Chàng Rể Vô Song

Chương 1254




Chương 1254

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn lập tức hơi kinh ngạc, phải biết những cao thủ nhà họ Lâm này từ nhỏ đã trải qua huấn luyện cực khổ, mà đám người trong Tôn Hàn Các lại càng lợi hại, trực tiếp đã trải qua đủ trận chiến sinh tử, mà thân thủ của cô gái này lại còn cao hơn bọn họ, có thể nhìn ra được thiên phú đáng sợ cùng với kinh nghiệm dày dạn, chỉ có thiên phú hoặc chỉ có kinh nghiệm và huấn luyện ma quỷ không thôi thì không thể nào có thân thủ giỏi như này.

Lam Tư Vũ nhìn thấy người đi vào là Lâm Hàn thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy xung quanh đều là người xa lạ, Lam Tư Vũ theo bản năng tưởng rằng là kẻ thù, muốn mau chóng thoát khỏi đây, dù sao cô ta vẫn luôn chỉ có một mình, chưa từng có bạn bè, sau đó liền bị đối phương chế ngự.

Mặc dù cô ta không biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng lúc trước Lâm Hàn bằng lòng ra tay cứu cô ta, cô ta vẫn luôn rất cảm kích, ít nhất cảm thấy Lâm Hàn sẽ không làm hại cô ta.

“Mau thả tôi ra”, Lam Tư Vũ nói.

Lâm Hàn cũng không quan tâm nhiều, tuy nữ sát thủ này có thân thủ kinh khủng, nhưng bây giờ cô ta đang bị trọng thương, trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể khôi phục được, Lâm Hàn vốn chẳng phải lo lắng gì cả.

Lâm Hàn trực tiếp tiến lên phía trước, cởi trói thả cô ta ra.

Vừa mới được thả ra, Lam Tư Vũ vội vàng đứng lên, lạnh nhạt nói: “Lần này cảm ơn anh, tôi đi trước”.

Dứt lời, Lam Tư Vũ đi về phía cửa, định trực tiếp rời đi, không hề có ý ở lại đây thêm một giây một phút nào hết.

Lâm Hàn thấy vậy cũng không hề có ý ngăn cản, chỉ thản nhiên nói: “Khuyên cô một câu đừng mở cánh cửa này ra, nếu không sẽ lại bị chế ngự trói chặt một lần nữa đây”.

Lam Tư Vũ nghe thấy vậy lập tức dừng bước, hai người vừa rồi thân thủ cũng không tồi, trước mắt, cô ta quả thật không phải là đối thủ của bọn họ.

Nhận ra những người này là do Lâm Hàn phân phó đến canh chừng cô ta, sắc mặt của Lam Tư Vũ lập tức có hơi không tốt nhìn về phía Lâm Hàn.

“Anh muốn làm gì? Vì sao lại không để cho tôi đi?”, Lam Tư Vũ hỏi.

Lâm Hàn thấy vậy chỉ cười cười, nói: “Lạnh lùng như thế làm gì? Tôi là ân nhân cứu mạng của cô đấy, cô đối xử với tôi như thế à? Tôi nói này, có phải cô đã quên mất điều gì rồi hay không? Lúc đó tôi cứu cô là có kèm theo điều kiện, lúc đó cô cũng đã đồng ý, cô đã thực hiện giao kèo ngay khi ấy tôi dẫn cô rời đi”.

Lam Tư Vũ nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi nhíu mày.

Khi đó là tình thế cấp bách nên cô ta mới đồng ý, nếu không chắc chắn cô ta không thể đồng ý. Dù sao là một sát thủ, nhận tiền của người khác để làm việc cũng cần phải giữ bí mật, đây là vấn đề nguyên tắc.

Mà bây giờ cô ta đã qua khỏi nguy hiểm, hiển nhiên không cần nói cho Lâm Hàn những tin đó nữa.

Mặc dù Lâm Hàn cứu cô ta, trong lòng cô ta rất cảm kích nhưng vẫn không muốn nói cho anh biết những điều này.

Lâm Hàn thấy Lam Tư Vũ không nói thì mỉm cười, anh đã đoán được suy nghĩ của cô ta, cô ta sẽ không dễ dàng nói những tin đó cho anh.

Nhưng anh không vội, dù sao sự thật thế nào thì anh cũng đã đoán được đại khái. Người nhà họ Khổng đã không còn đối phó anh quá gắt gao nữa, sau này anh cũng không cần phải lo nghĩ nhiều, cứ coi nhà họ Khổng là kẻ địch rồi chú ý một chút là được.

Thật ra chỉ cần Lâm Hàn không đối đầu thì người nhà họ Khổng sẽ không gây ra bất kỳ mối đe doạ nào cho anh. Dù sao bên cạnh anh cũng có rất nhiều cao thủ, đừng nói muốn ám sát anh, dù muốn đến gần anh thôi cũng là điều không thể.

Mặc dù Lâm Hàn không biết chi tiết những chuyện này nhưng cũng không quan trọng, chỉ là nữ sát thủ này không nói, mà lúc đầu cô ta đã đồng ý rồi nên trong lòng anh có cảm giác mình bị chịu thiệt.

“Tuỳ cô, dù sao lúc đó cô đã đồng ý rồi, phải thực hiện được mới có thể đi, nếu không cô cứ ở lại đây đi”, Lâm Hàn nói, anh không muốn lãng phí thời gian ở đây thêm nữa nên rời đi.

Mặc dù bây giờ Lâm Hàn không có việc gì làm, nhưng sắp tới anh cũng phải lên đường đến Thiên Kinh, anh không có nhiều thời gian lằng nhằng với nữ sát thủ này.

Ngày mai Lâm Phong sẽ tập trung cao thủ, La Văn cũng sẽ tập hợp nhân viên quản lý, tối mai là có thể xuất phát, lên đường đến Thiên Kinh.

Lam Tư Vũ nghe vậy vẫn im lặng, không nói gì.

Sau khi Lâm Hàn ra khỏi phòng, anh quay đầu nhìn lại nhưng đã đoán được ý của cô gái này.

Cô ta vừa mới tỉnh lại sau khi bị thương nặng nên mới không phải đối thủ của hai cao thủ nhà họ Lâm bên ngoài, mà dù vậy cô ta cũng có thể khiến một người trong số họ bị thương nhẹ.

Hiển nhiên thân thủ nữ sát thủ này cực kỳ tốt, cô ta muốn chờ vết thương lành hơn, khả năng chiến đấu khôi phục một chút là sẽ rời đi.

Đến lúc đó, hai cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng Lâm Hàn không hề sợ, những thứ khác anh không nhiều, nhưng cao thủ thì anh không thiếu.

Sau đó Lâm Hàn lại điều thêm hơn mười cao thủ đến phụ trách trông coi nữ sát thủ, không cho cô ta rời đi.