Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 604: Ngươi còn không có quyền hạn biết




Dựa theo tình huống tìm hiểu hiện giờ của Mạnh Kiến Hoa, những tấm lệnh bài màu đỏ sậm đều là đột nhiên xuất hiện, sau đó sẽ có một hoặc nhiều nam tử mặc trang phục bằng da màu đen xuất hiện tại hiện trường vụ án...

- Bọn họ thật sự cho mình là người thay trời hành đạo sao?

Mạnh Kiến Hoa nặng nề đập bản báo cáo vừa đến xuống bàn làm việc, sắc mặt đã xanh mét.

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủn, trong phạm vi cả nước liên tiếp phát sinh hàng trăm vụ án mạng, số người tử vong lên tới hơn hai nghìn bảy trăm người, giống như những vụ án giết người hàng loạt phát sinh thời gian trước, những kẻ bị giết là những người buôn bán người và bộ phận thân thể con người, còn lần này...

Bọn người này không chỉ công khai đưa ra chiêu bài thần ngục, mặc trang phục thống nhất, thậm chí giữa ban ngày ban mặt, dám nghênh ngang quang minh chính đại xuất hiện, chuyện này đối với Mạnh Kiến Hoa mà nói, tuyệt đối không phải là thay trời hành đạo, mà là ác ý giết người.

Cho dù là bọn buôn người, buôn ma túy, cũng không tới phiên một tổ chức dân gian đi bắt giữ, giết chết? Cho dù bọn họ tội ác tày trời, cũng phải để cơ quan chính phủ ra mặt bắt giữ, chứ không phải để cho một tổ chức dân gian thành lập cái gọi là thần ngục, làm gió làm mưa trong phạm vi cả nước.

Ngoại trừ tức giận đối phương không xem luật pháp quốc gia ra gì, Mạnh Kiến Hoa phản ứng kịch liệt như thế, thật ra còn có ý vị tự trách hỗn tạp bên trong. Thử hỏi mọi người xem, một tổ chức dân gian lại có thể trong thời gian ba ngày ngắn ngủn liên tiếp phá huỷ trên trăm đội buôn ma túy, trong khi phía cảnh sát, trước khi bọn chúng bị phá hủy, thậm chí cũng không biết đối phương có hoạt động buôn bán ma túy...

Tương phản mãnh liệt như thế tràn ngập trong lòng Mạnh Kiến Hoa, mặc dù những vụ án tử này cuối cùng đều lấy danh nghĩa là bộ công an bí mật hành động, liên tiếp phá huỷ trên trăm đội buôn lậu ma túy, không khí trong cả nước đều quy kết tất cả công lao cho bộ công an.

Nhưng... Cái này có nghĩa là gì? Có nghĩa là tổ chức dân gian tên là thần ngục gì đó không ngừng phá huỷ các đội buôn ma túy, lần lượt bắt giữ các đầu mục buôn ma túy, có thể nói là hiệu quả văn hoa, ngược lại bộ phận công an thì sao? Thuần túy chỉ là chùi đít cho người ta mà thôi.

Người ta giết người, bắt người, xong gọi điện thoại cho ngươi, ngươi lại phái người đến dọn dẹp hiện trường, còn phải giải thích với những cảnh sát nhân dân:

- Đây là kiệt tác của trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên của quân đội, nếu như không muốn bị bộ quốc an mời đi uống trà, thì hãy quên tất cả những gì các ngươi nhìn thấy hôm nay đi...

Chuyện này có nghĩa là gì? Có nghĩa là bộ phận công an vốn là tuyến đầu tiên xông vào đả kích tội phạm, triệt để biến thành nhân viên vệ sinh, đối phương bắt nhóm này, giết nhóm kia, cảnh sát đến thu thập thi thể, tiến hành quay phim chụp hình, lấy chứng nhận...

- Ài…

Đứng trước bàn làm việc của mình, nhìn đống tài liệu hồ sơ vụ án chất đầy trên bàn, Mạnh Kiến Hoa cảm nhận được cảm giác vô lực, tổ chức dân gian tên là thần ngục này, đã sắp hành hạ hắn đến mức thần kinh rồi.

Hắn hiện tại thậm chí cũng không biết, làm thế nào ăn nói với mấy vị lãnh đạo ở trên? Chẳng lẽ nói cho bọn hắn biết, đây là một tổ chức dân gian tên là thần ngục thay trời hành đạo? Hay là nói cho bọn hắn biết, đây là một tổ chức dân gian làm loạn kỷ cương phá hoại hài hòa quốc gia?

