CHƯƠNG 678
Nói trắng ra là, mỗi lần ông Hướng phát bệnh đều là bởi vì sợi tàn hồn này đang hấp thụ sức mạnh tinh thần của ông ta.
Tất nhiên dùng phương pháp của y học hiện đại rất khó kiểm tra ra ông Hướng bị bệnh gì, nhiều nhât cũng chỉ có thể nhìn ra tinh thần suy nhược.
Nhưng mà, sợ rằng Trình Kiêu nói ra thì ông Hướng cũng không tin. Hơn nữa đối với người bình thường, chuyện của người tu tiên quả thật giống như nằm mơ giữa ban ngày.
Ngẫm nghĩ, Trình Kiêu quyết định đổi cách nói khác.
“Thật ra, mặt dây chuyền này là vật không may, bên trong nó có thứ không sạch sẽ, bệnh của ông là do thứ không sạch sẽ trong này quấy phá.”
Vương thần y bên cạnh bỗng nhiên tức giận quát lên: “Vớ vẩn! Là một thầy thuốc, thế mà lại nói ra những lời này, cậu quả thật là phần tử suy đồi của giới y đạo chúng ta!”
“Ngài Hướng, cậu ta chỉ là một tên lừa đảo trên giang hồ, ngài tuyệt đối đừng để cậu ta lừa!”
Hướng Trạch Nam cũng lớn tiếng khuyên nhủ: “Ba, ba đừng nghe cậu ta nói bậy, trên đời này nào có quỷ thần, chắc chắn cậu ta là một tên lừa đảo chuyên nghiệp, trước lừa Tiểu Oánh, sau thông qua Tiểu Oánh lừa ba!”
“Mấy người các người còn đứng đấy làm gì, không mau đuổi tên lừa đảo này đi!”
Hướng Trạch Nam hét lớn với mấy tên thuộc hạ ngoài cửa.
Ngay cả Dương Oánh cũng nảy sinh nghi ngờ.
Trình Kiêu khám bệnh cho mẹ cô, mặc dù từng nhắc đến thuyết Quan Âm Nhị Khí, nhưng vẫn có thể khiến người ta chấp nhận.
Nhưng bây giờ lại nói ra thuyết quỷ thần, thật sự khiến người ta khó mà chấp nhận.
“Khoan đã!”
Ông Hướng nghi ngờ nhìn Trình Kiêu.
“Trình thần y, tôi kinh doanh mấy chục năm, vẫn luôn là một người theo thuyết vô thần, chưa từng tin vào mấy thứ siêu nhiên thần thánh này.” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Trình Kiêu không giải thích, thản nhiên nói: “Vậy tôi sẽ chữa trị căn bệnh của ông, để ông tin tưởng.”
Ông Hướng nhíu mày, nhìn chăm chú vào Trình Kiêu: “Nếu Trình thần y thật sự có thể chữa được bệnh của tôi, tôi đương nhiên sẽ tin tưởng lời Trình thần y nói.”
“Ba, ba đừng tin anh ta, anh ta rõ ràng chỉ là một tên lừa đảo!” Hướng Trạch Nam hét lớn.
Ông Hướng liếc nhìn anh ta nói: “Nếu cậu ta quả thật có thể chữa được bệnh cho ba, cậu ta sẽ là ân nhân cứu mạng của ba. Cho dù cậu ta lừa ba thì sao chứ?”
Hướng Trạch Nam không nói được lời nào.
Ông Hướng nhìn về phía Trình Kiêu, nói với vẻ mặt trịnh trọng: “Trình thần y, chỉ cần cậu có thể chữa được bệnh của tôi, tôi bằng lòng lấy ra một nửa gia sản xem như tiền công!”
“Ba, ba điên rồi! Một nửa gia sản nhà chúng ta là một con số trên trời đấy!” Hướng Trạch Nam đầy vẻ chấn động nói.
“Lẽ nào con cảm thấy mạng của ba còn không đáng giá một nửa gia sản sao?” Ông cụ Hướng hơi tức giận nói.