Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 295-1: Trấn thủ một phương (Thượng)




Diệp Dương Thành ngước mặt lên nói với Tiểu Thương Ưu Tử:

- Kêu Hình Tuấn Phi đến đây, cả đám Sở Minh Hiên nữa, qua hết đi.

Tiểu Thương Ưu Tử khom người, mỉm cười nói:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Tiểu Thương Ưu Tử thướt tha bay đi.

Vài giây sau, Hình Tuấn Phi, Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên, và Ngô Chấn Cương mới trở về cùng nhau đến trước mặt Diệp Dương Thành.

Bọn họ khom lưng đồng thanh kêu lên:

- Chủ nhân!

Diệp Dương Thành nhẹ gật đầu, nói:

- Ừm! Ngồi xuống hết đi.

Diệp Dương Thành phất tay ra hiệu nhóm Hình Tuấn Phi, Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên, Ngô Chấn Cương ngồi xuống hai bên sofa cạnh mình. Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử cũng ngồi xuống sofa, sáu người có mặt đông đủ.

Diệp Dương Thành trầm ngâm giây lát, nói:

- Khu vực quản lý lại mở rộng, chắc các người đều biết?

Khi khu vực Diệp Dương Thành quản lý mở rộng thì đám người Hình Tuấn Phi, Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên, Ngô Chấn Cương Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử cảm nhận được ngay.

Nghe Diệp Dương Thành hỏi, mọi người gật đầu, nói:

- Vâng thưa chủ nhân.

Cả đám chưa biết suy nghĩ trong lòng Diệp Dương Thành là gì.

Khu vực quản lý năm vạn km vuông, nếu không có thuộc hạ giúp đỡ, dựa vào một mình Diệp Dương Thành sẽ bận như con quay. Trong lòng Diệp Dương Thành hơi khó chịu nhưng cuối cùng vẫn nói với đám người Triệu Dung Dung.

- Lần này diện tích khu vực quản lý mở rộng đến năm vạn km vuông, có ba cấp thành thị thuộc quyền quản lý, không bao gồm mấy khu Hàng Châu. Ba chỗ đó là Khánh Châu, Lệ Hải, Đài Châu, cộng với nhân khẩu lưu động, tổng nhân số đã đột phá hai ngàn vạn.

Diệp Dương Thành ngước nhìn Hình Tuấn Phi, hỏi:

- Muốn quản lý khu vực hiện nay thật tốt, ngươi cảm thấy nên chọn dùng cách gì thích hợp hơn?

Hình Tuấn Phi trầm ngâm nói:

- Bẩm chủ nhân, lão bộc cho rằng...

Hình Tuấn Phi dứt khoát trả lời:

- Muốn quản lý tốt khu vực hiện nay có cách hiệu quả nhất là trong khu quản lý lấy tiêu chuẩn khu huyện một cấp. Mỗi khu hoặc mỗi huyện sắp xếp một thần sử đóng giữ quản lý, chia khu quản lý có hiệu quả tốt nhất.

Hình Tuấn Phi nói mấy câu này trúng tim Diệp Dương Thành, nhưng mà...

- Ta chỉ có thuộc hạ là mấy người các ngươi. Một khu hoặc một huyện đóng giữ một thần sử? Ngươi cảm thấy điều này làm được không?

Cục diện không có người dùng làm Diệp Dương Thành rất bất đắc dĩ.

Nhưng Diệp Dương Thành hiểu cách của Hình Tuấn Phi có hiệu quả tốt nhất hiện nay, chỉ có sắp xếp như vậy mới giải phóng chính hắn. Nếu không mỗi ngày các việc trong khu vực quản lý đủ làm Diệp Dương Thành nhức đầu.

Nghe Diệp Dương Thành hỏi ngược lại, Hình Tuấn Phi cười khổ nói:

- Cái này...

Hình Tuấn Phi chọn cách trung hòa:

- Hay mỗi cấp thị chủ nhân sắp xếp ba thần sử? Vương Minh Kỳ trở về thăng lên thần sử cho đóng giữ Hàng Châu...

Diệp Dương Thành có tổng cộng mười thuộc hạ, bù qua đắp lại cuối cùng hắn thành quang can tư lệnh.

Bất đắc dĩ Diệp Dương Thành hoàn hoàn toàn không lý do phản đối cách trung hòa này. Một bên là giao công tác trừng ác khu vực quản lý cho thuộc hạ làm, mình thì chỉ cần an tâm phát triển Dương Thành hội quỹ từ thiện, tiếp tục sáng tạo tăng thu nhập công đức huyền điểm cho bản thân. Bây giờ có cơ hội được công đức huyền điểm ngoài khu vực Diệp Dương Thành quản lý, hành động tiếp theo sẽ càng lúc càng lớn chứ không nhỏ đi được.

