Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 419: Hiện thực · Công hội Thánh Điện




Edit: Thảo My

Beta: Sally, Yan

“Không biết vì sao cô lại nhằm vào tôi?”

Cô gái mặc áo choàng đen phớt lờ Pháp Sư, cô ấy cũng nhanh chóng vượt qua cửa sắt. Cô ấy không hề dừng lại mà đi liền một mạch về phía lối đi tối đen như mực. Chiếc áo choàng đen đó khiến cô ấy nhanh chóng hòa mình vào trong bóng tối.

“Tô tiểu thư…”

“Mấy người đi trước đi.” Ngân Tô không hề gấp gáp, vẫy vẫy tay với bọn họ.

Bọn họ nhìn nhau, cũng không muốn ở lại nơi này chút nào: “Vậy… Vậy cô bảo trọng.”

Sau đó hai người nhanh chóng chạy vào trong bóng tối.

Ngân Tô nhìn Pháp Sư sắc mặt tái mét vẫn còn đứng bên kia cửa sắt.

Cô không thèm để ý đến anh ta, tóm lấy cổ áo nhân viên soát vé rồi lôi tới bên cạnh mình: “Tôi có một việc nhỏ cần anh giúp một chút.”

Bả vai của nhân viên soát vé bị đè lại, anh ta ra sức giãy giụa mấy cái nhưng căn bản là không thoát ra được, ngược lại bả vai càng ngày càng đau hơn.

Nhân viên soát vé đành phải cắn răng hỏi: “Hành khách, cô còn muốn làm gì nữa?”

“Ăn cướp.”

“???”

… 



【Chúc mừng người chơi 0101 đã vượt qua phó bản tử vong ‘Chuyến tàu không có điểm đến’.】

Ngân Tô quay về sảnh chờ, trong tay vẫn còn đang cầm một nắm xu cấm kỵ

Làm gì có ai có thể từ chối được việc ‘mua sắm miễn phí’ đâu chứ. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Nếu không phải là sau cùng nhân viên soát vé đòi người chơi giao tiền để chuộc lại nội tạng thì cô cũng không định ‘mua sắm miễn phí’ đâu.

Sự thật chứng minh, chỉ cần chạy nhanh thì vẫn có thể cướp bóc của NPC được.

【Chúc mừng bạn đã vượt qua phó bản ‘Chuyến tàu không có điểm đến’, vì bạn là người chơi đầu tiên vượt qua phó bản tử vong (149) ‘Chuyến tàu không có điểm đến’ nên bạn đạt được một cơ hội rút thăm khen thưởng đặc biệt, có rút ngay bây giờ không? Có/Không】

【Vé tàu cấm kỵ: Vé này chưa được ghi tên, có thể ngồi bất cứ đoàn tàu nào bắt đầu bằng chữ D. Nhưng hãy nhớ kỹ, không được tùy ý bắt chuyện với hành khách trên đoàn tàu.】

【Giới hạn sử dụng: Không có】

【Số lần sử dụng: Cách 15 ngày có thể sử dụng một lần.】

Ngân Tô: “…”

Vé tàu thì có tác dụng gì? Nếu là phiếu tài xế thì chẳng phải tốt hơn sao, cô còn có thể kiêm chức lái tàu part-time nữa!

【Đang kết toán tài nguyên phó bản…】

【Bạn là người chơi đầu tiên vượt qua phó bản nên được ưu tiên chọn hai món đạo cụ.】

【Dây chuyền nhuốm máu】

【Vé tàu】

【Đồng phục màu xanh da trời】

【Mô hình đoàn tàu】

【Ốc biển】

【Xác côn trùng】

Ngân Tô nhìn số lượng đạo cụ được hiển thị, có sáu cái… Pháp Sư còn sống?

Sao anh ta vẫn còn sống được thế?

Ngân Tô ngẫm lại một chút, Pháp Sư còn sống cũng hợp lý.