Nói là thay trời hành đạo sao, đây rõ ràng là phạm vi luật pháp không thể tha thứ, nếu không, tất cả mọi người giống như hiệp khách cổ đại, gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, động một chút là thay trời hành đạo giết người đả thương người... Như vậy, quốc gia còn có cái gọi là luật pháp hay không?

Có thể không nói thay trời hành đạo, nếu ngươi nói hắn làm loạn kỷ cương sao, cũng đúng là làm loạn kỷ cương. Nhưng phá hoại hài hòa quốc gia? Cách nói này rõ ràng không chính xác, người ta cũng là giết bọn buôn ma túy, hơn nữa còn là những kẻ buôn ma túy mà chính phủ quốc gia không thể phát hiện, nếu như ngay cả điều này cũng gọi là phá hoại hài hòa quốc gia..., như vậy, có phải muốn lưu lại những độc chất này tiếp tục làm hại dân chúng?

Trong đầu cứ suy nghĩ mãi vấn đề này, khi Mạnh Kiến Hoa đang cảm thấy vô lực, cánh cửa phòng làm việc vốn đóng chặt đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, không đợi Mạnh Kiến Hoa mở miệng mời vào, người này cũng đã thuận tay đẩy cửa ra, tiến vào văn phòng của Mạnh Kiến Hoa.

- Lão Hàn?

Vừa nhìn thấy người không mời mà vào nào, Mạnh Kiến Hoa ngây ra một lúc, tiện đà đứng dậy cười nói:

- Hôm nay làm sao rồng lại đến nhà tôm thế này?

- Nếu ta không tới, vậy ngươi định làm gì?

Nghe thấy hỏi thăm của Mạnh Kiến Hoa, Hàn Thừa Bình vừa tiến vào phòng làm việc đã xoay người đóng cửa lại, quay đầu hỏi ngược lại.

- Cái gì?

Mạnh Kiến Hoa có chút khó hiểu, phải biết rằng, mặc dù hắn là bộ trưởng bộ công an, cũng là ủy viên cục chính trị, nhưng người biết được thân phận của Diệp Dương Thành, cũng chỉ có mấy thường ủy mà thôi, đối với hắn mà nói, Diệp Dương Thành là tồn tại hoàn toàn xa lạ.

Đối mặt với ánh mắt dò xét của Mạnh Kiến Hoa, Hàn Thừa Bình cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cười dài liếc hắn một cái, trực tiếp đi tới trước bàn làm việc của Mạnh Kiến Hoa, lúc này mới đưa tay cầm một tập tài liệu hồ sơ vụ án trên mặt bàn, tiện tay lật ra mấy cái, cười hỏi:

- Sắp bị những chuyện này ép đến điên rồi sao?

- Gần như thế.

Mạnh Kiến Hoa cười khổ nói:

- Lần trước chuyện bọn buôn người thiếu chút nữa khiến ta...

Mới vừa nói được phân nửa, Mạnh Kiến Hoa đột nhiên ngây ngẩn cả người, mạnh mẽ nhìn về phía Hàn Thừa Bình, trên mặt mang theo vẻ vui mừng:

- Làm sao? Ngươi biết tình huống của thần ngục đó?

Có thể trèo lên tới vị trí ủy viên cục chính trị, không có người nào là người ngu, mặc dù Mạnh Kiến Hoa đã hơn lục tuần, nhưng đầu óc vẫn vô cùng linh hoạt, ban đầu còn không kịp phản ứng, lúc này đột nhiên ý thức được Hàn Thừa Bình đến tìm mình cũng không phải nói chuyện phiếm tào lao, vì vừa bước vào, hắn đã tiến về phía đống tài liệu vụ án...

Sau khi tổng hợp những tình huống này, phản ứng đầu tiên của Mạnh Kiến Hoa chính là trong tay Hàn Thừa Bình đã nắm được một số đầu mối về thần ngục, đây cũng là chuyện khiến hắn đau đầu thời gian gần đây, trong mắt Mạnh Kiến Hoa bắn ra một đạo tinh quang chói mắt, nhìn chằm chằm vào Hàn Thừa Bình, đợi Hàn Thừa Bình mở miệng.

Chỉ có điều, hắn nhất định phải thất vọng, đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của hắn, Hàn Thừa Bình cũng không nói cho hắn biết tình huống của thần ngục, mà nhẹ nhàng đặt bộ hồ sơ xuống, nói với Mạnh Kiến Hoa:

- Những vụ án này ngươi cũng đừng theo đuổi nữa, dọn dẹp xong hiện trường, coi như là hành động của bộ công an, nếu tiếp tục điều tra sẽ không có lợi cho ngươi.