Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 302: Hiện thực · Cô không vui à




Edit: Fang 

Beta: pương, Thanh Ngọc

Ngân Tô: “Có thể nhìn ra giới hạn sử dụng là gì không?”

Cái đầu nhỏ của Bồ Thính Xuân lắc lắc: “Có lẽ bản thân tinh thạch không có giới hạn gì, sau khi dung hợp với đạo cụ thì mới xuất hiện giới hạn.”

Nên trước khi viên tinh thạch này bị bán ra ngoài, rất có khả năng người sở hữu cũng không hiểu rõ tác dụng thật sự của nó.

Chỉ cho là nó có thể giúp đạo cụ thăng cấp.

Không ngờ tinh thạch có thuộc tính sẽ thêm thuộc tính cho đạo cụ.

Có lẽ cuộc đấu giá cũng chưa hiểu rõ, không biết là cần thợ rèn mới có thể nhìn thấy nhiều thông tin hữu dụng hơn… 

Nếu thông tin này bị hội đấu giá biết được trước, rất có khả năng viên tinh thạch này sẽ không được lấy ra bán, cho dù có lấy ra thì có lẽ cũng không phải cái giá này.

***

***

Tinh thạch có thuộc tính không ảnh hưởng tới việc thăng cấp, tương đương với việc Ngân Tô sở hữu hai viên tinh thạch, nhưng cô vẫn thiếu ba viên…

Còn chưa biết lúc nào mới có thể thu thập đủ năm viên nữa.

Chủ yếu là tới để xem viên tinh thạch này, có được thông tin mình muốn, cô cũng không làm phiền Bồ Thính Xuân đi ngủ nữa, chuẩn bị rời đi.

Ngân Tô từ chối để Khang Mại đưa mình về, tự mình về nhà.

Quái vật tóc thấy cô trở về thì leo tới leo lui trên người cô cứ như mấy trăm năm chưa gặp.

Ngân Tô gục người trên sofa, lười để ý đến nó.

“Cô không vui à?” Quái vật tóc dựng một cọng tóc lên, to gan đề nghị: “Chúng ta ra ngoài giết người cho vui đi!”

“…”

Ai dạy mi ăn mừng như thế?

Ngân Tô vả một cái, cảnh cáo nó: “Thật thà một chút cho ta.”

Quái vật tóc: “…”

Giết người không vui sao?

Tại sao lại không vui?

Ngân Tô đứng dậy đi vào phòng tắm, một cọng tóc của quái vật tóc quấn lấy cổ tay cô, kéo lê trên đất như miếng giẻ lau, đi theo cô vào phòng tắm.

“Hôm nay cô ra ngoài có giết người không? Có mang điểm tâm nhỏ về cho tôi không? Tôi có chút đói rồi…”

“Rầm!”

Quái vật tóc bị ném ra khỏi phòng tắm, rơi từ trên không trung xuống ghế sofa, nó nằm liệt trên ghế, giống như một bãi mực biết phản quang.

“!!!”

Đáng ghét!!

Sao có thể ném nó như vậy chứ!!

Quái vật tóc phẫn nộ bắt đầu trang hoàng lại căn nhà.

Thế là lúc Ngân Tô đi ra khỏi phòng tắm thì thấy trước mắt tối om, một chân bước vào động Bàn Tơ, phải mò mẫm tìm đồ.

Ngân Tô về phòng ngủ nằm xuống, lấy điện thoại ra lên mạng.

Trên diễn đàn trò chơi đã có thông tin về buổi đấu giá hôm nay.

#Hội đấu giá bất ngờ xuất hiện đạo cụ đặc biệt có thể khiến đạo cụ thăng cấp!#

[Đạo cụ thăng cấp? Nói đùa gì thế, sao có thể có loại đạo cụ này.]

[Đạo cụ khiếm khuyết sao?]

[Tôi ở hiện trường, là thật đó, thật sự có đạo cụ đặc biệt có thể khiến đạo cụ thăng cấp!]

[Giá chốt cuối cùng là 599 vạn điểm tích lũy, số điểm tích lũy này có thể mua được cả một đạo cụ cấp S rồi.]

[Thật sự có đạo cụ có thể khiến đạo cụ thăng cấp sao?]

[Thật sự có đó! Các anh chị em!! Tôi cũng nhìn thấy!!]

[Có phải là liên quan đến việc trò chơi cập nhật vào khoảng thời gian trước hay không? Trước đây trừ đạo cụ khiếm khuyết thì chưa từng nghe nói về chuyện đạo cụ thăng cấp.]

[Tinh thạch cái gì đó… Tới từ đâu thế?]

Ngân Tô thoát ra ngoài thì nhìn thấy một chủ đề hot ở bên dưới.

#Đạo cụ đặc biệt#

[Không có cấp bậc? Chỉ có một cái đạo cụ đặc biệt? Đây không phải là thứ ra từ phó bản tử vong đấy chứ?]

[Thứ này ai mà kiếm được? Liên quan gì tới người chơi bình thường như chúng ta?]

[Không phải chứ, cứ tưởng là có hy vọng thăng cấp đạo cụ rồi, không ngờ vật phẩm phải kiếm trong phó bản tử vong, có mạng đi vào cũng chẳng còn mạng mà ra…]

[Nếu thật sự là thứ đi ra từ phó bản tử vong, vậy thì có thể có bao nhiêu cái xuất hiện trên thị trường? Má nó… 599 vạn có phải là nhặt được của hời rồi không?]

