Chàng Rể Vô Song

Chương 1075




Chương 1075

Bấy giờ, hai tên thuộc hạ của Tạ Kiến An đã đầm đìa mồ hôi, bọn chúng tra tấn Trương Thiên Sơn đến mệt lả người.

Nhìn lại 10 đầu ngón tay của Trương Thiên Sơn đã bị rút sạch móng, quần áo trên người đều bị các thứ đồ tra tấn kia làm rách tơi tả, để lộ ra vết thương kinh khủng bên trong.

Cả người Trương Thiên Sơn đã bê bết máu tươi.

Vết máu khô lại hòa lẫn với máu tươi, trông vô cùng khủng khiếp.

“Chậc chậc chậc!”

Tạ Kiến An nhìn dáng vẻ thê thảm của Trương Thiên Sơn mặt mày lại tươi rói, ông ta đang bày ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác: “Sao hả? Thích mấy món công cụ tra tấn này chứ? Ngày trước ông luôn đứng trên đỉnh cao, không ngờ bây giờ lại có cảnh đâu ha, eo ôi, trông còn bẩn thua chó ấy!”

Tạ Kiến An nói xong còn nhổ một bãi nước bọt lên người của Trương Thiên Sơn rồi tỏ ra ghê tởm.

Đám thuộc hạ của Tạ Kiến An đứng nhìn bộ dạng thê thảm của Trương Thiên Sơn, nghe Tạ Kiến An nói thế thì không nhịn được mà bật cười ha hả như thể nhạo báng Trương Thiên Sơn.

Trương Thiên Sơn cảm nhận được tiếng cười nhạo xung quanh thì ý thức mới dần dần tỉnh táo.

Mặc dù, Trương Thiên Sơn đã đến tuổi trung niên, nhưng cơ thể vẫn luôn chăm chỉ rèn luyện với cường độ cao, dù nền tảng thể chất rất tốt, nhưng trước đó ông ta cũng đã ngất đi rồi tỉnh lại mấy lần.

Mỗi lần ngất đi sẽ đều bị thuộc hạ của Tạ Kiến An ra tay tàn độc để thấy đau mà tỉnh lại.

Cứ như vậy, bị cơn đau đớn hành hạ đến ngất đi, rồi lại bị đau đớn thúc giục tỉnh dậy, không biết Trương Thiên Sơn đã như thế bao nhiêu lần rồi.

Nghe thấy tiếng cười nhạo của đám thuộc hạ và lời nói giễu cợt Tạ Kiến An, trong lòng Trương Thiên Sơn xót xa không thôi. Thật lòng mà nói, trước kia Trương Thiên Sơn có thể nói là dốc lòng dốc sức mà đối đãi với Tạ Kiến An, ông ta vẫn luôn chăm sóc những tên thuộc hạ dưới trướng Tạ Kiến An, từ trước đến giờ cũng chưa bạc đãi bất kỳ người nào.

Mà giờ đây kết quả ông ta nhận được lại như thế này đây, quả thật làm người khác chạnh lòng không thôi.

Lúc này, Trương Thiên Sơn cũng đã gần như tuyệt vọng, ông ta chỉ khao khát được nhào lên giết sạch hết đám bội bạc kia. Chưa bàn đến Trương Thiên Sơn có bị trói bằng xích sắt hay không, mà sau khi lãnh đủ mọi loại cực hình thì Trương Thiên Sơn đã không thể nào đứng lên nổi nữa.

Tại thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông.

Trong đại sảnh trang viên của Đại bàng núi Trương Thiên Sơn.

Trương Thiên Sơn đang bị xích sắt cột vào trên ghế, cả người trông vô cùng chật vật, khác xa dáng vẻ Đại bàng núi bệ nghễ ngồi tít trên cao như hai người.

Trong đại sảnh, Tạ Kiến An và đám đàn em đều đang chế giễu Trương Thiên Sơn.

Chỉ có hai người là không, mà còn là hai người tra tấn Trương Thiên Sơn lúc nãy. Giờ họ thật sự mệt đến nỗi không cười nổi, có thể thấy ban nãy bọ họ đã dùng sức cỡ nào để áp dụng cực hình tra tấn Trương Thiên Sơn.

Bấy giờ, Tạ Kiến An xua tay, đám đàn em kia lập tức im lặng, trong đại sảnh chợt yên tĩnh như tờ.

Tạ Kiến An nhìn Trương Thiên Sơn, lộ rẻ đắc ý nói: “Sao, bây giờ bằng lòng phối hợp với tôi chưa? À đúng rồi, quên nói cho ông biết, ban nãy tôi bảo đàn em dùng hình chưa phải là món tàn nhẫn nhất đâu. Hai người kia, cũng không phải dân chuyên trong lĩnh vực này. Nếu ông vẫn không chịu thì lát nữa tôi sẽ cho dân lành nghề dùng cực hình tàn nhẫn nhất, ông có chắc muốn nếm thử cái cảm giác đó không? Nhưng từ trước tới nay chưa ai có thể chịu đựng được đâu, sau khi bị tra tấn bằng cực hình kia, không có bất cứ người nào là không cầu xin tôi giết họ luôn đi cả!”

Trương Thiên Sơn nghe thấy thế, gắng gượng ngẩng đầu lên, nhìn Tạ Kiến An suy yếu nói: “Mày cứ mơ đi!”

Tạ Kiến An nghe vậy, tức thì bực bội, Trương Thiên Sơn đã bị tra tấn không ra hình người, đến nỗi gần như không có sức nói nổi một câu hay ngẩng đầu lên, vậy mà còn cứng đầu cứng cổ!

Có điều, Tạ Kiến An cũng không vội, dù sao vẫn còn thời gian để ông ta dày vò Trương Thiên Sơn.

“Gọi hai người kia đến đây, dùng cực hình tàn nhẫn nhất cho tao!”, Tạ Kiến An ra lệnh.

Một tên đàn em nghe vậy rời khỏi đại sảnh, chẳng bao lâu sau đã dẫn hai gã đàn ông cơ bắp cuồn cuộn để trần nửa người trên vào. Hiển nhiên, hai gã này hoàn toàn dư sức để tra tấn Trương Thiên Sơn, chứ không như hai tên trước đó, mới dùng hình 3 tiếng đã cạn kiệt sức lực.

“Trực tiếp dùng hình phạt tàn nhẫn nhất cho tao, chừng nào ông ta chưa mở miệng đồng ý thì không được ngừng lại, cũng không được để ông ta chết, nghe chưa!”, Tạ Kiến An gần như quát lên.

Nếu Trương Thiên Sơn không chịu phối hợp thì kế hoạch của Tạ Kiến An sẽ phá sản. Đến lúc đó, họ chỉ có nước chọn dùng kế hoạch dự bị, nhưng chưa nói tới việc nó sẽ rất mạo hiểm, mà còn có khả năng thất bại. Dù có thành công thì bọn họ cũng phải chia cái bánh kem Bắc Đông béo bở này đi hơn phân nửa. Vì vậy, Tạ Kiến An mới nóng nảy như thế.

“Vâng, đại ca!”

Hai gã đàn ông vạm vỡ lập tức cầm lấy một số dụng cụ tra tấn, nở nụ cười nham hiểm đi tới trước mặt Trương Thiên Sơn.

Sau đó, bên trong đại sảnh không ngừng vang lên tiếng kêu gào thảm thiết.