Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 441: Giơ tay nhấc chân, tan thành mây khói (Thượng)




Nhưng quan sát kỹ một lúc sau Diệp Dương Thành phủ định suy đoán, bởi vì ảnh chiếu thần tù giả khá mơ hồ, không có cảm giác giống người thật, nhìn là biết hàng nhái.

Hơn nữa ảnh chiếu của thần tù giả phải thông qua môi giới đặc biệt mới thi triển ra được, thanh chủy thủ là bằng chứng tốt nhất.

Diệp Dương Thành nghĩ thông mấy vấn đề này, hắn không vội vàng xử lý Chung Tú Tuệ, cố gắng kiên nhẫn nghe lén.

Nửa người mở miệng hỏi:

- Bối Tháp Ngải Tư, nhiệm vụ tiến triển như thế nào?

Thanh âm mơ hồ hơi chói tai.

Chung Tú Tuệ, hoặc nên nói là Bối Tháp Ngải Tư nghe nửa người hỏi thì cúi đầu trả lời:

- Bẩm thánh chủ, nhiệm vụ... Nhiệm vụ tạm thời vẫn chưa hoàn thành.

- Nhưng xin thánh chủ yên tâm, Bối Tháp Ngải Tư sẽ xuất phát đi tỉnh Chiết Giang Trung Quốc ngay tự mình hoàn thành nhiệm vụ thánh chủ giao cho.

Thần tù giả hờ hững khẽ ừ, không có ý trách Bối Tháp Ngải Tư.

Thần tù giả nói:

- Cần điều chỉnh thời gian, có một nhiệm vụ cần ngươi làm.

Bối Tháp Ngải Tư quỳ dưới đất nhỏ giọng nói:

- Xin thánh chủ sai bảo, Bối Tháp Ngải Tư thề sống chết hoàn thành!

- Nhiệm vụ chỉ có năm ngày, ngươi phải thanh lý tất cả mục tiêu chuyến này, và nghĩ cách điều tra rõ tung tích thánh kinh.

Thần tù giả nói:

- Tin tức mới nhất từ Tĩnh Quốc thần xã Nhật Bản truyền về nói thánh kinh đã rơi vào Khánh Châu thị Trung Quốc. Một nam nhân Trung Quốc hơn ba mươi tuổi cướp thánh kinh, nhớ kỹ, ngươi có năm ngày. Nếu không hoàn thành hai nhiệm vụ này thì ngươi hãy tự mình kết thúc đi.

Bối Tháp Ngải Tư cắn răng hỏi:

- Thánh chủ, nếu lấy được thánh kinh thì Bối Tháp Ngải Tư...

- Nếu ngươi lấy được thánh kinh, năm ngày sau đưa đi chỗ cách phái đông nam quần đảo Okinawa Nhật Bản ba trăm km, sẽ có huyết vệ tiếp ứng.

Thần tù giả trầm ngâm một lúc sau hứa hẹn:

- Hoàn thành hai nhiệm vụ này rồi ta sẽ ban cho ngươi thân bất tử, lập ngươi làm thánh nữ thứ hai dưới tay ta, được hưởng niềm vui trường sinh.

Được thần tù giả tự mình hứa hẹn, Bối Tháp Ngải Tư tự xưng là thánh nữ nhưng không phải thánh nữ thật toàn thân run lên:

- Tuân lệnh thánh chủ!

Bối Tháp Ngải Tư hưng phấn đồng ý:

- Chắc chắn Bối Tháp Ngải Tư sẽ dốc hết sức, muôn lần chết không chối từ!

Thần tù giả hờ hững liếc Bối Tháp Ngải Tư:

- Ừm!

Thần tù giả biến mất.

Diệp Dương Thành núp một bên nghe thấy hết, nhìn thấy tất cả. Diệp Dương Thành xâu chuỗi mọi mắc xích, ngẫm nghĩ một lúc sau hắn cứng người, được kết luận khiến hắn vừa căng thẳng vừa mong chờ.

Thời gian thần tù giả phá không gian thần cấm không phải mười ngày mà là năm ngày sau, vị trí thoát khỏi không gian thần cấm không phải Bermuda mà ngay cửa nhà khu vực Diệp Dương Thành quản lý.

Diệp Dương Thành ngoài ý muốn biết được biến cố này, hắn thầm mừng trong lòng. Nếu không phải Diệp Dương Thành được tin chính xác vội vàng chạy tới đây, nếu hắn sau khi vào không bị đống vải rách, xương dưới đất hấp dẫn nên không đâm chết Bối Tháp Ngải Tư ngay thì đã không nghe được tin mới nhất của thần tù giả này. Năm ngày và mười ngày chênh lệch tận năm ngày, thời gian cách biệt đó đủ để xảy ra nhiều chuyện.

Diệp Dương Thành một lần nữa cảm giác mình may mắn đến nghịch thiên. Mới rồi cách biệt chưa tới một giây, nếu thần tù giả xuất hiện chậm hơn một giây thì Bối Tháp Ngải Tư đã là vong hồn dưới kiếm của Diệp Dương Thành.

