Edit: Fang
Beta: Wendy, Yan
Toa 07.
“Chu Nhiên, cô uống thuốc này đi.” Pháp Sư lấy một viên thuốc ra đưa cho Chu Nhiên: “Có thể giúp cơ thể cô phục hồi nhanh một chút.”
“Cảm ơn.”
Chu Nhiên nhận lấy, cũng không nghi ngờ gì, trực tiếp nhét vào miệng.
“Không cần, lúc trước là do tôi suy nghĩ không chu đáo khiến cô bị thương.” Pháp Sư cười cười: “Thế cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đi xem những người khác.”
“…Được.”
Pháp Sư rời khỏi toa tàu, một mình Chu Nhiên ngồi trên ghế, uống thuốc Pháp Sư đưa, cô ta cảm thấy dường như cơ thể mình dễ chịu hơn chút.
“Xin chào, có thể giúp tôi một chuyện không?”
Giọng nói dễ nghe vang lên bên tai Chu Nhiên, cô ta ngẩng đầu liền nhìn thấy một quái vật người cá đi về phía cô ta.
Dáng vẻ người cá quái dị, dường như trên hàm răng sắc nhọn còn sót lại máu thịt, mùi tanh đặc biệt thuộc về loài cá lan đến chóp mũi Chu Nhiên.
—— Nếu người cá chủ động nói chuyện với bạn thì hãy khen ngợi người đó.
—— Không được từ chối yêu cầu của người cá.
Đối mặt với người cá thế này, kỳ thực Chu Nhiên không nói ra được lời khen.
“Chuyện… Chuyện gì?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Người cá lấy một viên ngọc to khoảng một nắm tay ra, cười hỏi: “Có thể mở cái này giúp tôi không?”
Chu Nhiên cảm giác chất liệu của viên ngọc có hơi giống trân châu.
Nhưng trông viên ngọc đó có vẻ kín kẽ, trọn vẹn như một khối, sao có thể mở ra?
“Có thể không?”
Tim Chu Nhiên nảy lên một cái, cô ta muốn từ chối nhưng chạm phải ánh mắt người cá, cổ họng nghẹn lại.
Trong mắt người cá mơ hồ lộ ra sự mong chờ kì dị, dường như đang đợi cô ta từ chối…
Bị người cá nhìn chằm chằm, Chu Nhiên sởn cả da gà, nhìn về phía cửa theo bản năng, tiếc là cô ta chẳng nhìn thấy ai hết.
“Không bằng lòng giúp tôi chuyện này sao?” Giọng nói người cá đã không còn êm tai như trước, u ám lạnh lẽo, thổi qua đỉnh đầu Chu Nhiên, khiến cả người cô ta sởn gai ốc.
—— Không được từ chối yêu cầu của người cá.
Câu nói này không ngừng vang vọng trong tâm trí Chu Nhiên.
Tay Chu Nhiên run rẩy nhận lấy viên ngọc đó, viên ngọc nặng hơn dự tính của cô ta, suýt nữa thì cô ta không cầm chắc.
Sau khi cầm trong tay, Chu Nhiên xác nhận viên ngọc không có bất kì kẽ hở có thể mở ra, đây chính là một viên ngọc đặc ruột.
Chu Nhiên thở ra một hơi, hỏi người cá: “Có phải chỉ cần mở ra là được hay không?”
“Đúng vậy.”
Chu Nhiên xác nhận lần nữa: “Bất kể tôi dùng cách gì?”
“Đúng vậy.”
Chu Nhiên đặt viên ngọc lên đùi, lấy một sợi tơ từ trong đống đạo cụ ra.
【Tơ nhện: Tơ của nhện chúa mềm mại mà vững chắc, trừ việc dùng để trói người thì cũng có thể cắt đồ vật cứng chắc.】
【Giới hạn sử dụng: Cắt đồ vật chỉ định】
【Số lần sử dụng: Mỗi phó bản được sử dụng một lần】
Sợi tơ cực mảnh, sau khi được cô ta kéo thẳng, gần như không nhìn thấy.
Chu Nhiên dùng sức nắm sợi tơ kéo một đường máu, máu đỏ tươi bị sợi tơ hấp thụ rất nhanh, biến thành màu trong suốt.
Chu Nhiên kéo căng sợi tơ lần nữa, bắt đầu cắt viên ngọc.
Một phút sau, Chu Nhiên căng thẳng đưa viên ngọc chia thành hai nửa cho người cá: “Mở ra rồi.”
Người cá vui sướng nhận lấy, giọng nói lại khôi phục sự êm tai: “Cảm ơn cô, cô đúng là người đẹp tốt bụng.”
“…”
Thoát được một kiếp nạn. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Chu Nhiên đợi người cá rời đi nhưng anh ta cầm viên ngọc bất động, ánh mắt u ám nhìn cô ta: “Cô không có lời gì muốn nói với tôi sao?”
“…” Chu Nhiên bị người cá đáng sợ nhìn chằm chằm, lông tơ dựng đứng, dường như đầu óc cũng lạnh cóng, giọng run run nói ra mấy chữ: “Anh thật đẹp…”
Giọng nói Chu Nhiên vừa dứt thì thấy người cá hết sức phấn khởi rời đi.
Không sao rồi?
