Chàng Rể Vô Song

Chương 1176




Chương 1176

Nhưng niềm an ủi duy nhất là gia chủ mới của nhà họ An là An Thành Chí, dù sao cũng là con trai ông ta, ông ta cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Mà dù thế nào An Nguyên cũng không hiểu nổi tại sao Lâm Hàn lại chọn An Thành Chí, người vô dụng nhất của nhà họ An lên làm gia chủ.

Mà lúc này, trong đại sảnh, những người khác của nhà họ An nhìn mấy trưởng lão bị đưa đi cũng không dám nói lời nào, bọn họ đều cúi đầu trước An Thành Chí, không dám làm trái ý cậu ta nữa, dù sao bây giờ An Thành Chí cũng là người có quyền lực nhất gia tộc.

An Thành Chí thấy thế thì cũng yên tâm, cậu ta định vài ngày nữa mới nói chuyện không kinh doanh Vùng Xám nữa, chỉ kinh doanh hợp pháp, nếu bây giờ nói ra sẽ dễ khơi dậy sự phản kháng của nhà họ An.

Vừa nãy An Thành Chí cũng biết được tin từ Lâm Hàn rằng anh sẽ dần thu phục tất cả các thế lực Vùng Xám của Bắc Đông, và sẽ chỉ kinh doanh hợp pháp chứ không kinh doanh Vùng Xám nữa.

An Thành Chí định đợi đến lúc đó, khi người nhà họ An đều biết chuyện bên ngoài rồi sẽ nói nhà họ An cũng chỉ kinh doanh hợp pháp chứ không kinh doanh Vùng Xám nữa, lúc ấy mọi người lại được thấy sức mạnh của Lâm Hàn lần nữa cũng dễ tiếp thu hơn.

Mấy ngày nay An Thành Chí cũng có thể để người nhà họ An chuẩn bị bắt đầu kết thúc việc kinh doanh Vùng Xám, đồng thời lập uy ở nhà họ An, chỉ khi lập uy thành công, An Thành Chí mới có thể khiến người nhà họ An nghe theo lệnh mình.

Nếu chỉ có Lâm Hàn đe doạ thì dù người nhà họ An sợ Lâm Hàn, nhưng dù sao anh cũng không ở đây, ngoài mặt họ không dám làm trái lời An Thành Chí nhưng sau lưng thì chưa biết được, như vậy sau này cậu ta thống nhất nhà họ An cũng sẽ không tiện, rất nhiều chuyện đều sẽ khá khó thực hiện.

Mà khi An Thành Chí đang thống nhất nhà họ An thì Lâm Hàn đã cùng La Văn về trang viên trước, Lâm Phong thì dẫn hầu hết cao thủ nhà họ Lâm và La Võ cùng với Uông Nghĩa đến mấy thế lực Vùng Xám của Bắc Đông mà lúc trước đã lên kế hoạch, dần thu phục họ.

Lâm Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì La Văn lại nhìn anh rồi nói: “Anh Lâm, chuyện ở phía Bắc vẫn chưa giải quyết xong, bây giờ khá rắc rối, anh cần biết chuyện này, chúng tôi cũng cần anh nghĩ cách giải quyết”.

Trong chiếc ô tô đang chuyển động.

Lâm Hàn nghe La Văn nói vậy thì mở mắt, đập vào mắt anh là khuôn mặt nghiêm túc của La Văn.

Lâm Hàn hơi bất ngờ, có thể khiến La Văn cũng phải trở nên nghiêm túc như thế, xem ra là chuyện rất quan trọng.

Mà tình hình ở phía Bắc, trước đây Lâm Hàn cũng từng nghe Trương Thiên Sơn và La Văn nói đến.

Hình như trước đây Trương Thiên Sơn đang xử lý việc ở phía Bắc, mà Uông Nghĩa và La Võ cũng đã đưa rất nhiều người đến đó để giải quyết.

Khi ấy Lâm Hàn đã thắc mắc không biết chuyện gì mà lại quan trọng đến thế, nhưng vì đang vội đi giải cứu Trương Thiên Sơn nên anh cũng không hỏi nhiều.

Bây giờ La Văn nhắc lại, Lâm Hàn mới nhớ ra chuyện này.

“Rốt cuộc chuyện ở phương Bắc là chuyện gì?”, Lâm Hàn cũng hơi ngờ vực.

Vẻ mặt La Văn lúc này rất nghiêm túc, bình thường chuyện này là bí mật của họ, cho dù mấy người Uông Nghĩa, La Võ đến phía Bắc làm nhiệm vụ thì ngoài La Võ và Uông Nghĩa ra, những cao thủ phía dưới cũng không biết rõ tình hình cụ thể, chuyện này phải được giữ bí mật chặt chẽ.

Nhưng bây giờ Lâm Hàn có tư cách biết chuyện này, nếu Lâm Hàn không đủ tư cách thì La Văn thật sự không biết ai có đủ tư cách nữa.

Lúc này La Văn cũng giải thích với Lâm Hàn: “Ngành công nghiệp nặng của La Quốc ở phía Bắc Hoa Hạ phát triển rất tốt, chắc anh Lâm biết chuyện này đúng không?”

Lâm Hàn gật đầu, đương nhiên anh biết rất rõ những chuyện thông thường này. Quan hệ của La Quốc và Hoa Hạ vẫn luôn rất tốt, mà ngành công nghiệp nặng của La Quốc phát triển cực kỳ thịnh vượng, ngược lại ngành công nghiệp nhẹ lại phát triển không tốt lắm.

“Ngành công nghiệp nặng của La Quốc có liên quan đến chuyện này?”, Lâm Hàn nghi hoặc hỏi.

La Văn khẽ gật đầu đáp: “Trương Thiên Sơn có quan hệ nhất định với một số người ở La Quốc, có tình bằng hữu nên đàm phán thành công, được tiếp quản một số nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng. Cho dù những nhà xưởng này ở La Quốc thì cũng là một vài nhà xưởng cực kỳ nổi tiếng, vượt xa tất cả các nhà xưởng máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ trong nhiều thập kỷ. Mà mấy năm nay những nhà xưởng máy móc hạng nặng này kinh doanh không tốt nên chuẩn bị bán, nhưng nhà xưởng quan trọng thế này chắc chắn không thể tuỳ ý bán cho ai. Vì tình bằng hữu nên cuối cùng họ quyết định giao cho Trương Thiên Sơn, mặc dù giá vẫn vô cùng đắt nhưng nếu không có mối quan hệ này thì dù trả bao nhiêu tiền cũng không có được, cũng không thể tiếp nhận mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này”.

Lâm Hàn nghe vậy mà sững sờ, không ngờ Trương Thiên Sơn lại có thể tiếp quản nhà xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc.

Mặc dù quan hệ của La Quốc và Hoa Hạ rất tốt, nhưng những thứ kỹ thuật bí mật này cũng không thể tuỳ tiện chia sẻ. Những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này ở La Quốc có thể thấy thường xuyên, nhưng với các quốc gia khác bao gồm Hoa Hạ thì đều là hàng đầu.

Về phương diện kỹ thuật và kiến tạo đều là tầm cao mà công nghệ hiện tại của Hoa Hạ chưa thể đạt đến, ít nhất cũng phải hơn chục năm nữa mới có thể đạt được kỹ thuật này.