Chàng Rể Vô Song

Chương 865: Không biết làm sao




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********

Tại khách sạn Song Mộc ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Sau khi về khách sạn, Lâm Hàn đi nghỉ ngơi.

Dù sao thu xếp công việc cho thuộc hạ, Lâm Phong và Tiểu Tây hoàn toàn có thể lo được, Lâm Hàn không cần quan tâm.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Tất nhiên không phải Lâm Hàn không cần làm gì, ngược lại sắp tới anh còn những chuyện khác quan trọng hơn phải làm.

Theo kế hoạch mà mấy người Tiêu Nhã lập ra hôm nay, kết hợp với hơn 400 cao thủ được đào tạo bài bản của Lâm Hàn quả thực rất khả thi, nhưng vẫn không tránh khỏi một số rủi ro.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Dù sao kế hoạch của mấy người Lâm Hàn là thống lĩnh mấy quý tộc lớn, thống lĩnh mấy thế lực hàng đầu Hoa Hạ, khó khăn là điều hiển nhiên.

Mà điều khó khăn hơn là vì Lâm Hàn là người ngoài, có thể sẽ bị tất cả các thế lực Vùng Xám của Thiên Kinh liên hợp nhằm vào. Lúc đó dù Lâm Hàn có thể bảo vệ bảo thân nhưng kế hoạch đương nhiên cũng sẽ thất bại.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Đó là điều Lâm Hàn không muốn thấy, anh dốc bao nhiêu tâm huyết, sức lực cuối cùng không thu được gì, còn phải chịu tổn thất nhất định, như vậy quá thiệt.

Vậy nên Lâm Hàn cũng định cho kế hoạch lần này thêm một ít bảo đảm, mà bảo đảm này bởi vì cần phải dựa vào nhà họ Lâm, hơn nữa lại là cách tương đối đặc thù, cho nên hôm nay anh không nhắc đến với nhà họ Tiêu, dù sao cũng không tiện, thậm chí anh cũng không nhắc đến với Lâm Phong.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Những bảo đảm này cũng sẽ là vũ khí bí mật của Lâm Hàn, nếu dựa theo kế hoạch ban đầu có thể trực tiếp thành công thì anh không cần sử dụng nó, chỉ khi thực sự cần thiết anh mới dùng.

Nhưng bây giờ đã muộn, dù sao đêm đã về khuya, Lâm Hàn không liên lạc nữa, để ngày mai rồi nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Sau đó Lâm Hàn về phòng mình nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa tỉnh dậy đã thấy một cao thủ nhà họ Lâm đang chờ ngoài cửa, anh thấy hơi quen mắt, suy nghĩ một lúc thì nhớ ra cao thủ này chính là một trong số những cao thủ anh phái đi canh chừng nữ sát thủ Lam Tư Vũ kia.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


“Mới sáng sớm đã tới tìm tôi có chuyện gì sao?”, Lâm Hàn nhẹ giọng hỏi.

Cao thủ nhà họ Lâm vội cung kính cúi chào Lâm Hàn rồi đáp: “Anh Lâm, người phụ nữ kia muốn gặp anh, lúc trước chúng em không đồng ý, cô ta liên tục làm loạn đòi bỏ đi. Mặc dù mấy người chúng em liên hợp lại hoàn toàn có thể khống chế được, nhưng không thể chống lại được ý nghĩ muốn bỏ đi của cô ta. Tuy đã khống chế được nhưng bên chúng ta cũng có một số người bị thương nhẹ nên em tới thông báo cho anh, anh xem thử có muốn đến gặp cô ta không?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Lâm Hàn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, anh đã sắp xếp hơn mười cao thủ nhà họ Lâm canh chừng Lam Tư Vũ, những cao thủ này thân thủ đều rất tốt, hơn nữa phối hợp cũng rất ăn ý, khi liên thủ sẽ cực kỳ mạnh, hẳn là không ai có thể chống lại được, nhưng Lam Tư Vũ lại có thể khiến cao thủ nhà họ Lâm bị thương, điều này thật sự khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ.

“Không ngờ thân thủ của Lam Tư Vũ lại mạnh đến vậy, xem ra lúc trước mình vẫn đánh giá cô ấy hơi thấp”, Lâm Hàn tự lẩm bẩm, nhưng trong lòng cũng khá vui. Lam Tư Vũ có thân thủ càng tốt thì càng có giá trị, điều này khiến anh càng hứng thú hơn.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Lâm Hàn gần như không cần suy nghĩ đã trả lời: “Dẫn đường đi, tôi sẽ đi gặp cô ấy”.

