Chàng Rể Vô Song

Chương 875: Bộ mặt thật của nhà họ Khổng




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********

Sau khi Lâm Phong đi, Lâm Hàn bèn kiểm tra cao thủ nhà họ Lâm giúp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nhưng Lâm Phong đã sắp xếp hết từ trước, mà cao thủ nhà họ Lâm thực hiện nhiệm vụ cũng rất tỉ mỉ, sau khi kiểm tra một lượt, Lâm Hàn phát hiện không có vấn đề gì.

Mãi cho đến trưa, Lâm Phong mới dẫn cao thủ về.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


“Thế nào rồi? Không xảy ra chuyện gì chứ?”, Lâm Hàn hỏi.

Lâm Phong lắc đầu đáp: “Không có chuyện gì, trên đường đi cũng không có ai để ý, còn đây là tài liệu được gửi tới”.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Thực ra cũng đúng là như vậy, về chuyện này Lâm Hàn chỉ liên lạc với Lâm Thiên Tiếu và ông Phương, những người khác không biết, kể cả Tiểu Tây và Lâm Phong mà anh cực kỳ tin tưởng cũng không biết.

Mà những thế lực ở thành phố Thiên Kinh hoàn toàn không biết những chuyện này, đương nhiên sẽ không chú ý.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hơn nữa Lâm Hàn đã dặn dò nhất định phải cẩn thận nên Lâm Phong cũng càng thận trọng hơn. Mặc dù không dẫn theo bao nhiêu cao thủ nhưng cao thủ nào cũng là hạng nhất, là những người xuất sắc nhất, mạnh nhất trong hơn 400 cao thủ nhà họ Lâm.

Dưới tình huống như vậy, sợ rằng muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng khó.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Phong nói xong thì đưa một tập tài liệu được đóng gói cẩn thận ra.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, nhận lấy: “Tôi kiểm tra cao thủ nhà họ Lâm bên này rồi, không có vấn đề gì, ông cũng chuẩn bị nghỉ ngơi đi. Tối nay chúng ta đến trang viên nhà họ Tiêu họp với họ, ngày mai sẽ diễn ra hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này. Chúng ta cũng phải bắt đầu kế hoạch rồi, nhất định phải điều chỉnh về trạng thái tốt nhất”.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


“Được, tôi hiểu rồi”, Lâm Phong vội gật đầu.

Sau đó Lâm Hàn cầm tập tài liệu đặc biệt này về phòng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tập tài liệu đặc biệt này, dù là Lâm Phong thì Lâm Hàn cũng không định cho ông ta biết.

Tuy Lâm Phong hoàn toàn đáng tin cậy nhưng đây không phải chuyện có đáng tin cậy hay không, thực sự là vì tài liệu này quá quan trọng và bí mật, càng ít người biết càng tốt, ngay cả cấp dưới Lâm Hàn cực kỳ tin tưởng cũng không được biết.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặt khác, nếu tình hình không đến mức đó thì không cần dùng đến tài liệu này, Lâm Hàn sẽ không động đến, anh sẽ không tiết lộ mà sẽ cất nó đi, đề phòng sau này cần đến.

Sau khi về phòng, Lâm Hàn khoá cửa lại, một mình kiểm tra tài liệu.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn không có hứng thú với điểm yếu của những thế lực khác ở Thiên Kinh, anh cũng có thể đoán được đại khái, dù sao anh cũng có hiểu biết trong phương diện này.

Mà với điểm yếu của quý tộc, đương nhiên Lâm Hàn cần kiểm tra để đảm bảo không có vấn đề gì, anh cần xác nhận rằng những điểm yếu này đủ để đối phó với quý tộc, dù sao quý tộc cũng không phải thế lực bình thường mà là thế lực hàng đầu Hoa Hạ, điểm yếu có thể đối phó với quý tộc thì bắt buộc phải đủ chí mạng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn đã xem điểm yếu của nhà họ Khương và nhà họ Chu, những điểm yếu đó hoàn toàn đủ dùng, mặc dù người bình thường không làm được gì, cũng không gây ra được uy hiếp gì cho nhà họ Chu và nhà họ Khương, nhưng nhà họ Lâm thì khác, nhà họ Lâm mang những tài liệu này ra có thể gây nên ảnh hưởng rất lớn.


Mà bây giờ, Lâm Hàn cũng cần xác nhận một chút tài liệu của nhà họ Khổng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đặc biệt là những lời ông Phương nói càng khiến Lâm Hàn tò mò hơn, rốt cuộc là điểm yếu thế nào đáng để ông ta nói như vậy.

Ngay sau đó Lâm Hàn mở tài liệu được đóng gói đặc biệt này ra, xem xét cẩn thận.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Không bao lâu, Lâm Hàn đã biết tình hình, sắc mặt anh đột nhiên trở nên có chút khó coi.