Chỉ cần khen anh ta… là được rồi?
Quy tắc này chính xác?
Sau lưng Chu Nhiên toàn là mồ hôi lạnh, cô ta nặng nề thở phào, nhưng hơi này còn chưa thở hết, ánh mắt đột nhiên liếc tới chỗ cửa, không biết trưởng tàu đã đứng đó từ lúc nào, nhìn cô ta một cách quái dị.
“!!!”
Trong chớp mắt, một quy tắc vụt qua trong tâm trí.
【Trưởng tàu ghét người nói dối.】
Trên khuôn mặt trắng bệch của trưởng tàu lộ ra nụ cười quái dị, Chu Nhiên nhìn ông ta sải bước đi về phía mình…
…
…
Toa 06.
Pháp Sư đang nói chuyện với Mạch Tử, đã biết chuyện vừa xảy ra ở toa 06 và việc giết trưởng tàu không chết.
Ngay lúc này, hai người nghe thấy bên toa 07 vang lên một tiếng kêu thảm thiết.
Mạch Tử nói theo bản năng: “Là giọng của Chu Nhiên…”
Pháp Sư lập tức chạy về phía toa 07.
Trong toa 07, thi thể của Chu Nhiên ngã trên lối đi, đầu nổ tung, máu thịt vụn vặt bắn tung tóe khắp nơi.
【Ban đêm lúc tàu chạy, xin đừng đi vào nhà vệ sinh】
Dưới đất hiển thị một quy tắc tử vong đẫm máu.
Mạch Tử: “Đây là thủ pháp của trưởng tàu… Chu Nhiên đã làm gì?”
Trưởng tàu chỉ xuất hiện lúc soát vé, những khi khác sẽ không xuất hiện.
Soát vé đã kết thúc rồi.
Tại sao trưởng tàu vẫn xuất hiện giết chết Chu Nhiên?
Tiếng kêu thảm thiết của Chu Nhiên rất to, người của những toa khác cũng nghe thấy, nhao nhao đi qua đây.
“Làm sao thế?” Nhạc Bình và Hồ Giai là nhóm người chơi thứ hai đến: “…Sao Chu Nhiên lại chết rồi?”
Pháp Sư: “Không rõ, vừa nãy tôi ở toa 06.”
Nhạc Bình và Hồ Giai nhìn rõ trạng thái tử vong của Chu Nhiên, nổ đầu… Đây là thủ pháp của trưởng tàu.
Hồ Giai vừa nói chuyện với người cá, rất nhanh biết được nguyên nhân: “Là nói dối, quy tắc thứ nhất của trạm Nhân Ngư chính xác, cần phải khen người cá nhưng không được nói dối.”
Đuôi của người cá rất đẹp, bạn có thể khen đuôi của bọn họ đẹp nhưng bạn không được nói họ rất đẹp.
Vì trông người cá chẳng ra gì thật.
Có lẽ Chu Nhiên quên quy tắc trong ‘Đi tàu cần biết’… Cũng có lẽ cô ta không phản ứng kịp, bị người cá quái dị nhìn chằm chằm, buột miệng nói ra lời khen khiến cô ta bỏ mạng.
…
…
Tin tức Chu Nhiên tử vong truyền tới các toa phía trước rất nhanh, quái vật tóc nằm bò trên cửa nghe lén, nghe xong còn chia sẻ cho Ngân Tô.
Bọn họ đã làm rõ nguyên nhân trưởng tàu giết Chu Nhiên, về sau chỉ cần cẩn thận cách dùng từ lúc khen ngợi người cá thì sẽ không kích hoạt cuộc tàn sát của trưởng tàu.
Chuyện mà người cá nhờ người chơi giúp rất đa dạng, có việc dễ có việc khó.
Hoàn thành yêu cầu sẽ chỉ nhận được một câu cảm ơn của người cá.
Không hoàn thành yêu cầu thì người cá sẽ lấy một nội tạng của người chơi.
Cho đến nay, trừ Ngân Tô và cô gái áo choàng đen ra thì những người chơi khác đều thiếu nội tạng.
Năm tiếng trôi qua rất nhanh, chuyến tàu đến ‘Trạm Núi Tứ Quý’. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hành khách của trạm này là một đám côn trùng, có loài thân mềm, cũng có loài giáp xác, hình dáng có thể so với hình người, người mắc chứng sợ côn trùng mà nhìn thấy chắc cũng bị dọa chết.
Trạm này cũng rất nguy hiểm, mặt đất ẩm ướt dính dính, con người giẫm lên sẽ bị dính lại, sau đó sẽ có các loại côn trùng tấn công họ.
Trước tiên không nói tới sức tấn công mạnh hay không, nhưng “vũ khí” tấn công của bọn chúng đúng là ghê tởm.
【Hành khách cần biết】
1, Vui lòng không tiếp xúc với hành khách không cùng trạm với mình.
2, Hãy nhớ kỹ bạn là ai.
3, Trưởng tàu ghét các đồ vật màu cam, đừng để trưởng tàu phát hiện bạn mang theo đồ vật màu cam.
4, Những hành khách tại ga “Trạm Núi Tứ Quý” có tính cách hiền lành, nếu bạn phát hiện có hành khách tâm trạng không ổn định thì hãy giết chết người đó.