“Vâng!”, Cao thủ nhà họ Lâm cung kính đáp, sau đó dẫn đường cho Lâm Hàn đi gặp nữ sát thủ Lam Tư Vũ có thân thủ kinh người kia.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Qua chuyện này, Lâm Hàn mới nhớ ra, lúc trước anh định sau khi tới Thiên Kinh sẽ thử xem có moi được tin gì khác từ Lam Tư Vũ không. Vả lại lần trước Lâm Hàn tưởng Lam Tư Vũ được Tiêu Nhã giao nhiệm vụ tới giúp mình, nhưng hôm qua Tiêu Nhã hoàn toàn không đề cập đến, anh cũng quên mất, chỉ có thể để hỏi Tiêu Nhã sau.

Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã tới phòng Lam Tư Vũ dưới sự dẫn đường của cao thủ nhà họ Lâm.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Còn chưa đến phòng, Lâm Hàn đã nghe thấy tiếng gào thét của Lam Tư Vũ.


“Thả tôi ra, các người nhốt tôi làm gì?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


“Lâm Hàn đâu? Tôi muốn gặp anh ta! Tên khốn đó nhốt tôi làm gì?”

“Các anh đừng ngăn cản tôi!”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Giọng nói rất dễ nghe nhưng lại đầy lạnh lùng và phẫn nộ.

Lâm Hàn mỉm cười, bước vào căn phòng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Thấy Lâm Hàn đến, Lam Tư Vũ đang định đánh người để bỏ đi chợt dừng lại, ánh mắt nhìn Lâm Hàn có chút u oán.

Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Hàn đều lần lượt cung kính cúi chào: “Anh Lâm”.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi bảo: “Các cậu ra ngoài đi, tôi có đôi lời muốn nói với cô ấy”.

“Rõ!”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm lập tức dừng tay, ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại, canh gác bên ngoài.

Trong phòng, Lâm Hàn mỉm cười nhìn Lam Tư Vũ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nhưng Lam Tư Vũ lại hờ hững trừng mắt nhìn Lâm Hàn, ánh mắt cực kỳ phẫn uất nhưng lại không thể làm gì, cô ta thật sự không giải quyết được hơn mười cao thủ này.
Lam Tư Vũ chỉ có thể dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn Lâm Hàn.
Nhưng Lâm Hàn không quan tâm, mặc dù Lam Tư Vũ đánh nhau rất giỏi nhưng dù sao cô ta cũng chưa hoàn toàn hồi phục, chưa trở lại trạng thái mạnh nhất.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hơn nữa thân thủ Lâm Hàn cũng không yếu, mặc dù có thể không phải đối thủ của Lam Tư Vũ, nhưng rời khỏi căn phòng này hoàn toàn không thành vấn đề, vậy nên anh không hề sợ cô ta.
“Cô không cần nhìn tôi chằm chằm như thế, nhìn tôi như vậy cũng không có ích gì”, Lâm Hàn mỉm cười, phá vỡ sự im lặng ngăn ngủi này.
Lam Tư Vũ hơi bất lực, nhưng có vẻ đúng là như vậy.
“Anh định nhốt tôi bao lâu? Tôi nói cho anh biết, anh hạn chế quyền tự do cá nhân như vậy là phạm pháp”, Lam Tư Vũ bất lực nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Lâm Hàn gãi đầu: “Hình như là vậy, thế tôi đưa cô đến đồn cảnh sát để họ từ từ nghiên cứu thân phận cô nhé?”
Lam Tư Vũ nghe vậy sắc mặt đột nhiên sa sầm, nếu đưa đến đồn cảnh sát thì kết quả của cô ta sẽ rất thảm, chi bằng ở lại chỗ Lâm Hàn.
Ít nhất ở lại chỗ Lâm Hàn được bao ăn bao ở, điều kiện không tệ, chỉ là không có sự cho phép thì không được rời đi.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”, Lam Tư Vũ bất lực nhìn Lâm Hàn.

“Không thế nào cả, cô thực hiện thoả thuận lúc trước giữa hai chúng ta đi đã rồi tính, nói cho tôi biết chi tiết về thân phận và nhiệm vụ lần này của cô”, Lâm Hàn nói thẳng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Tôi nói xong anh sẽ cho tôi đi chứ?”, Lam Tư Vũ có chút động lòng, mặc dù làm trái nguyên tắc của cô ta nhưng ít nhất có thể rời khỏi đây, đi được đã rồi nói đến nguyên tắc sau.

“Vấn đề này chờ cô nói cho tôi xong đã rồi tính”, Lâm Hàn mỉm cười đáp.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nếu lúc trước Lam Tư Vũ thẳng thắn nói cho Lâm Hàn những tin này thì anh có thể để cô ta đi, nhưng bây giờ anh đã có ý định giữ cô ta lại làm thuộc hạ cho mình, đương nhiên không thể để cô ta đi nữa. Hiếm lắm mới có một cao thủ thân thủ tốt mà kinh nghiệm lại phong phú, còn không thuộc bất kỳ thế lực nào, Lâm Hàn không muốn dễ dàng bỏ lỡ.