Chàng Rể Vô Song

Chương 186




Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Chương 186: Khách sạn Tùng Giang “Xin lỗi thưa anh, lúc nãy tôi lỡ lời”, nhân viên vội vàng xin lỗi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Không sao”, Lâm Hàn phất tay, lấy thẻ ra: “Quẹt thẻ đi”.

“Vâng!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nhân viên quẹt thẻ cho Lâm Hàn, sau khi giao dịch thành công, nhân viên lại tiếp tục giúp Lâm Hàn làm bằng lái xe, các loại bảo hiểm, cả quá trình mất khoảng hơn một tiếng để hoàn thành, chiếc xe này cuối cùng đã thuộc về Lâm Hàn.

“Cuộc sống của người giàu có quả thật rất khác người!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Rời khỏi biệt thự núi Vân Mộng, trong mắt nhân viên tràn đầy ngưỡng mộ:

“Chiếc xe 1 triệu 500 ngàn tệ, tùy tiện nói mua liền mua, 1 triệu 500 ngàn này người bình thường cả đời cũng không thể kiếm được”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Hơn nữa, mình thấy anh Lâm còn rất trẻ, không biết đã kết hôn hay chưa. Nếu như chưa kết hôn vậy không biết mình có cơ hội không nhỉ?”

Nghĩ đến đây, tim của cô nhân viên liền đập loạn xạ.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


...

3 giờ chiều, Lâm Hàn lái xe đến khách sạn Tùng Giang ở số 26 đường Đông Giang.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc tới nơi đã tầm 4 giờ chiều.

Lúc này, bên ngoài khách sạn đỗ đầy các loại xe hạng sang.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Ferrari 488, Lamborghini, Maserati, cuối cùng là một chiếc Audi A6 màu đen cao cấp.

Lâm Hàn tìm một chỗ trống đỗ xe ngay ngắn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Này này này, anh ơi, thật xin lỗi, hôm nay toàn bộ khách sạn Tùng Giang đều đã được bao trọn, bãi đỗ xe cũng vậy, thế nên anh không thể đỗ xe ở đây được!”

Một người phụ nữ mặc áo trắng váy dài, trang điểm kĩ lưỡng đi tới, cười nói với Lâm Hàn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tuy mỉm cười, nhưng nụ cười đó lại vô cùng lạnh giá, trong mắt cô ta còn mơ hồ lộ vẻ khinh thường.

Thằng nhóc này bị mù hả, xe đỗ trong bãi này giá thấp nhất cũng phải 800 ngàn tệ, tên đó lái một chiếc xe bánh mì đỗ ở đây, không sợ mất mặt sao?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Tôi đến khách sạn Tùng Giang”, Lâm Hàn nói.

“Đến khách sạn Tùng Giang?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Người phụ nữa ngây người: “Anh đến để giao hàng hay dọn rác vậy? Nếu như anh đến giao hàng thì đi cửa sau, hôm nay app livestream Sa Ngư tổ chức họp mặt giao lưu khách quý ở khách sạn Tùng Giang, mời rất nhiều người giàu có, anh đừng có đỗ chiếc xe bánh mì này ở đây, đi mau, ảnh hưởng đến tâm trạng người khác biết bao”.

“Tôi đến để tham gia buổi họp mặt giao lưu khách quý của Sa Ngư”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Anh đến tham gia họp mặt giao lưu khách quý của Sa Ngư?”, người phụ nữ trợn mắt, chết sững:

“Thưa anh, buổi họp mặt giao lưu khách quý của chúng tôi mời đến đều là những khách VIP của app, anh lái chiếc xe bánh mì này...”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Người phụ nữ nhìn chiếc xe của Lâm Hàn, ánh mắt càng thêm giễu cợt.

Khách VIP được mời đến buổi giao lưu lần này đều là những người tặng ít nhất 500 ngàn tiền quà trên app livestream Sa Ngư. Nếu như Lâm Hàn có thể tặng 500 ngàn trên app livestream Sa Ngư thì sẽ lái một chiếc xe tàn đến đây sao?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Không chừng thằng nhãi này nghe được tin tức tổ chức buổi giao lưu khách quý ở ngõ ngách nào, sau đó lén lút tới đây.

“Xe bánh mì?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn ngẩn người, người phụ nữ này hình như không am hiểu xe cộ cho lắm thì phải!

“Như này anh nhé, anh đọc số ID của anh trên app livestream cho chúng tôi, nếu như tên của anh thật sự có trong danh sách khách mời vậy thì anh có thể đỗ xe ở đây và vào khách sạn”, người phụ nữ nói:

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Nếu như không có trong danh sách, vậy anh mau mau rời khỏi đây đi”.

“ID? Tên của tôi là anh trai chạy Rolls-Royce”, Lâm Hàn nhàn nhạt nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Anh trai chạy Rolls-Royce?”

Cô ta sững sờ: “Anh là anh trai chạy Rolls-Royce sao?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Đúng vậy”.

Lâm Hàn gật đầu, Lâm Hàn lấy điện thoại ra, đưa đoạn đối thoại giữa anh vài quản lý app cho người phụ nữ xem.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Thật sự là anh trai chạy Rolls-Royce hả?”

Sau khi xem xong, cô ta đứng im bất động, khó mà tin nổi, ánh mắt cô ta đánh giá Lâm Hàn từ trên xuống dưới:

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Tôi chính là quản lí đã nói chuyện với anh, anh có thể gọi tôi là Điềm Điềm”.

