Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 972




CHƯƠNG 972

Ngay sau hôm Yến Minh Vũ bị giết, gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến-Yến Bắc Phi cùng vợ là Mạc Tu Lệ đã hổn hển chạy tới đại điện của Dược Thần Cốc. Cốc chủ Dược Thần Cốc Mạc Tu Võ đích thân ra đón “Anh cả, cháu trai của anh bị giết rôi!

Anh phải báo thù cho nó!” Mạc Tu Lệ hai mắt đỏ hoe vì khóc.

Mạc Tu Võ lập tức biến sắc, ông ta tức giận hét lên: “Là ai to gan như thế! Đám động đến cháu trai của anh!”

“Dù hắn không quan tâm tới Dược Thần Cốc của anh thì ít nhất cũng phải nể mặt Kiếm Thần chứ!”

“Tu Lệ, em nói đi, là ai làm!”

Mạc Tu Lệ khóc tới mức thở không ra hơi: “Anh cả, để Bắc Phi kể với anh đi!”

Hai mắt của Yến Bắc Phi cũng đỏ bừng, khuôn mặt ông ta cực kỳ dữ tợn: “Anh cả, em đã nghe ngóng kỹ lưỡng rồi, là một thằng nhãi tên là Trình Thương Sinh đã giết Vũ. Tên đó là người của tập đoàn Đông Vương ở Trung Châu, Vũ Nhị bị giết ở khách sạn Bích Hải dưới trướng của tập đoàn Đông Vương.

“Tập đoàn Đông Vương? Chưa nghe qua bao giờ. Dù có là ai mà dám hại cháu trai anh đều phải trả giá.” Mạc Tu Võ đập mạnh lên bàn. Mặt bàn gỗ cứng cáp bị đập tan tành.

Yến Bắc Phi phấn khích nói: “Anh cả, vậy bây giờ anh hãy phát động “Dược thần lệnh” đi! Tập hợp toàn bộ cao thủ giới võ đạo rồi cùng tiêu diệt thằng nhãi đó và tập đoàn Đong Vương!”

Mạc Tu Võ nói: “Không cần liều lĩnh!”

“Một khi phát động Dược Thần Lệnh thì tất cả võ giả từng nợ ân tình của Dược Thần Cốc đều sẽ ra mặt. Động tĩnh quá lớn sẽ khiến giới thế tục rúng động.”

“Chỉ vì đối phó với một công ty nho nhỏ trong giới thế tục mà làm thế thì không đáng!”

Yến Bắc Phi gấp gáp nói: “Anh cả, có khả năng tên đó là một tông sư võ đạo đấy!”

Mạc Tu Võ cười haha: “Chỉ là tông sư võ đạo thôi mà, Dược Thần Cốc không phải không có! Quan trọng là làm sao tiêu diệt được tập đoàn Đông Vương Dù sao đó cũng là một công ty trong giới thế tục, theo ước định giữa giới võ đạo và giới thế tục thì chúng ta không thể dùng võ công, chỉ có thể dùng thủ đoạn để tiêu diệt nó!”

Yến Bắc Phi nói: “Anh cả, bây giờ là lúc nào rôi mà anh còn quan tâm ước định này nọ! Chỉ cần anh dẫn người tới giết là xong mà!”

Mạc Tu Võ quát lên: “Vớ vẩn! Sau khi giết xong thì sao? Cậu muốn máy bay đại bác, tên lửa, vũ khí hạt nhân của Á tộc san băng nhà họ Yến và Dược Thần Cốc của tôi sao!”

Có vẻ Yến Bắc Phi đã tưởng tượng ra khung cảnh đáng sợ đó, trong phút chốc, mồ hôi lạnh úa ra “Anh cả, em sai rồi, em vì giận mất khôn mà làm loạn! Vậy anh đã có kế hoạch gì chưa?”

Mạc Tu Võ vuốt nhẹ bộ râu dài ba tấc của mình rồi cười lạnh: “Tu Lệ, anh hai em vừa về rồi, lần này để nó đi với các em đi!”

“Anh hai về rồi?!” Mạc Tu Lệ mừng rỡ.

Yến Bắc Phi cũng vui mừng khôn xiết: “Mạc Tri Mệnh về rồi! Lần này anh ấy phải đi ba năm mới về ấy nhỉ!”

Mạc Tu Võ cười cười: “Đúng vậy, ba năm rồi, bây giờ trình độ luyện đan của Tri Mệnh đã vượt xa anh, chỉ tiếc là tu vi Võ đạo vẫn dừng ở cảnh giới Tiên Thiên Đỉnh Phong.”

“Xem ra anh ấy vân một lòng với thuật luyện đan nên từ bỏ việc tu luyện tu vị rồi!”

Yến Bắc Phi vui vẻ rời khỏi Dược Thần Cốc.