Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 409




CHƯƠNG 409

Trình Kiêu đưa di động cho hắn ta.

Sau khi xem xong, bảo vệ cũng ngây người: “Không sai, chính là khu số 3, bàn 09!”

“Tôi xem một chút!” Một tên khác bảo vệ không tin cầm lấy điện thoại, cẩn thận kiểm tra đối chiếu chỗ ngồi trước mắt.

“Đúng là không sai mà, gặp quỷ rời hay sao!”

Điền Thúy Thúy cười lạnh nói: “Bây giờ các người vẫn chưa rõ sao? Tin nhắn bọn họ đặt chỗ trước là giả!”

“Nói thật cho các người biết đi, mấy người kia học cùng trường học với tôi, đều là mấy tên nghèo, sao có tiền đến Đế Vương Các tiêu phí!”

“Các người chắc chắn là bị bọn họ lừa gạt!”

Lần này, bọn người Bác Sĩ chột dạ.

Không nhịn được lặng lẽ nhìn về phía Trình Kiêu, âm thầm suy đoán, Trình Kiêu sẽ không phải là làm tin nhắn giả gạt mọi người đó chứ?

Lôi Công tương đối tin tưởng Trình Kiêu, anh ta cảm thấy lấy tính cách Trình Kiêu kia, tuyệt đối sẽ không làm giả chuyện như thế này.

“Nực cười, ai nói tin nhắn đặt chỗ của chúng tôi là giả. Tôi còn nói các người là lừa đảo cơ? Lấy tin nhắn của mấy người ra đi!” Lôi Công tức không nhịn nổi, gầm thét một tiếng.

Kỳ thật Lôi Công chính chỉ nói như vậy, có điều hai tên bảo vệ lại khẽ động trong lòng, bọn họ gặp qua rất nhiều giống Điền Thúy Thúy cô tính gây sự, loại người này ngược lại càng giống là mang theo mục đích mà tới.

“Thật xin lỗi, xin cho chúng tôi xem tin nhắn đặt chỗ của hai người!” Một bảo vệ nghiêm túc nói.

Điền Thúy Thúy cảm thấy mình bị vũ nhục, giận nói với bảo vệ: “Các người điên rồi ư? Tin tưởng cả mấy tên nghèo này, quản lý các người đâu? Tôi phải khiếu nại các người!”

“Chuyện gì xảy ra?” Một người đàn ông trung niên mặc đồng phục, nhẹ nhàng khoan khoái đi tới.

Động tĩnh của nơi này, đã kinh động đến tầng quản lý Đế Vương Các.

“Quản lý Lưu!” Hai tên bảo vệ lập tức, cúi chào.

Quản lý Lưu khoát khoát tay đối với bọn họ.

Điền Thúy Thúy nghe xong quản lý đến, lập tức thêm mắm thêm muối nói một lần chuyện vừa rồi.

Tóm lại bọn Trình Kiêu chính là lừa đảo, chính là đến ké nhà vệ sinh . Cái này hai bảo vệ cùng một bọn với bọn họ, trợ giúp bọn họ khi dễ khách hàng chân chính tới đây tiêu phí.

Hai tên bảo vệ nghe mà muốn chửi mẹ, có điều huấn luyện tốt đẹp khisn bọn họ yên lặng chịu đựng hết thảy ủy khuất này, vẻ mặt lạnh lùng đứng ở một bên.

Quản lý Lưu nghe rõ tiền căn hậu quả, sau đó ánh mắt tại đảo qua trên người Trình Kiêu và Điền Thúy Thúy, nói ra: “Làm phiền hai vị lấy ra tin đặt chỗ, ai thiệt ai giả vừa nhìn liền biết.”

Sau đó, quản lý Lưu nói đối với một tên bảo vệ trong đó: “Cậu đi gọi nhân viên phục vụ khu này đến đây.”

“Vâng!”

Điền Thúy Thúy bất mãn lầm bầm nói: “Cái gì Đế Vương Các, cửa hàng lớn lấn khách sao? Chúng ta rõ ràng đã đặt bàn, vẫn còn phải nghiệm chứng, chẳng lẽ các người hoài nghi chúng ta là kẻ lừa đảo sao?”

Thẩm Dũng an ủi: “Thôi vậy Thúy Thúy, thật chính là thật, giả chính là giả, để quản lý xem xét chân tướng liền rõ ràng!”