Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 563




CHƯƠNG 563

Trên sân khấu, Vương Vũ Hàm nhìn thấy cảnh tượng này lại không hề kinh ngạc, hình như tất cả đều nằm trong dự đoán của cô ta.

“Mọi người im lặng một lát đã!”

“Yên lặng cái rắm à! Không bảo nữ thần lại múa thêm một bài, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để yên!” Đám bạn học vẫn phẫn nộ, hình như Y Linh không nhảy thêm một bài thì sẽ gây náo loạn ngay tại hiện trường.

“Múa thì không thể múa, nhưng nếu bảo Y Linh và cậu Cố cùng xuống sân khấu giao lưu với mọi người thì sao?” Vương Vũ Hàm cười tủm tỉm nói, trong giọng nói lộ ra chút dụ dỗ.

“Ơ… Có ý gì?”

Rất nhiều bạn học ở đó đều ngẩn người.

Ban đầu, mọi người hình như không hiểu ý của Vương Vũ Hàm, nhưng càng lúc càng nhiều người lộ ra vẻ mặt mừng như điên.

Cả hội trường dần yên tĩnh trở lại, chỉ còn có tiếng thở gấp gáp và tiếng tim đập thình thịch.

Thấy mọi người cuối cùng đã bình tĩnh trở lại, Vương Vũ Hàm mỉm cười nói: “Mọi người còn nhớ rõ lúc trước tôi đã từng nói, sẽ để cậu Cố và Y Linh phối hợp làm một hoạt động không?”

Không có ai trả lời, mọi người đều chờ câu nói tiếp theo của Vương Vũ Hàm với vẻ mong đợi. Bọn họ không quan tâm hoạt động chó má gì hết, bọn họ chỉ cần nữ thần xuống sân khấu giao lưu với bọn họ, để bọn họ có thể tiếp xúc gần với nữ thần.

Vương Vũ Hàm không thừa nước đục thả câu nữa. Cô ta cũng hiểu, các học sinh vừa mới ép kích động xuống, không chịu nổi giày vò nào nữa. Nếu cô ta tiếp tục úp úp mở mở, sợ rằng sẽ không cách nào khống chế được tình hình.

Vương Vũ Hàm nói tiếp: “Hoạt động này là để Y Linh và cậu Cố của chúng ta đích thân xuống sân khấu, giao lưu với mọi người. Mọi người có thể đặt câu hỏi với bọn họ, nhưng nhớ kỹ là chỉ có thể đưa ra một câu hỏi, không thể nhiều hơn!”

Cảm xúc của các học sinh lại một lần nữa bị thiêu đốt, hơn nữa lần này còn cháy mạnh hơn mấy lần trước.

Dù sao, lần này có thể tiếp xúc mặt đối mặt với nữ thần, còn có thể khiến nữ thần trả lời một câu hỏi.

“Trình Kiêu, Trình Kiêu, cậu mau nhéo tôi một cái, xem có phải tôi đang nằm mơ không!” Trương Tư Tổ kêu lên với vẻ mặt khoa trương.

Trình Kiêu không hề khách sáo, nhéo một cái lên đùi anh ta.

“A! Cậu… cậu nhéo mạnh thế làm gì? Đau chết mất, ôi!” Trương Tư Tổ vừa xoa bắp đùi vừa đau đớn hét lên.

Chẳng qua sự chú ý của anh ta nhanh chóng trở lại chuyện Y Linh sắp xuống sân khấu giao lưu với các học sinh.

“Trình Kiêu, cậu nghe chưa? Nữ thần sắp giao lưu với chúng ta đấy! Chúng ta còn có thể hỏi cô ấy một vấn đề. Chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta kích động rồi!”

“Chỉ là hỏi vấn đề gì mới ok đây? Chắc chắn không phải mỗi người đều được hỏi một câu, vậy còn không làm nữ thần mệt chết à?”

“Nhưng nhiều người như vậy chỉ hỏi một vấn đề, đúng là hơi ít! Cho nên nhất định phải hỏi vấn đề quan trọng nhất!”