Nghe được nữ thư ký báo cáo, phòng hợp vừa rồi ồn ào như cái chợ đã yên lặng lại. Bọn họ có một nửa nắm chắc là tên ác ma kia tìm tới tận cửa, cho dù biết đối phương tìm tới, bọn họ có thể làm cái gì đây?
Trầm mặc một lúc lâu, Tư Đặc Lãng thở ra, khàn khàn hỏi:
- Á Nhĩ Bá Trì tiên sinh bây giờ thế nào rồi?
- Tổng thống tiên sinh, Á Nhĩ Bá Trì tiên sinh rất tức giận!
Nữ thư ký lúng túng đáp:
- Hắn khóa mình trong văn phòng, không gặp ai cả.
Đám người Tư Đặc Lãng trầm mặc, bọn họ hiểu tâm tình của Á Nhĩ Bá Trì, làm cục trưởng đặc vụ cả đời, bây giờ bị người ta xông vào tận hang ổ, lột hết quần áo và trói trong toa lét, đây là chuyện cực kỳ nhục nhã! Nếu tình huống như vậy xảy ra trên người bọn họ, sợ rằng phản ứng còn kịch liệt hơn cả Á Nhĩ Bá Trì.
Nữ thư ký rời đi trong yên lặng, phòng hợp im ắng lại trầm trọng, chỉ nghe tiếng hít thở của bốn người. Qua chừng một phút, bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tất Khắc trầm giọng nói:
- Nhất định là ác ma kia tới, chúng ta bây giờ làm gì đây?
Nên làm cái gì bây giờ? Người ta đã lột hết quần áo cục trưởng đặc vụ và trói lại, ngươi có thể làm gì bây giờ?
Tư Đặc Lãng nhíu mày, thất thần nói:
- Có lẽ chúng ta nên làm rõ nghĩa của chữ đó đi!
Một chữ Phạm đơn giản, làm cho bốn quan lớn quyền lực kinh người cảm thấy khó khăn, bọn họ nghĩ vỡ đầu cũng không thông, tại sao Diệp Dương Thành lại ghi chữ này lên ngực Á Nhĩ Bá Trì?
Hào khí trong hội nghị trở nên nặng nề, Tư Đặc Lãng vô ý thức nhìn qua Tác Lỵ Ti, ánh mắt mang theo một tia thâm trầm.
- Ngươi cười cái gì?
Tư Đặc Lãng đặt hai tay dưới bàn hội nghị, nắm chặc thành đấm, thần sắc trên mặt vẫn bình tĩnh.
- Ta chỉ đang nghĩ, nếu chúng ta bây giờ tiếp tục tranh luận, có lẽ tiếp theo bị lột hết quần áo và nhục nhã chính là một trong chúng ta đấy!
Tác Lỵ Ti thở sâu, thu liễm trào phúng trên mặt, nói:
- Có lẽ chúng ta phải mau chóng đưa ra quyết định!
- Thế nhưng mà...
Tư Đặc Lãng không muốn đáp ứng điều kiện trấn an của Tác Lỵ Ti, hi sinh mấy người chịu tội thay cũng không xem là đại sự gì, nhưng mà lại gia tăng mười tỷ đô la và một ít bí mật kỹ thuật là quá ép buộc.
Nhưng mà Tư Đặc Lãng chần chờ hoặc phản đối, thậm chí là chưa kịp nói ra khỏi miệng thì nữ thư ký lại xuất hiện ở cửa phòng hội nghị, lúc này nàng mang theo tin tức mà đám người bọn họ cảm thấy không tốt, nàng hô:
- Tổng thống tiên sinh, không tốt, lại gặp chuyện không may!
- Xảy ra chuyện gì?
Tư Đặc Lãng cảm thấy phiền muộn, ngữ khí bất thiện.
Nữ thư ký ngoài cửa bối rối, giọng của nàng run rẩy.
- Tổng thống tiên sinh, Áo Mỗ Tư Đặc Đức tiên sinh... Hắn bị bắt cóc!
Quả thật là sóng xung kích thứ hai sau Á Nhĩ Bá Trì bị bắt cóc, Áo Mỗ Tư Đặc Đức bị bắt cóc là sấm sét giữa trời quang, một tiếng nổ làm bốn người ngây ngốc.
Áo Mẫu Tư Đặc Đức là ai? Đó là tổng thanh tra tình báo quốc gia Mỹ! Á Nhĩ Bá Đặc Trì phụ trách quản lý, đồng thời cũng phải báo cáo công tác với Áo Mỗ Tư Đặc Đức, hơn nữa Á Nhĩ Bá Đặc Trì cũng không phải thủ hạ duy nhất của Áo Mẫu Tư Đặc Đức, trong phạm vi quản hạt của Áo Mẫu Tư Đặc Đức, hắn quản lý mười lăm tổ chức tình báo của nước Mỹ!
Nếu như Á Nhĩ Bá Đặc Trì so sánh với đầu lĩnh điện thoại di động, như vậy Áo Mỗ Tư Đặc Đức chính là người phụ trách tổ chức tình báo của Mỹ khắp thế giới, cũng chính là thái thượng hoàng! Bởi vì hắn sẽ phụ trách báo cáo công tác với tổng thống, bình thường ở ngay trong nhà trắng.
