Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 768




CHƯƠNG 768

“Cuối cùng, lại phá hoại việc hợp tác của Tập đoàn Đông Vương và Tập đoàn Trường Hà, hoàn toàn đẩy Tập đoàn Đông Vương đến bước đường cùng.”

“Chủ tịch Tống quả nhiên không hổ là Hội trưởng thương hội Trung Châu bốn kỳ liên tục! Đúng là lợi hại!”

Nét mặt Tống Hoa An không chút cảm xúc, ông ta lạnh nhạt nói với Vương Đỗ Lan: “Chủ tịch Vương, bây giờ ngoài việc bán Tập đoàn Đông Vương cho tôi, bà đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi!”

“Nhanh gọn đi, đừng kéo dài thời gian nữa!”

Tống Hoa An mang theo khí phách của người chiến thắng kiêu ngạo nhìn Vương Đỗ Lan.

Vương Đỗ Lan chợt nở nụ cười kỳ lạ: “Ha ha, Tống Hoa An, ông cho rằng như thế đã có thể đánh bại tôi à? Vậy ông coi thường tôi quá rồi!”

Vương Đỗ Lan đột nhiên xoay người đảo mắt nhìn mọi người, lớn tiếng nói: “Tất cả đổng sự của Tập đoàn Đông Vương đã rút cổ phần, bây giờ tôi sẵn lòng lấy ra năm mươi phần trăm cổ phần của Tập đoàn Đông Vương đổi lấy đầu tư. Đối với sự phát triển của Tập đoàn Đông Vương trong tương lai, có lẽ tôi không cần nói nhiều nữa, từ việc nhà họ Tống hao tâm tổn trí muốn cướp lấy Tập đoàn Đông Vương đã có thể nhìn ra rồi.”

“Cho nên cơ hội chỉ đến một lần, một khi nguy cơ của Tập đoàn Đông Vương được giải trừ, sau này sẽ rất khó bán thêm cổ phần ra ngoài. Mong mọi người có thể quý trọng cơ hội lần này!”

Lâm Ngọc giật mình hô lên: “Chủ tịch, như thế thì nhiều quá! Chuyện tiền bạc, chúng ta vẫn có thể nghĩ cách khác. Nhưng sau khi cổ phần đổi chủ, muốn lấy lại cũng không phải chuyện dễ dàng.”

Vương Đỗ Lan nói với giọng điệu nặng nề: “Cô không cần khuyên tôi, vì bảo vệ Tập đoàn Đông Vương, dù tôi đưa ra tất cả cổ phần cũng không sao!”

Xem ra là Vương Đỗ Lan quyết tâm rồi.

Nghiêm Đạo Minh tỏ vẻ khiếp sợ: “Năm mươi phần trăm cổ phần, Vương Đỗ Lan bị điên rồi sao? Dù năm mươi mốt phần trăm mới xem như nắm giữ hoàn toàn cổ phần, nhưng trong một lần bán ra năm mươi phần trăm cổ phần là rất nguy hiểm.”

“Lỡ như có người cố ý nghĩ cách mua thêm một phần trăm cổ phần nữa, thì Vương Đỗ Lan sẽ phải chắp tay nhường Tập đoàn Đông Vương mà bà ta vất vả gây dựng cho người khác.”

“Dù là bây giờ, một khi bị một người mua hết năm mươi phần trăm cổ phần, thì người đó cũng sẽ có địa vị ngang hàng với Vương Đỗ Lan!”

Ngay cả Tống Hoa An cũng thay đổi sắc mặt.

Trong đám người bắt đầu có người thấy hứng thú.

Triển vọng phát triển của Tập đoàn Đông Vương vô cùng rõ ràng, đây là một công ty có hy vọng vượt qua nhà họ Tống.

Nếu lấy được một nửa cổ phần của Tập đoàn Đông Vương, thì sẽ nhận được lợi ích khổng lồ đến mức nào! Thật sự khiến các thương nhân đều không khỏi thèm thuồng.

Lời nói của Vương Đỗ Lan rõ ràng đã khiến rất nhiều người động lòng.

Trình Kiêu cũng thầm khen ngợi Vương Đỗ Lan: “Kiếp trước một mình mẹ gồng gánh Tập đoàn Đông Vương rộng lớn cũng không phải chỉ là tình cờ! Thời khắc mấu chốt, có thể đưa ra quyết định thí xe giữ tướng thế này phải quyết đoán đến mức nào chứ!”

Dù làm thế có thể khiến Tập đoàn Đông Vương gặp nguy hiểm đổi chủ, nhưng đối với nguy cơ trước mắt của Tập đoàn Đông Vương, hành động của Vương Đỗ Lan có thể nói là đúng đắn nhất.

Nghe thấy tiếng hít thở vô cùng đè nén trong đại sảnh, sắc mặt Tống Hoa An trở nên nghiêm túc.