Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1665




Chương 1665

Những cái này đều là lực lượng thế giới này vốn sở hữu. Lực lượng của Trình Kiêu, không tính bên trong.

Chỉ đáng tiếc, lão tổ của nhà họ Mạc gần trăm năm không ra ngoài, thoát lý quỹ đạo với cả thế giới, căn bản không biết lực lượng khoa học kỹ thuật đã phát triển mạnh mới mức độ hủy diệt trái “Ha ha, cậu đang nói đùa à?”

“Đợi cậu nhìn thấy con chồn vàng Tử Mộc đó thì cậu sẽ không nói như vậy nữa. Đừng vội, cậu rất nhanh sẽ biết sức mạnh của nó”

Lão tổ của nhà họ Mạc vẫn cười với vẻ mặt điên cuồng.

Cỗ khí tức mạnh mẽ đó vẫn đang tiếp tục tưởng tượng. Nhưng đã không điên cuồng như vừa rồi nữa.

Mặt đất bỗng vang lên tiếng ầm ầm, căn nhà ở đăng sau Mạc Tu Võ đột nhiên sụp đổ.

Một quang ảnh màu tím cực lớn mang theo một chút tia chớp màu vàng nhanh chóng chui ra, xoay một vòng ở trên không, đột nhiên xông về phía Mạc Tu Võ ở bên dưới.

“ÁI Mạc Tu Võ chỉ kịp để lại một tiếng kêu thảm thiết, cả người biến mất Tam trưởng lão bị dọa ôm đầu, vừa chạy vừa kinh sợ hét lên: “Đừng ăn tôi, đừng ăn tôi…”

Quang ảnh màu tím đó đột nhiên chuyển hướng, lao về phía tam trưởng lão, bay nhanh tới bao vây tam trưởng lão lại.

Tam trưởng lão cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người biến mất không thấy.

Tiểu Cúc đứng ở đằng sau Trình Kiêu, hai tay túm chặt góc áo của Trình Kiêu, toàn thân đang run rẩy, nhưng lại không chùn nửa bước.

Trình Kiêu hơi nhíu mày, ngay cả anh cũng không thể nhìn rõ, trong quang ảnh rốt cuộc là quái vật gì.

Lão tổ của nhà họ Mạc điên cuồng hét lớn: “Tới đây, ăn ta, đợi ngươi khôi phục lực lượng thì đi ăn sạch sẽ những người phong ấn ngươi ngàn năm!”

Chít!

Trong quang ảnh đó phát ra một tiếng kêu lạ, nhưng lại không lao về phía lão tổ của nhà họ Mạc, trong âm thanh của nó dường như đang chê bai!

Đúng, là chê bai. Nó vậy mà đang chê bai lão tổ của nhà họ Mạc!

Thứ này vậy mà còn kén chọn!

Tuổi thọ của lão tổ nhà họ Mạc đã tận, nó thôn phệ rõ ràng không chỉ là lực lượng nhục thân của con người, còn có lực lượng sinh mệnh của con người.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày ngại ngùng, sự chê bai trong âm thanh đó, ông ta cũng nghe rất rõ.

Quang ảnh đó bỗng dừng ở trên không chỗ Trình Kiêu, nó lại phát ra một tiếng kêu lạ. Nhưng trong âm thanh lần này rõ ràng khiến người khác nghe thấy cảm xúc phấn khích.

Giống như thợ săn phát hiện con mồi, người thiếu nước ở trong sa mạc gặp được ốc đảo.

Nó kêu chít một tiếng, quang ảnh đó lại lao về phía Trình Kiêu.

Lão tổ của nhà họ Mạc mặt mày dữ tợn: “Chết đi! Oắt con, các người phải chết hết, cả thế giới đều phải áng cho tôi!”

Nhìn quang ảnh trong màu tím có màu vàng đó, nó dùng tốc độ cực nhanh lao tới, Trình Kiều tung ra một quyền: “Đoạn Sơn Thức!”

Bụp!

Quang ảnh đó chỉ hơi dựng lại, sau đó tiếp tục lao về phía Trình Kiêu.

Đồng thời, nó phát ra tiếng kêu lạ càng cao vút, rõ ràng càng hưng phấn.

Trình Kiêu lại công kích tiếp: “Phân Thủy Thức!”