Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 380




CHƯƠNG 380

“Anh em tốt!” Trương Tư Tổ vui vẻ hấp tấp chạy tới lấy quần áo.

Tần Thủ cười xấu xa một tiếng nói: “Bộ quần áo này tớ từng mặc lúc cùng Tiểu Nhu cùng đi xem phim lần trước, nếu như cậu không ngại Tiểu Nhu dùng ánh mắt lạ là nhìn cậu, cậu cứ mặc đi!”

“Ha ha. . . . . .”

Phòng ngủ vang lên tiếng cười xấu xa của mấy người.

Trương Tư Tổ hung hăng giơ ngón giữa đối với Tần Thủ, sau đó nhét bộ quần áo kia lại vào trên giường Tần Thủ.

Có câu nói nếu như hẹn nữ sinh đi ra ngoài, cho các nàng thời gian một tiếng, các nàng sẽ dùng năm mươi phút đồng hồ trang điểm.

Mấy tên này sao lại cũng không phải như vậy? Trọn vẹn mất đi một giờ mới tính là miễn cưỡng hài lòng.

“Đi đi, không còn nhiều thời gian lắm. Tớ gọi điện thoại cho Tiểu Nhu trước, hỏi một chút nhóm bên kia chuẩn bị xong chưa?” Tần Thủ hất mái tóc, ra vẻ tràn đầy tự tin.

“Alo, Tiểu Nhu, bọn anh chuẩn bị xuất phát, các em chuẩn bị thế nào?” Thanh âm Tần Thủ dịu dàng để cho người ta nổi da gà.

“Đã chuẩn bị xong? Tốt, vậy được, bọn anh lập tức xuất phát!”

Cúp điện thoại, Tần Thủ thần bí đảo mắt nhìn mấy người, nói: “Các anh em, hôm nay các cậu thật có phúc! Tiểu Nhu nói, Trương Manh cũng sẽ tham gia buổi liên hoan lần này!”

“Trương Manh, là Trương Manh hoa khôi trường đó sao!” Bác sĩ trợn cả mắt lên.

“Ngoại trừ cô ây còn có mấy người tên Trương Manh nữa!” Tần Thủ đắc ý nói.

“Mẹ ơi, vậy hôm nay thật có thể thưởng thức cho đã rồi! Hoa khôi trường đấy, bình thường nói chuyện một câu cũng khó, hôm nay vậy mà có thể ngồi cùng một chỗ trò chuyện!” Dương Thiên Hữu cũng là hai mắt phát ra ánh sáng xanh mơn mởn.

“Ồ, Trình Kiêu, sao cậu không thay quần áo?” Tần Thủ chợt thấy Trình Kiêu nằm ở trên giường, như không có chuyện gì.

Trình Kiêu nhìn mấy người, nói ra: “Tớ cũng không cần đi đúng không, các cậu cũng biết, tớ đã kết hôn rồi.”

Tần Thủ tỏ vẻ khinh bỉ nói: “Cậu gọi là phi pháp ở chung, không tới tuổi tác pháp luật quy định, lĩnh không được giấy. Cho nên, không tính kết hôn!”

“Còn nữa, không phải anh xem thường cậu, đoán chừng nàng dâu kia của cậu đều không có để cậu chạm qua!” Tần Thủ nói xong, ánh mắt liếc về phía chỗ không thể miêu tả của Trình Kiêu, mặt cười xấu xa.

“Không phải đâu! Cái này đều có thể nhìn ra? Chém gió!” Trương Tư Tổ thế nhưng là bác sĩ, đối với các vấn đề thân thể, có quyền uy nhất.

“Có lẽ có thể nhìn ra người phụ nữ, nhưng tuyệt đối rất khó phát hiện được đàn ông có hay không.”

Tần Thủ cười hắc hắc: “Ai nói cho cậu tớ biết xem từ trên người Trình Kiêu, có một lần tớ đi đại học y khoa Hà Tây, gặp được hoa khôi Tôn!”

. . . . . .

Tập thể trừng mắt khinh bỉ.

Cặn bã!

Tốt lắm, lần này Trình Kiêu cũng bó tay rồi.