt Hỏa Kim Điêu phát ra một tiếng rên rỉ, cắt đứt cổ, ý nghĩa tử vong!
- Cô cô cô!
Cách đó không xa, Cực Băng điêu không ngờ rằng Diệp Dương Thành lại hung hãn như vậy, nhìn thấy Tử Vong Ma Lang cùng với Liệt Hỏa Kim Điêu đều có sức mạnh hơn nó trong khoảnh khắc bỏ mạng dưới quyền của Diệp Dương Thành, là một con dị thú cấp năm có linh trí không kém, nó nào dám lưu lại ở chỗ này?
Cái gì truy đuổi nhân loại xông vào, cái gì là tranh đoạt địa bàn của Độc Thứ Cự Tích... Tất cả đều là giả dối, giữ được tính mạng của mình mới là thật! Cho nên, Cực Băng điêu bắt đầu chạy trốn.
Nó thất kinh liếc mắt nhìn thi thể của Liệt Hỏa Kim Điêu nhanh chóng rơi xuống, không nói hai lời phát ra một tiếng gáy cô cô, quay đầu định chạy trốn.
Nhưng mặc dù thực lực của Cực Băng điêu không mạnh, nhưng dù sao cũng là một con dị thú cấp năm! Ở trong mắt Diệp Dương Thành, nó chính là một đống vàng lấp lánh, làm sao có thể để nó chạy trốn?
Lúc này, Diệp Dương Thành cách Cực Băng điêu ước chừng còn ba trăm mét, trên không trung cũng không có cái gì có thể mượn lực, dưới tình huống này săn giết một con dị thú phi hành, tuyệt đối là vô cùng khó khăn.
Phải biết rằng mặc dù võ giả là anh hùng đối phó với dị thú xung phong liều chết ở tuyến đầu tiên, nhưng công việc săn giết dị thú phi hành đại đa số đều do quân đội tiến hành, có rất ít võ giả có thể săn giết dị thú phi hành.
Cực Băng điêu cũng cho rằng Diệp Dương Thành không thể nào giết chết nó, nhưng ngay khi nó cho là mình đã sống sót, phía sau nó lại đột nhiên vang lên một tiếng vang thê lương:
- Ông ông!
Cực Băng điêu theo bản năng quay đầu lại nhìn...
- Phanh!
Một viên nhiên liệu thú hạch cấp hai dưới sự bao vây của Cửu Tiêu lực, hung hăng đập vào trên người Cực Băng điêu, tựa hồ trong nháy mắt vạch tìm thân thể của nó, xông vào xoắn nát ngũ tạng bên trong thân thể nó!
- Cô cô!
Cực Băng điêu không ngờ mình lại chết như vậy, nhưng nó đã không có cơ hội phát tiết oán hận, thân thể cao lớn mất đi sức sống, từ trên cao rơi xuống.
- Đừng tưởng lão tử chỉ biết vật lộn!
Nhìn viên thú hạch nhiên liệu cấp hai của mình đã giết chết Cực Băng Điêu thành công, Diệp Dương Thành liền phủi tay, tự nói, đưa ánh mắt khiến đám dị thú hoảng sợ nhìn về phía Trảo Trạch Trùng Mẫu.
Trảo Trạch Trùng Mẫu không thể nghi ngờ là một loại dị thú vô cùng xấu xí, toàn thân màu trắng, mặt ngoài dính đầy dịch nhờn, nhìn qua giống như một con giòi bọ khổng lồ!
Diệp Dương Thành không có ý niệm vật lộn sát người với nó, mà rất rộng rãi nhún bả vai một cái, hỏi:
- Ngươi có muốn tự sát không?
- Tê tê...
Trảo Trạch Trùng Mẫu hoàn toàn không có đường lui, vô cùng bi phẫn, phát ra một trận tiếng vang tê tê bén nhọn, khởi động thân thể xông về phía Diệp Dương Thành!
- Bịch...!
Diệp Dương Thành cũng không có nửa điểm do dự, ngưng tụ ra một đoàn khí ép ở trước mặt, giống như đá cầu đá nó về hướng Trảo Trạch Trùng Mẫu, chỉ nghe thấy một tiếng vang cực lớn, Trảo Trạch Trùng Mẫu thậm chí không kịp tung ra tuyệt chiêu, đã bị Diệp Dương Thành trực tiếp đá tung.
Khô dịch sềnh sệch, tản ra mùi hôi thối vương vãi khắp mặt đất, Diệp Dương Thành cau mày nói:
- Kêu ngươi tự sát ngươi không làm, cần phải tan xương nát thịt mới hài lòng!
- Rống rống!
Một giây sau khi Diệp Dương Thành giết chết Trảo Trạch Trùng Mẫu, Huyết Quan á long thú bị đá bay đụng vào nham bích rốt cục cũng lung lay đứng lên, phát ra từng đợt tiếng rống căm phẫn tràn đầy khuất nhục.
Tiếng rống của nó, lập tức thu hút lực chú ý của Diệp Dương Thành, nhìn thấy con quái vật đã lung lay đứng lên, khí huyết bởi vì vật lộn giết chết Tử Vong Ma Lang một lần nữa sôi trào, Diệp Dương Thành mỉm cười nhìn nó.
- Chậc chậc, thảm, quá thảm!
Tổn thất hai trăm bảy mươi chín chiếc phi cơ trinh sát không người lái, cuối cùng mới có ba chiếc phi cơ trinh sát tìm được vị trí khe núi, hình ảnh vừa mới được truyền về, thị trưởng tiên sinh đã nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn ngây dại, tiếp theo hắn thú vị mỉm cười.
Trong hình ảnh, con Huyết Quan á long thú thân dài hơn sáu mươi ba thước, đang bị Diệp Dương Thành nổi đóa cuồng đánh không ngừng, tràng diện ác liệt khiến cho thị trưởng tiên sinh đã hơn năm mươi tuổi cũng không khỏi có chút kích động, đây mới thực sự là đánh lộn!
Chỉ thấy trên màn hình, Huyết Quan á long thú được xưng là dị thú cấp năm đỉnh cao có thể chống lại dị thú cấp sáu, tựa hồ dưới áp chế của Diệp Dương Thành đã mất đi tất cả năng lực chống cự, hơn nữa điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là, tất cả vị trí Diệp Dương Thành công kích đều tập trung ở trên đầu Huyết Quan á long thú!
Một quyền nối tiếp một quyền, một cước nối tiếp một cước, oanh kích liên miên không dứt trực tiếp đánh cho Huyết Quan á long thú ngất đi, trước mắt biến thành màu đen, chỉ có thể mặc cho Diệp Dương Thành mặc sức giày xéo trên người nó!
Nhìn hình ảnh trên màn hình ước chừng hơn ba phút đồng hồ, thị trưởng tiên sinh mới mạnh mẽ phục hồi tinh thần, bật cười nói:
- Hắn xem con Huyết Quan á long thú như bao cát luyện võ vậy!