[Cũng vẫn ổn mà, chỉ là thăng cấp mà thôi, 599 vạn cũng có thể mua được đạo cụ cấp S rồi. Có lẽ cám dỗ từ chuyện thăng cấp đạo cụ cấp S lên cấp SS lớn hơn một chút, nhưng cấp bậc cao chưa chắc một viên đã được, nói không chừng phải cần tới mấy viên liền thì sao?]

Mọi người đều chỉ suy đoán về tinh thạch có thuộc tính.

Ngân Tô lướt qua những bài đăng liên quan còn lại, nội dung đều na ná nhau.

Chỉ là có không ít người chơi suy đoán có lẽ đạo cụ đặc biệt là đạo cụ đi ra từ phó bản tử vong.

Nhưng suy đoán thì suy đoán, không hề có chứng cứ thực tế.

Ngân Tô lại lướt nhìn mục phó bản tử vong một cái, phát hiện có người đang thảo luận về phó bản ‘Thị trấn Ma Quỷ’.

[Tôi không muốn bị kéo vào trong phó bản này đâu, cầu xin Thượng Đế Chúa Jesus Phật Tổ Quan Âm Bồ Tát Đại Thánh, các ngài phải phù hộ cho con đó!!]

[Một người chơi tôi quen bị kéo vào phó bản đó, lúc ra ngoài thì trạng thái tinh thần rất bất ổn, chưa đầy hai phút đã tự vẫn rồi.]

[Phó bản đó đáng sợ như vậy sao?]

[Không biết đại lão 0101 có vào phó bản này hay không, nếu người đó có thể vượt qua phó bản này thì tốt rồi, chúng ta cũng không cần lo việc bị kéo vào phó bản này nữa.]

[Có lẽ không thể dựa vào đạo cụ để tiến vào phó bản tử vong, trò chơi không kéo vào thì cho dù có là đại lão 0101 muốn vào cũng không có cách nào.]

[Chắc là Cục điều tra cấm kỵ có cách nhỉ?]

[Trước đây chỉ xem tin tức bên ngoài, nghe nói phó bản tử vong từng có người vượt đáng sợ như thế nào, bây giờ khi nó thật sự tới chỗ chúng ta thì mới chân chính được mở mang về điểm đáng sợ của phó bản này.]

[Người anh em của tôi cũng từng vào phó bản này, tôi phát hiện lúc cậu ấy ra ngoài còn mang theo vết thương trên người.]

[Không thể nào? Mọi vết thương đều sẽ tự động biến mất sau khi người chơi ra khỏi phó bản, sao có thể mang ra ngoài phó bản.]

[Đúng vậy, vết thương trong phó bản sao có thể mang ra ngoài được? Cậu đừng có mà tung tin đồn nhảm ở đây! Đúng thật là, lòng người vốn đã không yên rồi thì chớ, lại còn thêm đám không có đạo đức như que cời phân mấy người!]

[Cậu tin hay không thì tùy, tôi chỉ nói những gì tôi thấy thôi.]

Ngân Tô nhớ là Khang Mại cũng từng nói, sau khi ra khỏi phó bản, trạng thái tinh thần của người chơi đó rất bất thường.

Bây giờ ở đây còn có người chơi nói rằng vết thương trong phó bản cũng sẽ xuất hiện trong thế giới hiện thực…

Độ khó của phó bản tăng lên theo số lần làm mới, mà tần suất làm mới phó bản lại do việc người chơi có qua ải hay không quyết định… Mãi không qua ải, tần suất phó bản làm mới sẽ càng ngày càng cao, phó bản cũng càng ngày càng khó.

Tại sao trò chơi lại nhắc nhở người chơi nhanh chóng qua ải, chỉ vì độ khó nâng cao thôi sao?

Có phải cuối cùng phó bản sẽ trực tiếp đổ bộ xuống thế giới hiện thực, dung hợp với thế giới hiện thực hay không?

Xem ra phải vượt qua phó bản Thị trấn Ma Quỷ này càng sớm càng tốt… Thời gian càng lâu thì phó bản sẽ càng khó.

Ngân Tô đặt điện thoại xuống, đi tới ban công.

Khu chung cư đèn đuốc sáng trưng, gió thổi tới cũng mang theo hơi thở bình yên hài hòa.

Trên bầu trời không có lấy một vì sao, nhưng cũng không mang vẻ u ám kì dị, chèn ép đến mức không thở nổi như trong phó bản.

Ngân Tô xòe tay ra, gió thổi qua kẽ tay cô.

Nếu ngay cả thế giới này cũng bị quái vật tùy tiện xâm phạm thì cô còn có thể đi đâu tìm một thiên đường bình yên nữa đây.

Ngân Tô chậm rãi nắm chặt lòng bàn tay.

***

***

Ngày hôm sau.

Ngân Tô thức dậy đánh răng rửa mặt, chuẩn bị đến Cục điều tra để lấy hàng, hôm nay cần phải cho cung điện ăn rồi.

Nghiêm Nguyên Thanh đang đợi cô ở cửa Cục điều tra, thấy cô lái xe điện công cộng tới thì khóe miệng không nhịn được mà co giật.

Đại lão luôn có một số đam mê kỳ quái.

“Tô tiểu thư.” Nghiêm Nguyên Thanh mỉm cười chào hỏi: “Nếu cần thiết thì tôi có thể tới đón cô.”

“Đón tôi làm gì?” Ngân Tô khóa xe xong: “Tôi có thể tự tới.”

“…” Được thôi! Đại lão thích là được! Đương nhiên, Nghiêm Nguyên Thanh cũng hoài nghi có phải đại lão không muốn để bọn họ biết cô sống ở đâu hay không.