Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 1108: Quan hệ của hai người họ tốt như vậy từ bao giờ?




Lẽ nào Phó Dẫn Tu đã trở về rồi sao?

Sau đó lại thấy Giáp Một đi vào một cửa hàng đồ sơ sinh ở ven đường. Minh Ngữ Đồng có chút khó hiểu, nhưng mà thời gian ngắn như vậy lại không đợi được Giáp một đi từ trong cửa hàng ra ngoài.

Đèn đỏ đã biến thành đèn xanh, Minh Ngữ Tiền giẫm chân ga rời đi, Minh Ngữ Đồng lập tức quay đầu về nhưng ánh mắt vẫn luôn rơi vào chiếc xe màu đen ở ven đường kia.

“Sao vậy chị?”

Minh Ngữ Đồng không nhìn thấy chiếc xe kia nữa, lắc đầu nói: “Không có gì.”

Cô liên tục nghĩ, tại sao Giáp một lại xuất hiện ở nơi này. Lúc trước còn từng nghe nói bọn họ bận bịu đến nỗi không có thời gian đi tìm bạn gái. Tại sao hôm nay lại đi vào cửa hàng đồ sơ sinh chứ?

Xe dừng lại ở cửa Thịnh Duyệt. Minh Ngữ Đồng xuống xe, lập tức nhìn thấy Cát Tĩnh Bồi.

“Nhìn thấy một người quen, chị đi chào hỏi chút nhé.” Minh Ngữ Đồng nới Minh Ngữ Tiền và Nghê Nhã Lâm.

“Ngữ Đồng.” Cát Tĩnh Bồi cười, “Không nghĩ tới việc cô còn có thể để ý đến tôi, dù sao lần trước…”

“Đó cũng không phải lỗi của cô.” Minh Ngữ Đồng cười nói, “Được rồi, Tần Thư Đường đâu? Cô ấy vẫn chưa tới à?”

“Vừa rồi tôi mới gửi tin nhắn đến cho cô ấy, chút nữa cô ấy sẽ đến.”

Minh Ngữ Đồng đang nói chuyện với Cát Tĩnh Bồi, Nghê Nhã Lâm đứng một mình với Minh Ngữ Tiền nên có chút mất tự nhiên. Cô lo lắng những người tới tham gia tiệc sẽ hiểu lầm về mối quan hệ của hai người.

Sau lần thứ n bị người khác nhìn bằng ánh mắt tò mò, Nghê Nhã Lâm rốt cục không nhịn được, nói: “Tôi đi vào trước, xem ba mẹ tôi đã tới chưa.”

Nói xong, không đợi Minh Ngữ Tiền trả lời, cô đã xoay người đi vào bên trong.

Minh Ngữ Tiền đang muốn nói cái gì đó thì nhìn thấy xe của Tưởng Lộ Liêm đến cửa khách sạn. Anh ta vừa xuống xe, đúng lúc nhìn thấy Nghê Nhã Lâm.

Minh Ngữ Tiền nhìn dáng vẻ như đang đến tìm Nghê Nhã Lâm của Tưởng Lộ Liêm, không khỏi nhíu mày. Anh vội vàng cầm lấy cổ tay của Nghê Nhã Lâm, “Chờ một chút.”

“Anh làm gì thế?”

Ánh mắt của những người kia vốn đã đủ ái muội rồi, bây giờ bị anh kéo lại, không biết còn bị bổ não thành vở kịch tình cảm gì nữa đây?

“Nhã Lâm.” Tưởng Lộ Liêm sải bước đi tới.

Minh Ngữ Tiền đưa lưng về phía Tưởng Lộ Liêm, thừa dịp anh ta còn chưa đi đến thì thấp giọng nói với Nghê Nhã Lâm: “Tôi vừa mới thấy anh ta muốn đi tìm cô, sợ cô bị anh ta quấy rầy.”

Nghê Nhã Lâm cũng thấy Tưởng Lộ Liêm, kinh ngạc khi thấy Minh Ngữ Đồng ở đây mà anh lại muốn đến tìm cô trước. Nghê Nhã Lâm theo bản năng nhìn về phía Minh Ngữ Đồng bên kia. Bởi vì động tác này của Nghê Nhã Lâm nên Tưởng Lộ Liêm mới chú ý tới việc Minh Ngữ Đồng cũng ở đây.

Nghê Nhã Lâm Hơn đứng cung với Minh Ngữ Tiền, quả thật rất xứng đôi.

Lẽ nào hai người nhanh như vậy đã hẹn hò rồi sao?

Anh ta còn nhớ trong bữa tiệc ngày hôm đó, sau khi Nghê Nhã Lâm nói chia tay với anh ta thì cô lập tức rời đi. Mới đầu anh ta quả thật bối rối trước lời chia tay đột ngột của Nghê Nhã Lâm, hơn nửa ngày vẫn chưa phục hồi tinh thần lại được. Chờ đến lúc đại não trống rỗng, vô tri vô giác trở lại phòng tiệc một lúc, mới nhớ ra là phải đi tìm Nghê Nhã Lâm. Nghê Nhã Lâm ngồi xe của anh ta tới đây. Vì vậy anh ta vội vàng đuổi theo. Nhưng vừa mới đuổi tới cửa thì đã nhìn thấy Nghê Nhã Lâm lên xe của Minh Ngữ Tiền.

Tưởng Lộ Liêm ngây ngẩn cả người, cũng đã nhận ra mình không được bình thường. Nếu như là lúc trước, người đầu tiên anh ta chú ý tới nhất định sẽ là Minh Ngữ Đồng.

Sau khi Tưởng Lộ Liêm sửng sốt xong thì ánh mắt lại rơi trên cổ tay của Nghê Nhã Lâm.

Quan hệ của hai người bọn họ tốt như vậy tự bao giờ vậy?

Nghê Nhã Lâm nhìn Tưởng Lộ Liêm, rồi lại nhìn Minh Ngữ Tiền đang nắm tay lấy cổ tay của mình, vội vàng nói với Minh Ngữ Tiền, “Cảm ơn.”