Nếu không có người chơi nào trong đó có xu cấm kỵ, hoặc là có, nhưng không có số lượng nhiều như vậy, thế thì cuối cùng người chơi phải vượt ải bằng cách nào?

Phó bản tử vong là nâng mức chỉ số nguy hiểm lên chứ không phải là thiết lập phó bản thành một cục diện bế tắc tuyệt đối, vậy nên nhất định là có biện pháp vượt ải bị cất giấu.

Chắc chắn là Pháp Sư đã tìm ra biện pháp đó.

【Mô hình đoàn tàu: Nếu bạn yêu người nọ thì hãy tặng người nọ một chuyến du lịch ‘nói đi là đi’, đây là lựa chọn tốt nhất để nhanh chóng hâm nóng tình cảm của các bạn đó~】

【Xác côn trùng: Đừng để nó cắn được bạn, chẳng qua là nếu bạn ghét người nào đó thì ngược lại có thể dùng thử một lần.】

Ngân Tô lấy xác côn trùng ra nhìn, con sâu nhỏ đen nhánh, sạch sẽ, trông cũng không kinh tởm lắm.

Những con sâu nhỏ này, gợi Ngân Tô nhớ tới mấy con quái vật kia ở trạm Thây Ma, dường như có thứ gì đó nhỏ nhỏ ngọ nguậy trong máu của bọn chúng.

Trước đó cô tưởng rằng mất nội tạng là do bị ô nhiễm.

Nhưng hình như tác dụng của nội tạng được phát huy khi rời nhà ga vào phút cuối.

Vì vậy khả năng cao việc người chơi bị ô nhiễm là do mấy con sâu nhỏ trong máu của đám quái vật hành khách ở trạm Thây Ma.

【Đang phát tài nguyên phó bản…】

【Số hiệu: 0101】

【Tên: Ngân Tô】

【Đồng vàng: 5】

【Xu cấm kỵ: 9200】

【Điểm tích lũy: 578400 (+59600)】

【Kỹ năng thiên phú: 1, Giám định vạn vật; 2, Triệu hồi】

【Khen thưởng đặc biệt: Quyền được miễn vào phó bản tử vong… Vé tàu cấm kỵ】

【Đạo cụ: Dao của đồ tể… Mô hình đoàn tàu, xác côn trùng】

【Cung điện bụi gai: Đang mở】

Quả nhiên, điểm tích lũy được thưởng sau khi vượt qua phó bản căn bản không phải là nguồn chính để người chơi kiếm điểm tích lũy.

【Mời người chơi hãy online trò chơi đúng giờ sau 216 tiếng, bằng không sẽ bị cưỡng chế tiến vào trò chơi. Nếu muốn tiếp tục ở lại thế giới thực thì hãy dùng điểm tích lũy để đổi thời gian ở lại.】

【Trò chơi cấm kỵ mong chờ được gặp lại bạn vào lần sau.】





Thành phố Lan Giang, cục điều tra cấm kỵ. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Đội trưởng Giang, đây là danh sách, nếu không có vấn đề gì thì phiền anh ký nhận.”

Giang Kỳ nhận lấy danh sách đọc từng cái một, sau đó ký tên mình bên dưới.

Đối phương cầm danh sách đã được ký rồi đi ngay: “Vậy chúng tôi đi trước đây, đội trưởng Giang.”

Giang Kỳ khẽ gật đầu rồi đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.

Xung quanh mảnh đất trống có mấy chiếc xe đang dàn hàng đậu, nhìn qua có vẻ là xe tải chở hàng hóa bình thường, chẳng qua là chất liệu hơi khác.

Độ Hạ nhảy từ một chiếc xe xuống: “Anh Giang, vật liệu lần này ít quá.”

Giang Kỳ: “Hết cách, hiện tại càng ngày càng nhiều khu ô nhiễm, nơi nào cũng cần dùng nên số lượng không đủ.”

