Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 206




Chương 206

Sáng sớm, khi chân trời phương đông nổi lên một vòng ánh bạc, Trình Kiêu xếp bằng ở đỉnh biệt thự mở to mắt.

Một đạo tinh quang từ trong mắt Trình Kiêu lóe lên liền biến mất, tựa như một điện xoẹt, làm người ta trong lòng không nhịn được kính sợ.

“Còn chưa đủ, nếu như có thể tìm tới một chút ngọc thạch hoặc là pháp khí, bố trí ra Tụ Linh Trận, có thể tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều.”

“Chỉ tiếc Địa Cầu linh khí cằn cỗi, những vật liệu bình thường nhất Tu Tiên Giới, ở Địa Cầu lại rất khó tìm.”

Trình Kiêu kết thúc tu luyện, rửa mặt một phen, sau đó xuống núi .

Trên đường, Trình Kiêu đột nhiên nhận điện thoại Mộc Nhĩ gọi tới.

Đối với vị đại sư giám định đồ cổ, Trình Kiêu khá có hảo cảm.

Kết nối điện thoại, Trình Kiêu hỏi: “Mộc Lão, có chuyện gì sao?”

Mộc Nhĩ ôn hòa hỏi: “Anh Trình, bây giờ có rảnh không? Tôi có chút việc muốn tìm cậu nói.”

“Ông nói nơi nào, tôi đi tìm ông.” Trình Kiêu nói.

“Vậy tôi dứt khoát ở trong nhà chờ cậu đi! Cậu còn nhớ đường sao?” Mộc Nhĩ nói.

“Nhớ kỹ, chờ một chút liền đến.” Trình Kiêu nói.

“Được!”

Cúp điện thoại, Trình Kiêu đi đến dưới núi, vốn định trở về nói một tiếng với Ninh Lan, nhưng là suy nghĩ một chút vẫn là thôi.

Sau khi trở về, Ninh Lan chắc chắn sẽ hỏi anh vì sao dọn ra ngoài, Trình Kiêu không biết trả lời như thế nào.

Chặn xe taxi, trực tiếp đến nhà Mộc Nhĩ.

Mặc màu hồng dài khoản thương cảm, trước ngực là một cái phim hoạt hình búp bê đồ án Mộc Tứ Tứ mặc váy dài màu hồng, trước ngực là hình vẻ hoạt búp bê, mở cửa cho Trình Kiêu.

Lần này thấy Trình Kiêu, Mộc Tứ Tứ ngược lại là không có căm thù như lần thứ nhất.

Có điềuánh mắt tiểu nha đầu nhìn Trình Kiêu, luôn có chút là lạ, tựa như là một cô bé nhìn thấy đồ chơi mới lạ.

Loại thần thái tinh quái, lại phối hợp dung mạo loli Mộc Tứ Tứ, là lực sát thương mạnh mẽ với đàn ông.

Có điều Trình Kiêu gặp Thánh nữ tiên tử nhiều lắm, gần như miễn dịch mỹ nữ, cũng không bị ảnh hưởng.

“Anh Trình, mời ngồi!” Mộc Nhĩ đã pha trà, mỉm cười vươn tay với Trình Kiêu.

Trình Kiêu cũng không khách khí, ngồi đối diện Mộc Nhĩ.

Mộc Tứ Tứ đi hướng ghế sô pha, lại bị Mộc Nhĩ gọi: “Tứ Tứ, con đi pha trà!”

“Ồ!” Mộc Tứ Tứ hơi không tình nguyện, có điều vẫn là đi qua.

Mộc Tứ Tứ rõ ràng học trà nghệ, thủ pháp pha trà thuần thục ưu mỹ, để cho người ta cảnh đẹp ý vui.

Mộc Nhĩ ha ha cười nói: “Tứ Tứ học trà nghệ mấy năm, khéo tay, pha trà gấp mười tôi. Nếu không phải Anh Trình đến đây, dưới tình huống bình thường ngay cả tôi đều không uống được.”

“Ông nội, nói giống như con ngược đãi ông vậy!” Mộc Tứ Tứ vểnh lên miệng nhỏ nói, dáng dấp cực kì đáng yêu.

“Vậy tôi cũng phải nhấm nháp một chút .” Trình Kiêu cười nói.