Chênh lệch một giây thay đổi kết cục nguyên sự kiện. Diệp Dương Thành biết năm ngày sau trong vùng biển cách quần đảo Okinawa ba trăm dặm hướng đông nam, thần tù giả sẽ trốn khỏi không gian thần cấm, hắn vừa thấy căng thẳng vừa mong chờ.

Hiện giờ trong tay Diệp Dương Thành nắm giữ thực lực đủ để quyết đấu chính thức với thần tù giả. Hai thần tù giả luôn núp sau bóng tối đối đầu với Diệp Dương Thành, có thể nói là kẻ thù lớn nhất của hắn từ khi Diệp Dương Thành có được Cửu Tiêu thần cách. Huống chi bây giờ thần tù giả muốn có được thần quyền màu đen cũng đã rơi vào tay Diệp Dương Thành. Tổng hợp lại thì thần tù giả và Diệp Dương Thành chỉ có thể liều đấu cá chết lưới rách.

Thăng cấp thần cách thập giai cần số công đức huyền điểm làm Diệp Dương Thành đau đầu nhức óc, bất giác đưa mắt nhìn vào hai thần tù giả.

Thần tù giả tạo nghiệt trên trái đất, phải chăng sau khi Diệp Dương Thành xử lý bọn họ thì sẽ có được công đức huyền điểm hầu như không tưởng tượng nổi?

Một phần mong đợi xen lẫn bên trong, về công về tư Diệp Dương Thành đều không thể tha cho hai thần tù giả.

Diệp Dương Thành suy nghĩ, thầm nhủ tin tức mấu chốt của vụ việc:

- Năm ngày sau, vùng biển cách quần đảo Okinawa ba trăm dặm hướng đông nam... ha.

Diệp Dương Thành ngẩng đầu, ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Bối Tháp Ngải Tư cách hắn mấy thước đang nâng chủy thủ chậm rãi đứng dậy. Diệp Dương Thành lắc tay, biến trở về bàn long ngân thương, nếu đã biết rõ tin tức thì kẻ giật giây sau màn cũng nên...

Bối Tháp Ngải Tư chậm rãi đứng dậy, lẩm bẩm:

- Thánh kinh... chỉ cần cướp lại thánh kinh là ta sẽ được thánh chủ ban cho thân bất tử. Được thân bất tử thì ta chính là thánh nữ, có thể ngang hàng với nàng...

Bối Tháp Ngải Tư chìm đắm trong giấc mơ đẹp của mình.

Tàn hồn không phải vạn năng, sau khi phân liệt trong vòng ba mươi năm nếu không được bí pháp luyện chế thân thể, ba mươi năm qua đi dù tàn hồn núp ở đâu cũng không tránh khỏi kết cuộc tan thành mây khói. Đối với binh sĩ cấp thấp nhất không có chút ý thức thì đây không phải vấn đề gì.

Nhưng đối với tàn hồn có ý thức riêng như Bối Tháp Ngải Tư, ba mươi năm là tảng đá lớn đè ép chúng nó ngọp thở. Trong hoàn cảnh vùng vẫy cầu sinh này thân bất tử quá hấp dẫn Bối Tháp Ngải Tư.

Huống chi thần tù giả còn hứa cho Bối Tháp Ngải Tư làm thánh nữ thứ hai. Bối Tháp Ngải Tư là tàn hồn của thánh nữ Lưu Tuyết Doanh phân liệt ra, mặt ngoài nàng khinh thường Lưu Tuyết Doanh nhưng quan hệ, địa vị của hai người rành rành ra đó, nàng phải cung kính với Lưu Tuyết Doanh.

Một khi Bối Tháp Ngải Tư trở thành thánh nữ thứ hai, có thân bất tử thì nàng mới là Bối Tháp Ngải Tư thật sự, nàng là Bối Tháp Ngải Tư cùng ăn cùng ngồi với thánh nữ Lưu Tuyết Doanh.

Mộng mơ hấp dẫn vô cùng, đặc biệt Bối Tháp Ngải Tư tự cho rằng đang trong hoàn cảnh an toàn, lai chìm vào giấc mơ tự mình dệt, đủ khiến bất cứ ai tinh thần hoảng hốt. Trong đầu Bối Tháp Ngải Tư toàn là thân bất tử, phong cảnh và tự do sau khi trở thành thánh nữ.

Bối Tháp Ngải Tư cười khúc khích:

- Ha ha ha ha ha ha! Thánh kinh, ta nhất định sẽ cướp lại thánh...

Bối Tháp Ngải Tư chưa nói trọn câu thì Diệp Dương Thành cầm bàn long ngân thương xông lên, hắn lạnh lùng cười:

- Ta đã cho ngươi cơ hội, tiếc rằng ngươi không bắt chặt.

Bối Tháp Ngải Tư chưa kịp phản ứng lại, Diệp Dương Thành đâm mạnh đầu bàn long ngân thương vào trái tim thân xác Chung Tú Tuệ.

Phập xoẹt!

Diệp Dương Thành giải trừ tự nhiên chi đạo, mặc giáp toàn thân lộ ra trong không khí. Tay Diệp Dương Thành cầm đầu bàn long ngân thương giơ ngang thân thương, đầu thương đâm vào ngực Chung Tú Tuệ chui ra sau lưng, xuyên thủng trái tim nàng.