“Đúng là không phải người”, sắc mặt Lâm Hàn lạnh như băng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặc dù những việc nhà họ Chu và nhà họ Khương làm lúc trước cũng gây hại cho người khác, nhưng tổng thể vẫn ổn, không gây ra nguy hại quá lớn, chủ yếu là gây hại gián tiếp.

Nhưng những việc nhà họ Khổng làm trước đây thực sự không bằng cầm thú, trực tiếp gây hại cho biết bao người.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Chẳng trách nhà họ Khổng lại che giấu kỹ thế, nếu chuyện quá đáng này bị phát tán ra ngoài, dù các bộ phận liên quan không ra tay với nhà họ Khổng thì danh tiếng của bọn họ cũng bị ảnh hưởng rất lớn, người như vậy khiến người khác cảm thấy sợ hãi và ghê tởm.
Mặc dù Lâm Hàn biết nhà họ Khổng nhìn có vẻ khá ổn, giữ thế trung lập và là người tốt nhưng trên thực tế không phải như vậy, gia tộc có thể đi tới bước này sao có thể là thế hệ mềm lòng nhân từ?
Nhưng Lâm Hàn không thể ngờ bộ mặt thật của nhà họ Khổng lại bẩn thỉu đến vậy, khiến anh cảm thấy buồn nôn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Theo kế hoạch ban đầu của Lâm Hàn thì chưa đến lúc bần cùng sẽ không dùng tới những điểm yếu này, anh sẽ giữ lại để dự phòng, phòng khi có chuyện gì ngoài ý muốn. Dù sao về sau khi thống lĩnh những quý tộc này có thể sẽ xảy ra vấn đề, đến lúc đó dùng những thứ này sẽ rất tiện.
Nhưng nhà họ Khổng lúc trước phái rất nhiều cao thủ tới ám sát Lâm Hàn, bây giờ lại để anh phát hiện bộ mặt thật của họ buồn nôn đến thế, anh cần phải cân nhắc xem nên xử lý nhà họ Khổng này thế nào.
Những gia tộc khác chỉ là thống trị thôi, nhưng dường như làm vậy thì nhân từ với nhà họ Khổng quá.
Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, nhà họ Khổng là thế lực duy nhất mạnh nhất trong tất cả các thế lực ở Thiên Kinh hiện tại, cũng là điểm khó khăn nhất của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu trong kế hoạch lần này, vậy nên không phải anh muốn làm gì nhà họ Khổng thì làm, cụ thể còn phải xem tình hình, xem điều kiện có đủ không.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đương nhiên Lâm Hàn cũng có thể lấy lượng lớn tài nguyên của nhà họ Lâm để đối phó với nhà họ Khổng mà không màng tất cả, nhưng nhà họ Lâm sẽ tổn thất rất nhiều, hoàn toàn không cần thiết phải vậy, anh cũng không muốn thế.
“Thôi bỏ đi, cứ từ từ rồi tính, nhưng dù thế nào sau này cũng không thể dễ dàng bỏ qua cho nhà họ Khổng được”, Lâm Hàn thấp giọng lẩm bẩm.
Nghĩ đến việc lần trước nhà họ Khổng phái người tới ám sát Lâm Hàn, còn có cậu chủ lớn và cậu chủ nhỏ trở mặt thành thù, mắt Lâm Hàn sáng lên, nếu dựa vào điều này thì cơ hội sẽ tương đối lớn để đối phó với nhà họ Khổng mà không mất nhiều chi phí.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dù không thể trực tiếp tiêu diệt nhà họ Khổng, dù sao nhà họ cũng là quý tộc đứng sừng sững hàng trăm năm, không thể nói đổ là đổ.

Nhưng dựa vào những điều này để khiến nhà họ Khổng tan rã, Lâm Hàn cảm thấy vẫn rất có thể.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Bất kể mâu thuẫn giữa cậu chủ lớn và cậu chủ nhỏ của nhà họ Khổng là gì, nhưng tin rằng chắc cả hai người đều muốn trở thành gia chủ nhà họ Khổng, có lẽ mình có thể để hai người đều muốn trở thành gia chủ nhà họ Khổng, có lẽ mình có thể để hai người cùng làm, dù sao cũng có thể có hai nhà họ Khổng”, Lâm Hàn mỉm cười.

Tất nhiên đây chỉ là những kế hoạch sơ bộ của Lâm Hàn, cụ thể còn cần xem xét cẩn thận.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sau đó Lâm Hàn cất toàn bộ giấy tờ và chứng cứ này đi, cẩn thận giấu ở một nơi.

Khách sạn Song Mộc là sản nghiệp nhà họ Lâm, người ngoài không vào được, huống chi đây là phòng Lâm Hàn nên tương đối an toàn, anh cũng định giấu tài liệu ở đây.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sau khi giấu xong, Lâm Hàn rời khỏi phòng, tiếp tục giải quyết những chuyện còn lại, đồng thời suy nghĩ cách cụ thể để đối phó với nhà họ Khổng, nghĩ xem sau này nên trừng phạt nhà họ Khổng thế nào.