Chàng Rể Vô Song

Chương 1054




Chương 1054

Một khi Tạ Kiến An đã quyết định hành động vào tối nay thì nhất định là đã nắm chắc được điều gì đó, có lẽ đã có cơ hội rất tốt.

Sau khi La Văn thử cố mò đường ra ngoài, lúc này anh ta mới nhận ra hầm bí mật này vốn là để ẩn núp, nó dường như nằm sâu dưới lòng đất gần 10 mét, cửa ra cũng cực kỳ nhỏ, chỉ tầm được một người đi, nếu không để ý thì rất khó phát hiện ra nơi này.

Mà có lẽ vì nơi này rất khuất, hơn nữa hành động tối nay lại quá quan trọng, Tạ Kiến An đã dẫn hết toàn bộ cao thủ thân tín của mình đi, thế nên La Văn đã dễ dàng thoát ra mà không bắt gặp bất kỳ người nào.

La Văn vừa rời khỏi hầm bí mật liền tức tốc đi tìm thuộc hạ của mình.

“Anh Văn, anh đã đi đâu thế? Tại sao cả người anh lại bẩn như vậy?”, đàn em La Văn vừa thấy anh ta thì hỏi với vẻ ngạc nhiên, La Văn đột nhiên biến mất mấy ngày trời, bọn họ đã tìm kiếm anh ta khắp nơi, ngay cả Trương Thiên Sơn cũng cử người đi tìm mà vẫn bặt vô âm tín, cứ như bỗng dưng bốc hơi vậy.

Ai ngờ bây giờ lại thình lình xuất hiện.

Lúc này, La Văn lại không có nhiều thời gian giải thích, sự an toàn của Trương Thiên Sơn mới là quan trọng nhất, liền vội vàng hỏi: “Đại bàng núi đang ở đâu? Tôi phải lập tức gặp được ông ấy, có chuyện vô cùng cấp bách!”

Đàn em La Văn nghe thế liền khó hiểu, không biết đã có chuyện gì, nhưng với một La Văn luôn điềm tĩnh mà lúc này lại hấp tấp hối hả thì biết đã có chuyện quan trọng xảy ra rồi, vội thưa: “Đại bàng núi vừa nhận được tin từ đại ca Tạ Kiến An, ông ta bảo rằng vùng ngoại ô có một lô hàng rất quan trọng đang chuyển vào, hẹn Đại bàng núi tối nay ra đó xem xem có gì khả nghi hay không”.

La Văn nghe thế liền biến sắc, làm gì có lô hàng quan trọng nào, đó rõ ràng chính là cạm bẫy do Tạ Kiến An giăng ra.

Cũng bởi vì Đại bàng núi Trương Thiên Sơn một mực tin tưởng Tạ Kiến An, có lẽ ông ta cũng sẽ không suy nghĩ nhiều mà đi thẳng ra nơi hẹn.

“Đại bàng núi dẫn theo bao nhiêu người?”, La Văn lại hỏi.

“Không nhiều lắm, vì có người của đại ca Tạ Kiến Bình hộ tống, Đại bàng núi chỉ dẫn theo vài người vệ sĩ hay đi theo thôi”, đàn em của La Văn đáp.

“Không ổn rồi!”, La Văn thầm nghĩ hỏng bét, dù những người vệ sĩ hay đi theo Trương Thiên Sơn quả thật rất xuất sắc, bản lĩnh cũng không tồi, nhưng lại không thể địch lại được hết tất cả các cao thủ dưới trướng của Tạ Kiến An được, La Văn liền nói: “Nhanh chóng tập họp hết tất cả cao thủ trong trang viên đến ngoại ô ngay, đó chính là cạm bẫy của Tạ Kiến An, ông ta muốn tạo phản, muốn giết Đại bàng núi. Còn nữa, lập tức báo với bên Uông Nghĩa và La Võ, bảo rằng Đại bàng núi đang gặp nguy hiểm đến tính mạng, bất kể chuyện bọn họ đang làm có quan trọng thế nào đều phải chạy về ngay lập tức!”

“Hả? Đại ca Tạ Kiến An có ý định làm phản, mạng sống của Đại bàng núi đang bị đe dọa?”, đám đàn em của La Văn nghe thế liền ngây ra rồi nhìn La Văn với vẻ mặt không thể tin nổi.

“Sao hả? Lời của tôi mà mấy người cũng không tin ư?”, La Văn lạnh giọng nói.

Dù đám đàn em nhìn La Văn với vẻ mặt khó tin, nhưng dù sao bọn họ cũng là thân tín của anh ta, dĩ nhiên sẽ tin vào lời nói của La Văn. Mặc dù mọi thứ có hơi bất ngờ, nhưng bọn họ liền lập tức làm theo lời La Văn nói.

La Văn nhìn màn đêm đang bao phủ thì trong lòng lại càng lo lắng cho Trương Thiên Sơn hơn.

Thoáng chốc, đàn em của La Văn đã đi làm theo những gì La Văn căn dặn, lập tức chạy đi thông báo cho tất cả những cao thủ có mặt trong trang viên.

Những cao thủ này dù cũng cảm thấy lời La Văn rất khó tin, cho rằng Tạ Kiến An vốn dĩ không bao giờ dám phản bội Đại bàng núi.

Có điều chuyện này liên quan đến an nguy của Đại bàng núi Trương Thiên Sơn, những cao thủ này vẫn lập tức tụ họp vội vã chạy đến ngoại ô thành phố Phụng Thiên.

Cùng lúc đó, ở vùng ngoại ô thành phố Phụng Thiên.

Đại bàng núi Trương Thiên Sơn dẫn theo vài cao thủ ngồi trong hai chiếc xe chạy đến nơi Tạ Kiến An cung cấp tin tức.

Mặc dù không dẫn theo nhiều người nhưng Trương Thiên Sơn cũng chẳng sợ xảy ra bất trắc, dù gì thì những người đi theo võ nghệ cũng cao, mà thành phố Phụng Thiên này cũng là địa bàn của ông ta, vốn chẳng có một ai dám ra tay với Trương Thiên Sơn ngay tại đây. Còn nếu có người cả gan làm chuyện đó thì không thể toàn mạng mà rời khỏi thành phố Phụng Thiên được.

Trong lúc chờ đợi, rõ ràng thời gian đã đến, nhưng vẫn không thấy bóng dáng ai cả, đột nhiên Trương Thiên Sơn cảm thấy có gì đó không ổn.

“Đại bàng núi, ở đây khá rộng rãi, nếu chúng ta bị phục kích thì phiền phức lắm, nếu không mời ông rời đi trước, để lại vài người chúng tôi đợi đối phương là được”, một người cao thủ đi theo Trương Thiên Sơn tới nhỏ giọng thưa.

Những người cao thủ còn lại cũng lần lượt gật đầu, tán thành với lời đề nghị này.

Tuy rằng thành phố Phụng Thiên là địa bàn của Trương Thiên Sơn, nhưng chỗ này lại khá hẻo lánh và rộng rãi, nếu bị phục kích sẽ rất phiền phức, bất kỳ ai cũng có thể gặp tai nạn, nhưng Đại bàng núi của vùng Bắc Đông – Trương Thiên Sơn thì tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được.

Trương Thiên Sơn có hơi do dự, dù sao tin này cũng do Tạ Kiến An cung cấp, với năng lực làm việc của Tạ Kiến An thì chắc hẳn phải điều tra rõ ngọn nguồn thì mới để Trương Thiên Sơn tự mình đến được. Hơn nữa, Tạ Kiến An nhất định cũng sẽ dẫn theo một nhóm cao thủ đề phòng có chuyện bất trắc.