Chàng Rể Vô Song

Chương 1113




Chương 1113

Khi vừa nhìn thấy bọn họ, bởi vì thực lực đáng sợ của đối phương khiến anh ta kinh ngạc không thôi, nên mới tạm thời không nhớ đến lời nói trước đó của Lâm Hàn.

Giờ nhớ tới, La Văn tức thì sửng sốt, Lâm Hàn vậy mà còn có thể điều động một thế lực mạnh mẽ như vậy đến làm việc giúp anh ư?

Phải biết rằng, chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng hơn 200 cao thủ ở đây thôi thì cũng đã vượt xa toàn bộ thế lực ở Bắc Đông rồi.

Mà lúc này, dưới cái nhìn của La Văn.

Người phụ trách kia đã đi tới trước mặt Lâm Hàn, ông ta là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, mặt mày nghiêm nghị, tuy không làm gì nhưng lại tỏa ra khí thế uy nghiêm.

Có điều, sau khi ông ta đi đến trước mặt Lâm Hàn thì lại hết sức kính cẩn hạ mình khom lưng cúi chào anh.

Mà những cao thủ xung quanh cũng đều khom lưng chào anh với thái độ cực kỳ cung kính.

Chỉ là, những người đó lại không nói gì, bởi vì có đám người La Văn ở đây nên người phụ trách và đám cao thủ nhà họ Lâm không biết Lâm Hàn có muốn để cho họ biết thân phận của anh hay không.

Còn cung kính với Lâm Hàn thì đó là điều hiển nhiên rồi, bất cứ một người nào trong nhà họ Lâm đều phải thể hiện sự tôn trọng với ông chủ tương lai của gia tộc.

Đám người La Văn bên cạnh thấy thế đều giật mình kinh ngạc không thôi.

Ban đầu, La Văn đoán lực lượng bí ẩn có sức mạnh kinh khủng kia chắc là thế lực của các vùng còn lại, là đồng minh của Lâm Hàn, nhận được thông báo từ anh mới chạy tới. Bọn họ hẳn có thực lực ngang hàng với anh, thậm chí là Lâm Hàn còn kém hơn họ một chút.

Nhưng giờ thấy họ tôn trọng Lâm Hàn như thế thì hiển nhiên không phải vậy.

Có vẻ lực lượng bí ẩn có sức mạnh đáng sợ kia là thế lực lệ thuộc vào Lâm Hàn?

Lúc này, sắc mặt Lâm Hàn vẫn bình tĩnh như thường, anh đã nhận ra bọn họ chính là những cao thủ của nhà họ Lâm.

Tuy Lâm Hàn chưa từng gặp bất cứ ai trong số họ, nhưng chỉ nhìn cách ra tay cực kỳ quen thuộc của những người đó thôi là anh đã nhận ra họ đều là cao thủ được đào tạo một cách chuyên nghiệp từ nhỏ ở nhà họ Lâm. Chứ chẳng phải những cao thủ của bất kỳ thế lực nào bên ngoài tự mình mày mò trưởng thành lên.

Huống chi, bọn họ còn tôn trọng anh như thế, thì chỉ có thể là người của nhà họ Lâm.

“Làm rất tốt, ông tên là gì?”, Lâm Hàn khẽ cười nhìn người phụ trách hỏi.

Người phụ trách nghe thấy Lâm Hàn khen thì nghiêm túc đáp: “Tôi tên là Lâm Phong, là người phụ trách ở đây”.

Song, Lâm Phong cũng thầm mở cờ trong bụng.

Là người phụ trách của nhiều cao thủ nhà họ Lâm như vậy, ông ta cũng coi như có chút địa vị trong gia tộc, nên biết được kha khá thông tin.

Có lẽ những cao thủ khác còn không biết, nhưng Lâm Phong lại rất rõ, Lâm Hàn đã trở thành người thừa kế chân chính. Thậm chí, giờ thực tế Lâm Hàn đã được coi như ông chủ của nhà họ Lâm, có được quyền lợi như một ông chủ, chỉ thiếu mỗi một cái nghi thức kế nhiệm thôi.

Mà nghi thức kế nhiệm gia chủ đã được nhà họ Lâm bắt tay chuẩn bị, có lẽ không bao lâu nữa sẽ cho gọi Lâm Hàn về tiến hành buổi lễ, để anh trở thành người thừa kế chân chính của gia tộc.

Đối với Lâm Phong mà nói, nhận được lời khen ngợi từ chính ông chủ tương lai của gia tộc là một chuyện hết sức may mắn.

Nhưng giờ Lâm Phong cũng không dám thể hiện rõ ràng ra, chỉ nghĩ bụng phải hoàn thành thật tốt công việc mà Lâm Hàn giao cho, sau này nhất định sẽ nhận được vô số chỗ tốt.

Chỉ mới gặp một lần mà có thể khiến cho Lâm Hàn nhớ tên ông ta thì tuyệt đối là một chuyện vô cùng tốt.

Lâm Hàn nghe vậy, gật đầu nói: “Mau dọn dẹp hiện trường, sau đó tập hợp ở khách sạn, rồi chúng ta sẽ bắt đầu bước tiếp theo”.

“Vâng!”

Lâm Phong đáp xong bèn đi sắp xếp.

Vốn dĩ, những cao thủ nhà họ Lâm đều được huấn luyện một cách bài nên làm việc cực kỳ nhanh. Dưới sự chỉ huy của Lâm Phong, bọn họ nhanh chóng dọn dẹp hiện trường.

Chẳng bao lâu sau, họ đã dọn dẹp xong, thậm chí mấy chiếc xe tải lớn kia đều được Lâm Phong sắp xếp xe cẩu chở đi, không bị ảnh hưởng chút nào.

Còn giờ, những cao thủ của quân liên minh phe Tạ Kiến An cũng đã đầu hàng và bị cao thủ nhà họ Lâm bắt giữ hết.

“Thưa cậu Lâm, những người kia nên xử lý như thế nào ạ?”, Lâm Phong xin chỉ thị.

“Cứ dẫn theo trước đi, nhưng phải trói chặt để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Còn cụ thế như thế nào thì đợi giải quyết xong chuyện này rồi tính sau”, Lâm Hàn lạnh lùng nói.

“Vâng!”, Lâm Phong đáp.