Độ Hạ gãi gãi tóc của mình: “Nếu cứ như vậy thì không ổn đâu…”

Giang Kỳ: “Nhóm chiến lược bên phó bản tử vong đã chuẩn bị kha khá rồi, nếu không được thật thì chỉ đành đợi quay lại phó bản số 7 lần nữa thôi.”

‘Vật liệu’ mà họ dùng để ngăn chặn khu ô nhiễm lan tràn là được lấy từ trong phó bản ra.

Khu ô nhiễm gia tăng liên tục, bây giờ ‘vật liệu’ đã không còn đủ dùng nữa…

Nếu bất đắc dĩ thì chỉ có thể quay trở lại phó bản lần nữa thôi.

Sắc mặt Độ Hạ hơi khó coi, phó bản số 7 không hạn chế số người nhưng xác suất tử vong cực kỳ cao…

Hơn nữa Giang Kỳ đã từng đi vào phó bản đó nên không thể vào lại nữa, việc lựa chọn người đi cũng là một vấn đề.

Độ hạ nhớ tới chuyện gì đó: “Tô tiểu thư đã đồng ý chưa?”

“Vẫn chưa, đợi đi núi Vân Linh xong…”

Giọng nói Giang Kỳ ngừng lại, nhìn lên bầu trời.

【Thông báo toàn cầu: “Người chơi 0101, người chơi 5060, người chơi 50289142, người chơi 50539234, người chơi 40104367 đã vượt qua phó bản tử vong (149) ‘Chuyến tàu không có điểm đến’, phó bản này sẽ được đóng lại vĩnh viễn đối với khu Hoa Hạ.】

【Thông báo khu Hoa Hạ: “Người chơi 0101, người chơi 5060, người chơi 50289142, người chơi 50539234, người chơi 40104367 đã vượt qua phó bản tử vong (149) ‘Chuyến tàu không có điểm đến’, phó bản này sẽ được đóng lại vĩnh viễn đối với khu Hoa Hạ.】

Giang Kỳ và Độ Hạ nhìn thấy thông báo toàn cầu đều có chút chai lì rồi.

Sao cô ấy vượt qua phó bản tử vong còn dễ hơn uống nước vậy?

Độ Hạ càng chú ý đến người chơi thứ hai đã qua ải hơn: “5060, là Kinh Tuế Tuế, sao họ lại được xếp chung với nhau thế?”

Kinh Tuế Tuế, thành viên của Công hội Thánh Điện.

Thành viên Công hội Thánh Điện đều thích trùm áo choàng đen, được các thành viên tôn làm ‘áo choàng thánh’ của bọn họ.

Áo choàng đen của Công hội Thánh Điện được chia thành 2 loại: một loại là bình thường, loại còn lại là đạo cụ sản xuất, có vài chức năng đặc biệt.

Chẳng qua là chỉ có thành viên nòng cốt của Công hội Thánh Điện hoặc thành viên có cống hiến to lớn mới đạt được loại thứ hai, còn thành viên bình thường thì không được.

Thông tin liên quan đến Kinh Tuế Tuế không nhiều lắm, chỉ biết là cô ấy vô cùng thích chiếc áo choàng đen đó. Thậm chí Độ Hạ còn hoài nghi Kinh Tuế Tuế gia nhập Công hội Thánh Điện chỉ vì chiếc áo choàng đó.



Ngân Tô bị trò chơi đá logout ra ngoài, vừa ngẩng đầu đã đối diện với tượng thạch cao không biết được chuyển lên trên bàn trà từ lúc nào, cặp mắt xanh nhạt đang quay tròn.

Trở về thế giới hiện thực khiến người ta cảm thấy hạnh phúc, Ngân Tô hít thở sâu một hơi luồng không khí trong lành, cô lười đứng dậy, trực tiếp nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ một giấc trước.

Mặc dù cô đã nghỉ ngơi trong trò chơi nhưng sao có thể ngủ thoải mái bằng ngoài này được.

Ánh sáng trong phòng khách dần dần tối xuống, đến khi tia sáng cuối cùng biến mất, cả căn phòng rơi vào bóng tối đen như mực.