Chương 889
Nói xong, đám cậu ấm nhà giàu nhìn về phía Trình Khiêu, tràn ngập vui sướng khi người gặp họa.
Bạch Thụy Văn học xong trở về, đúng là khi muốn thể hiện tài năng, Trình Kiêu chết chắc rồi.
Ánh mắt Bạch Thụy Văn nương theo ánh mắt của đám cậu ấm nhà giàu nhìn lại, tức khắc thấy được Trình Khiêu đang nhắm mắt dưỡng thần.
Sau đó, ánh mắt Bạch Thụy Văn bỗng nhiên kinh ngạc: “Là cậu ta!”
Bên cạnh, Bạch Thụy Hân còn phản ứng lớn hơn nữa, trực tiếp kêu lên: “Thế mà là tên khốn kiếp này! Anh, anh nhất định phải báo thù cho em!”
Vẻ mặt Bạch Thụy Văn âm trầm: “Em gái yên tâm, đang lo không tìm được tên nhóc này, không ngờ cậu ta lại tự động đưa tới cửa. Lần này anh nhất định sẽ khiến cậu ta trả giá lớn!”
Nhóm cậu ấm nhà giàu của Giang Nam không rõ lý do, vội vàng hưng phấn phụ họa: “Đúng vậy, cậu Bạch, tên nhóc này ngay cả vị hôn thê của anh cũng dám động vào, nhất định không thể tha cho cậu ta!”
Vẻ mặt hai người Cố Tu Nhiễm và cậu Chu lại hơi nghi ngờ. Nghe giọng điệu của anh em Bạch Thụy Văn, rõ ràng là từng gặp Trình Kiêu.
Hơn nữa, bọn họ còn chịu thiệt trong tay Trình Kiêu.
“Chờ tôi ở đây!” Bạch Thụy Văn trầm giọng dặn dò, xoay người rời đi.
‘A, cậu Bạch định làm gì vậy? Tên nhóc kia rõ ràng ngồi ở kia, sao anh ta lại đi về hướng ngược lại!” Đám cậu ấm nhà giàu Giang Nam có hơi khó hiểu.
Trong lòng cậu Chu và Cố Tu Nhiễm lại càng khẳng định suy đoán của mình, Bạch Thụy Văn nhất định từng giao lưu với Trình Kiêu, lại còn chịu thiệt. Nếu không, với tính cách của Bạch Thụy Văn, chắc chắn sẽ xông thẳng lên tính sổ với Trình Kiêu.
Hiện tại, Bạch Thụy Văn rõ ràng là đi tìm viện binh.
Cậu Chu và Cố Tu Nhiễm cùng nhìn về phía Trình Kiêu, ánh mắt tăng thêm chút khiếp sợ. Căn cứ vào khí tức Bạch Thụy Văn để lộ ra vừa rồi, trong mắt bọn họ đã cực kỳ mạnh mẽ rồi. Nhưng, dù vậy. Bạch Thụy Văn vấn phải chịu thiệt trong tay Trình Kiêu.
Vậy thì, thực lực của Trình Kiêu, rốt cuộc là mạnh đến cỡ nào chứ!
Bàn bên cạnh, Lưu Tào Khanh sắc mặt nghiêm nghị nhìn về phía Tôn Mạc: “Nhìn dáng vẻ của Bạch Thụy Văn chắc là đi tìm người giúp đỡ.”
Tôn Mạc nhìn Trình Kiêu, hừ lạnh một tiếng: “Không ngờ tới, anh ta không chỉ đắc tội với nhà họ Lục ở Giang Nam, ngay cả nhà họ Bạch cũng đắc tội!”
“Nếu nhà họ Bạch và nhà họ Lục của Giang Nam hợp tác, cho dù là nhà họ Y muốn bảo vệ cậu ta, cũng phải xem xét lại.
Lý Ngôn vui sướng khi người gặp họa, cười lạnh nói: “Bất chính như vậy có được không? Ở Hà Tây không ai có thể xử cậu ta, nhưng ở Giang Nam, tên nhóc kia phải trả giá đắt cho sự cuồng vọng của mình!”
Rất nhanh, Bạch Thụy Văn đã quay lại, bên cạnh có có một thanh niên trên mặt có quấn băng gạc, đúng là Lục Thiên Hào.
Phía sau hai người, còn có hai vị lão giả mặc đồ đen đi theo, hai người này vẻ mặt ngạo mạn, dáng vẻ như thể không ai bì nổi.
“Cậu Lục!” Đám người cậu Chu nhìn thấy Lục Thiên Hào, kinh ngạc hô lên.
Sắc mặt Lục Thiên Hào âm trầm gật gật đầu, hỏi: “Tên tạp nham Trình Kiêu kia ở đâu?”
Cậu Chu vui vẻ trong lòng, xem ra cậu Lục cũng có thù oán với thẳng nhóc kia!
“Cậu Lục, cậu ta ở kia kìa!” Cậu Chu chỉ vào Trình Kiêu đang đứng ở một góc khuất nói.