Chàng Rể Vô Song

Chương 1050




Chương 1050

Còn Hạ Sương, sau khi chặn Hạ Đạt bèn cố gắng bình phục nỗi lòng, lau đi nước mắt nơi làn mi. Giờ cô ta lại trở thành một Hạ Sương giỏi giang, mở cửa ra, giẫm lên đôi giày cao gót đi xuống bãi đậu xe. Cô ta muốn tiếp tục cuộc sống mới của mình.

Tại bãi đậu xe.

Dương Khiết đang ngồi trong chiếc Hummer chơi điện thoại chờ Hạ Sương.

Chẳng bao lâu sau, Hạ Sương đã mở cửa xe ra, ngồi vào trong.

Dương Khiết vội vàng quan sát Hạ Sương, lại phát hiện vẻ khác thường ban nãy đã biến mất, cả người khôi phục như thường. Thậm chí, giờ trông Hạ Sương còn tự tin và vui vẻ hơn.

Dương Khiết lập tức cảm thấy hơi khó hiểu, cuộc điện thoại vừa rồi là sao thế, nãy thì khiến Hạ Sương khác lạ, giờ lại trở nên vui vẻ.

Nhưng Dương Khiết biết Hạ Sương không định nói với mình nên cô ấy cũng không nhiều chuyện mà hỏi. Mỗi người đều có bí mật của mình, nếu Hạ Sương muốn nói thì sẽ chủ động nói với cô ấy.

Sau đó, tâm trạng Hạ Sương có vẻ vô cùng tốt bảo: “Tiểu Khiết, chị có thấy một tiệm bánh kem trên mạng, được đánh giá rất cao, chúng ta đi nếm thử nhé?”

“Dạ? Hôm nay là ngày gì ạ?”, Dương Khiết nghe vậy có chút bất ngờ. Mấy ngày trước, ngoài công việc ra thì Hạ Sương rất ít lãng phí thời gian ra ngoài. Bình thường đều trở về nhà làm việc tiếp hoặc là đi nghỉ sớm thôi.

Lần đi dạo phố duy nhất chính là vì chọn một bộ đồ ra hồn để tham dự buổi tiệc của Tiêu Nhã.

“Đâu phải ngày gì đâu, công việc là công việc, cũng không thể bỏ bê cuộc sống được. Cậu Lâm cho chúng ta nhiều tiền như vậy, chúng ta không tiêu xài bậy bạ, nhưng không thể cứ để đó đúng không? Tiệm bánh đó ăn rất ngon, em có muốn đi không nào?”, Hạ Sương cười tươi hỏi.

Dương Khiết có hơi bất ngờ trước sự thay đổi to lớn của Hạ Sương, nhưng đương nhiên là đồng ý rồi, bèn mở miệng đáp: “Đi chứ, sao không đi cho được, mau lên đường nào, em chờ không kịp rồi nè. Dạo này quả thật hơi áp lực”.

Trên thực tế, khi vừa tới thành phố Thiên Kinh, Dương Khiết cũng đã muốn đi nếm thử. Nhưng vì công ty có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, và lịch trình của Hạ Sương cũng khá dày nên mới chưa có cơ hội, giờ cuối cùng cũng có cơ hội đi.

Kế đó, Hạ Sương và Dương Khiết vui vẻ tung tăng đi mua bánh kem, sau đó lại đi dạo phố mua vài chiếc váy xinh cho mùa xuân sắp tới.

Mặc dù giá cả ở thành phố Thiên Kinh khá đắt đỏ, nhưng đối với hai cô có hơn 2 tỷ trong tài khoản mà nói lại không đáng là gì. Hạ Sương và Dương Khiết đi dạo phố cả đêm, tiêu đủ thứ mà ngay cả lợi nhuận một ngày cũng chưa xài hết.

Dù sao, tiền nhiều đến trình độ này thì lợi nhuận mà nó đẻ ra đã rất khủng bố rồi, hoàn toàn không phải người thường có thể tiêu xài hết.

Đêm nay đối với Hạ Sương và Dương Khiết mà nói là một đêm thư giãn và thoải mái nhất sau khi tới thành phố Thiên Kinh.

Trong biệt thự núi Vân Mộng ở thành phố Đông Hải.

Lâm Hàn và Dương Lệ đang ăn cơm tối ngon lành.

Từ lúc Dương Lệ về nhà thì Lâm Hàn đã cảm giác được Dương Lệ có gì đó bất thường, hình như cô đi làm gặp phải chuyện không vui.

Nhưng Dương Lệ không nói gì nên Lâm Hàn cũng không hỏi nhiều, anh biết rằng cô chưa muốn nói với anh.

Mà nhìn thấy dáng vẻ này của Dương Lệ lại làm anh hơi xót cô, dù sao thì hiện nay Lâm Hàn không hề thiếu tiền, chưa đề cập đến tài sản của nhà họ Lâm, chỉ tính riêng tiền của anh tự kiếm được thôi thì nửa đời còn lại của anh và Dương Lệ có tiêu xài thế nào cũng không hết nổi.

Lâm Hàn luôn không nói cho Dương Lệ biết và ủng hộ Dương Lệ đi làm là bởi vì anh cảm thấy có như vậy Dương Lệ mới hoàn thiện hơn, mới làm Dương Lệ cảm thấy có thành tựu.

Nhưng nếu Dương Lệ đi làm mà luôn gặp chuyện không vui thì đã đi ngược lại với dự tính ban đầu của Lâm Hàn khi để cô gầy dựng sự nghiệp riêng rồi, như thế còn không bằng bảo Dương Lệ nghỉ làm ở nhà tiêu tiền ăn chơi có phải hơn không.

Lâm Hàn thầm quyết định, nếu như về sau còn bắt gặp Dương Lệ thế này nữa thì anh phải đi gặp Tôn Minh tìm hiểu tình hình, sẵn đó giúp cô giải quyết muộn phiền, còn nếu không giải quyết được thì cứ để Dương Lệ ở nhà khỏi đi làm nữa.

Lâm Hàn liếc nhìn Dương Lệ rồi nói: “Tiểu Lệ, ngày mai là cuối tuần rồi, em có bận làm gì không? Có cần phải tăng ca không?”

“Hở?”, Dương Lệ bất chợt hoàn hồn trong dòng suy nghĩ về chuyện Triệu Tứ Hải móc ngoặc với Tạ Kiến Bình, cô nói: “Em không bận, cũng không có tăng ca, có chuyện gì vậy anh?”

Bàn giao với công ty đã gần như hoàn thành, hiện tại còn chờ bên vùng Bắc Đông điều tra sẽ rõ ràng, trước khi có kết quả điều tra để giải quyết vấn đề, đương nhiên sẽ không có gì việc bận nữa.

“Ừ, vậy nếu không có gì bận thì ngay mai anh đưa em đi chơi cho khuây khỏa nhé? Dạo gần đây em cứ vùi đầu vào công việc suốt, mà lâu rồi anh với em cũng chưa đi đâu đó với nhau”, Lâm Hàn nói.