Áo Mỗ Tư Đặc Đức cũng bị bắt cóc? Ác ma kia đã tới nahf trắn? Hắn làm gì với Áo Mỗ Tư Đặc Đức? Bốn người bọn họ ở đây rùng mình, thời điểm nghi thần nghi quỷ, mà Tư Đặc Lãng cố trấn định cảm xúc, tận lực dùng ngữ khí vững vàng nói với nữ thư ký:
- Bọn bắt cóc làm gì với Áo Mỗ Tư Đặc Đức?
- Nơi Áo Mỗ Tư Đặc Đức gặp chuyện không may nằm ở lầu bốn văn phòng cục trưởng tình báo quốc gia.
Nữ thư ký trả lời rất nhanh, nàng nói:
- Thời điểm phát hiện ra hắn, hắn bị lột hết quần áo và trói trong toa lét, hiện tại cảm xúc của Áo Mỗ Tư Đặc Đức tiên sinh rất kích động.
DIA chính là tên gọi tắt cơ quan tình báo quốc phòng Mỹ, đổi cách nói mà nói, Áo Mỗ Tư Đặc Đức gặp chuyện không may không phải ở tổng bộ nahf trắng.
Trong bất tri bất giác đám người Tư Đặc Lãng thở ra một hơi, nữ thư ký nói tiếp:
- Trên ngực Áo Mỗ Tư Đặc Đức tiên sinh có một chữ, cũng là tiếng Trung!
- Nói mau!
- Là chữ Nhất!
Đám người Tư Đặc Đức lại lâm vào trạng thái buồn rầu, hai chữ này có tý nghĩa gì?
Nhưng mà chuyện này hiển nhiên đã lưu lại bóng mờ cho bốn người.
Một chữ Phạm, một chữ Nhất, hai chữ này có nghĩa là gì? Bọn họ không cách nào hiểu hàm nghĩa trong đó.
Nữ thư ký dường như không có ý định cho bọn họ quá nhiều thời gian nghiên cứu, lúc này rời đi chưa tới nửa phút, nàng đã quay lại, lúc này cảm xúc của nàng càng kích động, giọng nói lắp bắp, còn mang theo âm thanh khó hiểu.
- Tổng thống tiên sinh! Xảy ra chuyện không may!
Lại gặp chuyện không may, mấy chữ này làm cho bốn người tức giận.
Nữ thư ký giọng như khóc nức nở, tiếng nói vọng vào phòng hợp, lúc này không cần Tư Đặc Lãng hỏi cái gì, chính cô ta nói.
- Cục trưởng Mạch Nhĩ Duy Nhĩ tiên sinh cũng bị bắt cóc, bị lột hết quần áo trói trong toilet ở văn phòng CIA!
CIA chính là cơ quan tình báo trung ương của Mỹ, cũng là cơ quan tình báo nổi danh thế giới của Mỹ, mà bây giờ cục trưởng bị người ta lột quần áo trói lại.
Vẽ mặt? Không, Diệp Dương Thành đang đạp mặt.
Liên tiếp xảy ra chuyện với người phụ trách ba cơ quan tình báo, bị bắt cóc, nhục nhã hơn chính là mặt mũi của nước Mỹ bị tổn hại, đây quả thật là chuyện khó chịu được.
- Ác ma này muốn làm cái gì?
Tư Đặc Lãng cảm thấy cho dù mình không có bị lột quần áo trói trong toa let, nhưng mà hắn cũng đã ở biên giới bùng nổ, mắt của hắn đỏ ngầu, giọng khàn khàn trầm thấp, hắn quát:
- Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Nữ thư ký ngoài cửa không thể nghe được tiếng động trong phòng hợp, nàng nói chi iết:
- Mạch Nhĩ Duy Nhĩ trên ngực có chữ, trên đó viết chữ Đại!
- Đại?
Tư Đặc Lãng đỏ mắt đảo qua Tác Lỵ Ti, trong đầu mơ hồ, Phạm, Đại, Nhất? Rốt cuộc ác ma này muốn truyền tin tức gì?
Hiện tại manh mối quá ít, làm cho người ta không hiểu Diệp Dương Thành định làm gì, thời điểm này bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tất Khắc đột nhiên nói:
- Hắn còn ra tay nữa!
Nhục nhã một người, ở trên ngực ghi một chữ, từ tình huống bây giờ mà nhìn, ý tứ hắn biểu đạt chưa hoàn toàn, cho nên hắn tuyệt đối sẽ ra tay tiếp.
Nhưng mà cho dù biết rõ hắn có thể ra tay thì làm sao bây giờ? Quân đội nhiều như thế vẫn không thể ngăn cản hắn, ngược lại bị hắn tiêu diệt... Ngươi có thể làm gì?
Đám người Tư Đặc Lãng đưa mắt nhìn nhau, cảm giác bị nghẹn làm bọn họ tức giận.