Bên kia là Diệp Dương Thành thói quen có Triệu Dung Dung Tiểu Thương Ưu Tử hầu hạ. Một khi phái thuộc hạ thần sử, Triệu Dung Dung và Tiểu Thương Ưu Tử chắc chắn sẽ đi ra ngoài đi nhậm chức, trấn thủ một phương cho Diệp Dương Thành.

Huống chi đây là ba mảnh đất cấp thị chứ không phải huyện cấp thị. Nếu quản lý tốt ba thành thị này, Hình Tuấn Phi, Tiểu Thương Ưu Tử sẽ phải chọn lựa quan viên thích hợp nhập xác. Theo Diệp Dương Thành được biết, thư ký thị uy của Lệ Hải thị là một nữ nhân hơn năm mươi tuổi, thị trưởng Đài Châu thị cũng là nữ nhân.

Diệp Dương Thành muốn hưởng thụ Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử phục vụ là vô cùng khó khăn.

Một bên là ý nghĩ cấm luyến, bên kia là sứ mệnh khu vực quản lý. Tuy Diệp Dương Thành rất muốn giữ Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử lại, nhưng trước chuyện như vậy hắn còn tỉnh táo chia rõ bên nhẹ bên nặng.

Diệp Dương Thành nghĩ thông điều này, biểu tình rối rắm dần giãn ra, hắn đã đặt quyết định.

Diệp Dương Thành đứng lên khỏi sofa, biểu tình nghiêm túc nói:

- Thông báo cho Vương Minh Kỳ, Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập ngay, kêu bọn họ chạy về đây nhanh nhất.

Đẳng cấp thần sử được Diệp Dương Thành cho phép có thể xây dựng ảo cảnh tu di, có năng lực thẩm phán thiện ác. Nghĩa là nếu Diệp Dương Thành sắp xếp mười thuộc hạ đến Khánh Châu thị, Đài Châu thị, Lệ Hải thị làm quan lớn ngành chính phủ ba thành thị này, không chỉ giám thị chặt chẽ quan trường còn có thể sử dụng ảo cảnh tu di thẩm phán thiện ác. Hoặc điều động hai mươi con ong vàng cường hóa chung cực cho mỗi người để thực thi xóa sổ kẻ khốn kiếp tội ác tày trời.

Nghĩa là Diệp Dương Thành phái hết thuộc hạ ra ngoài, đa số sự kiện trừng ác trong khu vực quản lý có thể giao cho nhóm Triệu Dung Dung làm. Diệp Dương Thành chỉ cần ngồi chờ công đức huyền điểm tăng trưởng là xong, bản thân hắn thoát khỏi đống công việc bùi nhùi.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Diệp Dương Thành rảnh rỗi. Ngược lại bây giờ Diệp Dương Thành đã có thể lấy công đức huyền điểm ngoài khu vực quản lý.

Tuy thăng cấp thần cách bát giai cần có tám trăm vạn công đức huyền điểm nhưng Diệp Dương Thành tự tin đây không phải mục tiêu xa xôi. Chỉ cần đám người Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử, Hình Tuấn Phi, Đường Thái Nguyên, Trương Ngọc Thiến, Tống Lâm Lập, Sở Minh Hiên nhậm chức, bọn họ sẽ kiếm thêm nhiều công đức huyền điểm cho Diệp Dương Thành. Càng đừng nói Lâm Mạn Ny lo bên Dương Thành hội quỹ từ thiện, bản thân Diệp Dương Thành cố gắng, tám trăm vạn chỉ là là một chuỗi con số khá nhiều.

Gần hai tiếng sau, trừ Dương Đằng Phi ở Ôn Nhạc huyện ra, chín linh sử, thần sử thuộc hạ của Diệp Dương Thành đều tụ tập đông đủ. Diệp Dương Thành nhìn bốn người xếp hàng ngang trước mặt mình, hắn hít sâu, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn quét mặt từng người.

- Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử bước ra khỏi hàng.

Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Hai nàng bước ra một bước tới trước mặt Diệp Dương Thành, khom lưng nói:

- Xin chủ nhân ra lệnh.

Giờ phút này, Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử đã đoán được sắp nhận nhiệm vụ gì. Hai nàng sẽ phải rời xa Diệp Dương Thành, hắn có thể chia rõ quan hệ lợi hại trong đó thì Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử cũng hiểu rất rõ. Trừ hơi khó thích ứng ra hai nàng không có nhiều cảm xúc phản đối.

Ánh mắt Diệp Dương Thành cực kỳ dịu dàng nhìn Triệu Dung Dung:

- Dung Dung hãy mang máy thông tin này đi Lệ Hải thị nhậm chức, mục tiêu là thư ký thị ủy Nhâm Mỹ Anh.

Diệp Dương Thành xoay người lấy máy thông tin Phó Diệc Chi hiếu kính vốn đặt trên bàn trà, hắn đưa cho Triệu Dung Dung cầm, mở miệng nói: