Chàng Rể Vô Song

Chương 491: Từ chức tập thể




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



Chương 491: Từ chức tập thể

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Dạ dạ dạ! Anh Xuyên, tôi sẽ lo liệu ổn thỏa!"

Đạo diễn Lam gật đầu, hồn vía lên mây đáp.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Ừ".

Ngô Xuyên nói xong cũng quay ngoắt rời đi.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Anh Xuyên, mời anh..."

Đạo diễn Lam liền gọi theo.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Không ăn!"

Giọng nói Ngô Xuyên vọng lại.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Thấy Ngô Xuyên rời đi, một vệ sĩ mới bước tới cạnh đạo diễn Lam:

"Đạo diễn Lam, nếu sau này chúng ta tẩy trắng, không làm những chuyện kia nữa, há chẳng phải sẽ thiệt nhiều lắm sao?"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đạo diễn Lam nghe thấy, tức muốn hộc máu, vả cho tên vệ sĩ đó một cái đau điếng, cả giận nói:

"Cậu có bị ngu không? Không thấy những thế lực khác sau khi theo anh Xuyên dù chỉ kinh doanh nhỏ mà cũng ngồi mát xơi bát vàng à? Với mạng lưới quan hệ dày đặc đó, muốn không kiếm được tiền cũng khó lắm đấy, còn cầm súng làm gì, có anh Hàn ở đây, khắp cái Hoa Đông này còn ai dám đụng đến chúng ta nữa!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Dạ vâng, dạ vâng!"

...

Anh nợ em một câu yêu thương!


Bên kia, sau khi Lâm Hàn xác nhận Tần Liên chỉ bị trật chân nhẹ, không quá đáng lo, anh liền đưa Tần Liên về khách sạn, xong việc thì anh lái xe một mình trở lại biệt thự núi Vân Mộng.

Cùng lúc đó, trong phòng Ngọa Long của nhà hàng Thuý Hồ, khi chứng kiến cảnh tượng đạo diễn Lam bị đập một trận rồi Tần Liên thì được cứu đi, đám người giám đốc Đinh vẫn còn trong cơn hoang mang cực độ thì thấy một vệ sĩ của đạo diễn Lam chạy đến.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Thật sự rất xin lỗi, chúng tôi không ngờ sẽ có người đến cứu Tần Liên, còn nảy sinh ra chuyện thế này, thật sự không liên quan gì đến chúng tôi cả!"

Giám đốc Đinh luyên thuyên giải thích, vẻ mặt thì cười làm lành, thậm chí đã chuẩn bị co giò bỏ chạy.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tuy rằng, giám đốc Đinh từng nói biết Lâm Hàn là cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang, nhưng còn chưa gặp bao giờ, vì vậy vừa rồi anh ta cũng không nhận ra.

Mà lúc này, đối diện với giám đốc Đinh là gã vệ sĩ mặt lạnh như tiền lại nở nụ cười nói:

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Không sao hết, cô Tần đã được người tốt dẫn đi, đạo diễn Lam nói, vai nữ chính của bộ phim này chắc chắn là của cô Tần rồi, cũng không cần cô Tần và quý công ty bỏ ra thêm bất kỳ thứ gì cả".

"Đạo diễn Lam còn nói, cô Tần có thể diễn xuất trong phim này là niềm vinh hạnh cho chúng tôi! Ngoài ra, nếu công ty mấy anh có hứng thú với những vai diễn khác thì có thể sắp xếp cho nghệ sĩ mà không cần thêm điều kiện gì!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Hả? Thật sao?"

Cả đám giám đốc Đinh ngây ra nhìn gã vệ sĩ trước mặt, nhao nhao lên cứ tưởng là mình đã nghe lầm.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Mặc dù công ty giải trí Tinh Quang phát triển cũng không tệ, nhưng khi đối diện với kiểu đạo diễn nằm trong top như này thì cũng không có tiếng nói là mấy.

Nhưng bây giờ, đạo diễn Lam lại nể mặt đến mức này, thậm chí có thể nói là đột nhiên quay lại lấy lòng, điều này làm giám đốc Đinh không tài nào ngờ đến.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đương nhiên người vệ sĩ này không dám nói lung tung về chuyện của vùng xám, nên chỉ có thể giải thích qua loa:

"Là người chống lưng cho cô Tần ra mặt, mấy anh đừng hỏi nhiều, cần gì thì cứ căn dặn là được".

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nói xong, vệ sĩ kia liền rời đi.

Lúc này, đám giám đốc Đinh mới hiểu ra.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Thì ra là cổ đông lớn thứ hai - Lâm Hàn ra mặt, rốt cuộc thì Lâm Hàn này có lai lịch gì? Sao lại khiến đạo diễn Lam xem trọng như vậy?"

Giám đốc Đinh kinh ngạc, còn có hơi hâm mộ Tần Liên.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tố chất bản thân đã tốt như vậy rồi, sau lưng lại có ông lớn làm chỗ dựa, con đường nổi tiếng mai sau chắc chắn rất rộng mở.

Mà đương nhiên, nếu Tần Liên nổi tiếng, anh ta đứng sau cũng kiếm được không ít tiền.

Anh nợ em một câu yêu thương!


...

Trở lại núi Vân Mộng, Lâm Hàn thấy Dương Lệ còn đang bận làm việc, hỏi dì Hà mới biết cô còn chưa ăn cơm.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Dì Hà, tôi có mang vài món về, dì hâm lại rồi dọn cơm ăn nhé", Lâm Hàn đặt mấy cái túi mang về xuống, những món này đều mua về từ nhà hàng Thuý Hồ.

"Vâng, cậu Lâm".

Anh nợ em một câu yêu thương!


Dì Hà nhận lấy mang vào nhà bếp.

Lâm Hàn bước đến sau lưng Dương Lệ, mà lúc này, cô đang mải mê làm việc, vốn không để ý đến Lâm Hàn đã về.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn mỉm cười, đột nhiên bế bổng cơ thể mềm mại của Dương Lệ lên.

"A!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Dương Lệ hết hồn, giật mình quay lại thấy Lâm Hàn thì mới thở phào nhẹ nhõm.

"Ông xã, anh đừng phá, công việc của em còn nhiều chuyện chưa làm xong lắm!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Dương Lệ nhăn nhó nói.

"Công việc có thể làm từ từ, nhưng sao lại không ăn cơm được?"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn bế Dương Lệ đi tới bàn ăn.

Lúc này, dì Hà đã hâm nóng hết những món ăn Lâm Hàn mang về, nhìn thấy cả hai âu yếm, bèn tự giác đi vào trong.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Bị dì Hà nhìn thấy dáng vẻ này, khuôn mặt Dương Lệ liền đỏ bừng, vội bắt Lâm Hàn thả cô xuống.

Hai người họ bắt đầu cùng nhau ăn cơm.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Dương Lệ ăn xong bèn tiếp tục làm việc, lần này Lâm Hàn lại không quấy rầy cô nữa.

...

Anh nợ em một câu yêu thương!


Sáng hôm sau, bỗng nhiên Lâm Hàn nhận được điện thoại của Lý Minh - livestream Sa Ngư.

"Cậu Lâm, lớn chuyện rồi, sáng sớm hôm nay ban giám đốc điều hành công ty livestream Sa Ngư chúng ta cùng nộp đơn xin thôi việc!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Giọng nói Lý Minh có hơi hoảng hốt vang lên.


Anh nợ em một câu yêu thương!


"Sao chứ?"

Lâm Hàn nhướng mày, livestream Sa Ngư đang chuẩn bị lên sàn NASDAQ, lúc này mà một đám quản lý cấp cao xin thôi việc, có thể nói là một đòn đánh phá hủy livestream Sa Ngư!

Anh nợ em một câu yêu thương!


Những vất vả trước kia chỉ có thể đổ sông đổ biển!

"Từ chức tập thể như này nhất định có nguyên do, anh điều tra chưa?", Lâm Hàn hỏi.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Thưa có, sau khi điều tra thì tôi biết được rằng là do cậu Khương - người muốn mua lại công ty chúng ta ngày hôm qua gây nên, cậu ta dùng số tiền lớn để lôi kéo toàn bộ ban điều hành công ty livestream Sa Ngư chúng ta, bên đó đưa ra mức lương và đãi ngộ vô cùng hậu hĩnh, tôi không tài nào giữ nổi bọn họ được, cậu Lâm, chuyện này phải giải quyết thế nào bây giờ!"

Giọng điệu Lý Minh trở nên sốt ruột.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Anh ổn định họ trước đã, bây giờ tôi sẽ lập tức đến công ty ngay".

Lâm Hàn nói xong thì cúp máy.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Không bao lâu, anh đã đến trụ sở chính của livestream Sa Ngư.

"Cậu Lâm!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Vừa thấy Lâm Hàn, Lý Minh vội vã đi tới, vẻ mặt lo lắng không thôi.

"Anh đừng vội, có chuyện gì nói rõ tôi nghe", Lâm Hàn mở miệng.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nghe thế, Lý Minh bình tĩnh hơn nhiều, dường như chỉ cần có Lâm Hàn ở đây, trời sập xuống cũng sẽ bình yên vô sự.

Hai người đi vào phòng làm việc.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Kể lại tỉ mỉ toàn bộ sự việc cho tôi nghe đi", Lâm Hàn ngồi xuống ghế.

Lý Minh gật đầu, đưa đến một đồng đơn từ:

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Sáng nay, hơn nửa số ban lãnh đạo công ty đồng loạt đưa đơn xin từ chức, trong đó bao gồm các quản lý cấp cao, ban điều hành, kế toán và các chức vụ khác trong phòng kinh doanh".

"Trong số này còn có rất nhiều người khá thân với tôi, nhưng bởi vì cậu Khương kia đưa ra con số quá cao, người nào người nấy đều không cưỡng lại được cám dỗ mà thẳng thắn xin nghỉ việc, vốn không định sẽ ở lại".

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lý Minh sắp xếp lại câu chữ rồi nói tiếp:

Những vất vả trước kia chỉ có thể đổ sông đổ biển!

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Từ chức tập thể như này nhất định có nguyên do, anh điều tra chưa?", Lâm Hàn hỏi.

"Thưa có, sau khi điều tra thì tôi biết được rằng là do cậu Khương - người muốn mua lại công ty chúng ta ngày hôm qua gây nên, cậu ta dùng số tiền lớn để lôi kéo toàn bộ ban điều hành công ty livestream Sa Ngư chúng ta, bên đó đưa ra mức lương và đãi ngộ vô cùng hậu hĩnh, tôi không tài nào giữ nổi bọn họ được, cậu Lâm, chuyện này phải giải quyết thế nào bây giờ!"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Giọng điệu Lý Minh trở nên sốt ruột.

"Anh ổn định họ trước đã, bây giờ tôi sẽ lập tức đến công ty ngay".

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn nói xong thì cúp máy.

Không bao lâu, anh đã đến trụ sở chính của livestream Sa Ngư.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Cậu Lâm!"

Vừa thấy Lâm Hàn, Lý Minh vội vã đi tới, vẻ mặt lo lắng không thôi.

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Anh đừng vội, có chuyện gì nói rõ tôi nghe", Lâm Hàn mở miệng.

Nghe thế, Lý Minh bình tĩnh hơn nhiều, dường như chỉ cần có Lâm Hàn ở đây, trời sập xuống cũng sẽ bình yên vô sự.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Hai người đi vào phòng làm việc.

"Kể lại tỉ mỉ toàn bộ sự việc cho tôi nghe đi", Lâm Hàn ngồi xuống ghế.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lý Minh gật đầu, đưa đến một đồng đơn từ:

"Sáng nay, hơn nửa số ban lãnh đạo công ty đồng loạt đưa đơn xin từ chức, trong đó bao gồm các quản lý cấp cao, ban điều hành, kế toán và các chức vụ khác trong phòng kinh doanh".

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Trong số này còn có rất nhiều người khá thân với tôi, nhưng bởi vì cậu Khương kia đưa ra con số quá cao, người nào người nấy đều không cưỡng lại được cám dỗ mà thẳng thắn xin nghỉ việc, vốn không định sẽ ở lại".

Lý Minh sắp xếp lại câu chữ rồi nói tiếp:

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Hơn nữa, những lãnh đạo còn lại ở công ty cũng đang nháo nhào lung lay. Theo tin tức tôi thăm dò được, cậu Khương vẫn đang muốn ra giá cao để lôi kéo đám người còn lại".

"Bây giờ, cả công ty đang vô cùng hoang mang, đám quản lý cấp cao đều đã rời đi, livestream Sa Ngư chúng ta sẽ nhanh chóng đình trệ, sau chuyện này cũng cần thời gian dài mới có thể phát triển trở lại. Muốn đưa được lên sàn NASDAQ ít nhất cũng mất thêm mấy năm nữa".

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn chau mày, hiểu rõ tình hình nghiêm trọng rồi thì nói:

"Vậy nếu tuyển dụng bổ sung từ những nơi khác thì sao? Dù sao các streamer kia vẫn còn ở lại, bọn họ không thể dễ dàng bị lôi kéo, vì bỏ nền tảng này, bọn họ sẽ bị mất rất nhiều fan".

Anh nợ em một câu yêu thương!