“Được, vậy bây giờ tôi có thể đi vào rồi chứ?”, Lâm Hàn hỏi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Đương nhiên có thể”, Điềm Điềm gật đầu.

Lâm Hàn xuống xe, đi vào khách sạn Tùng Giang.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn, ánh mắt Điềm Điềm khẽ dao động, anh trai chạy Rolls-Royce, nhưng mà anh ấy lần trước ở trên app livestream hào phóng tặng hơn 1 triệu tệ, sao có thể chạy chiếc xe nát như vậy?

“Đợi đã, có thể chiếc xe này là xe xịn nhưng mình không biết thì sao”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Ánh mắt Điềm Điềm loé lên, cô ta không hiểu xe cộ cho lắm, có thể nhận ra cũng chỉ vài loại như BBA, Maserati, Lamborghini, Porsche.

Nghĩ vậy, cô ta lấy điện thoại chụp hình chiếc xe của Lâm Hàn sau đó lên mạng tra thử.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Trời đất, thật sự là xe bánh mì thông thường!”

Nhìn thấy kết quả tìm kiếm, Điềm Điềm trợn mắt há mồm: “Là JMC, hàng nội địa, giá bán khoảng 100 ngàn tệ! Thứ này không phải là của fan nghèo sao, nếu như thật sự là anh trai chạy Rolls-Royce, sao có thể chạy chiếc xe này chứ?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Cho nên anh ta nhất định không phải là anh trai chạy Rolls-Royce thật sự, nếu như đúng là anh ấy, vậy chắc chắn phải chạy Rolls-Royce đến chứ!”, trong mắt Điềm Điềm bùng lên lửa giận:

“Đúng là fan nghèo rồi, đoán chừng 1 triệu tiền tặng đó là tất cả tiền để dành của anh ta, mình vậy mà lại bị lừa, còn tưởng rằng anh ta là ông lớn giàu có!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc này, Lâm Hàn đã đi vào khách sạn, đến sảnh lớn.

Trong sảnh lớn nhìn qua ngó lại đều là phụ nữ, ai nấy ăn mặc mát mẻ, để lộ ra đôi chân nõn nà và khuôn ngực đầy đặn, cơ thể vô cùng gợi cảm. Trên mặt trang điểm, mắt to, môi nhỏ, cằm nhọn, má hồng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Những người này đều là nữ streamer của app livestream Sa Ngư, khoảng hơn 50 người.

Mà đàn ông, chỉ vọn vẹ

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


n 10 người.

Mấy nữ streamer này, ba bốn người vây quanh một người đàn ông, hihi haha chọc ghẹo, vẻ mặt vô cùng nịnh hót, mê hoặc.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Phải biết rằng có thể được mời đến đầy đều là người giàu có, nếu như kiếm được chút tiền từ trên người những tên nhà giàu đó, đối với bọn họ chính là thu nhập cao.

“Anh trai, tên của anh trên app Sa Ngư là gì vậy? Nói không chừng đang theo dõi tôi, còn có chứng nhận là fan của tôi đấy!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc này, một nữ streamer đi đến bên cạnh Lâm Hàn, đôi tay trăng trẻo rất tự nhiên đặt lên vai anh, vẻ mặt quyến rũ.

“Tên tôi là anh trai chạy Rolls-Royce”, Lâm Hàn nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Anh trai chạy Rolls-Royce!”

Anh mắt của nữ streamer sáng lên, thân hình xinh đẹp kích động đến mức run lên, hai mắt lấp lánh như sao nhìn Lâm Hàn:

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Anh chính là anh trai chạy Rolls-Royce! Là khách VIP 1 ngày tặng 1 triệu tiền quà trên app của chúng tôi?”

“Nếu như không có ai khác gọi tên này, vậy chắc là tôi rồi”, Lâm Hàn sờ sờ mũi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Chao ôi! Vậy anh chắc chắn là anh trai chạy Rolls-Royce rồi!”

Nữ streamer muốn phát điên lên, một ông lớn giàu có như vậy, nếu như chăm sóc anh ấy thật tốt, vậy thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền cơ chứ?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Cô ta hận không thể lập tức dạng hai chân cho Lâm Hàn thấy kĩ thuật của mình.

“Hửm? Anh trai chạy Rolls-Royce?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Khách VIP của VIP trên app chúng ta tới rồi!”

Vừa rồi giọng nói của nữ streamer kia quá lớn, bị không ít người khác nghe thấy.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Trong chốc lát, có đến mười mấy nữ streamer, hai mắt như hổ đói nhìn về phía Lâm Hàn.

“A! Anh trai, anh chính là anh trai chạy Rolls-Royce á hả?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Đẹp trai quá đi mất!”

“Kênh livestream của em là 86482, hoan nghênh anh đến với kênh livestream của em!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Anh trai, buổi tối có thời gian không? Chúng ta đi ăn bữa cơm nhé!”

Gương mặt mỗi người bọn họ đều cười tươi như hoa, có mấy người còn trực tiếp vươn tay sờ sờ lên mặt Lâm Hàn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Các cô tranh giành gì chứ? Không biết nguyên tắc có trước có sau hả! Tôi là người đầu tiên nhìn trúng anh trai chạy Rolls-Royce đấy!”

Nữ streamer lúc nãy nói chuyện với Lâm Hàn bỗng nhiên tỏ ra bất mãn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


 


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Bạn đang đọc truyện trên Truyện88