Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1553




Chương 1553

“Sao anh không lên hỗ trợ đi!” Y Linh nhìn Kanon William, với ánh mắt ghét bỏ.

“Tôi? Sao phải giúp cậu ấy!” Kanon William chỉ vào mũi mình nói.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt Y Linh ngày càng chán ghét, Kanon William nhún vai: “Được, được, tôi sẽ giúp cậu ấy!”

Tuy nhiên, không đợi Kanon William ra sân, Trình Kiêu đã vọt thẳng vào đám người.

Từng quyền một, như hổ vào bầy dê, những người kia gần như hợp lại cũng không thể địch nổi Trình Kiêu Một thương kia của Lạc Vô Minh đâm vào không khí, thấy lực lượng Trình Kiêu bộc phát ra còn mạnh hơn, thì vẻ mặt khiếp sợ.

“Tiểu tử này, vừa rồi không dùng hết toàn lực!”

“Xem ra, cho dù chúng ta tập hợp tất cả lực lượng của giới võ đạo Giang Nam, cũng không hạ được hắn!”

“Nếu như lão tổ có thể xuất quan, thì tốt!”

Trong lòng Lạc Vô Minh tràn đầy không cam lòng đột nhiên nhìn thấy Lạc Tuyết Kỳ đứng ở một bên “Tiểu tử này này có vẻ rất quan tâm đến con gái tôi!”

Lạc Vô Minh nhìn Trình Kiêu đánh một quyền, khiến những cao thủ giới võ đạo Giang Nam như bao tải rách, bị đánh bay ra ngoài.

Trên mặt Lạc Vô Minh lộ ra một tia tàn nhẫn, thân hình lóe lên, đi tới bên người Lạc Tuyết Kỳ.

Lạc Tuyết Kỳ giật mình, lùi lại một bước: “Ông muốn làm gì?”

Lạc Vô Minh một mặt lạnh lùng: “Đừng trách cha tàn nhẫn, muốn trách thì trách số mệnh con không tốt!”

Một tay Lạc Vô Minh bóp chặt cổ trắng nốn của Lạc Tuyết Kỳ, hét lớn với Trình Kiêu đang cuồng loạn với đám người g Giang Nam: “Dừng tay!”

Từ khóe mắt của Trình Kiêu có thể nhìn thấy hành động của Lạc Vô Minh.

Sau đó, một sự phần nộ lao thẳng vào tim.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều dừng lại động tác, nhìn Lạc Vô Minh.

Rất nhiều người trên mặt đều lộ vẻ khó mà tin được.

“Lạc Vô Minh vậy mà lại ra tay với con gái của ông ấy!”

“Ông ta thật sự xuống tay!”

Mọi người đều kinh hãi, hổ dữ không ăn thịt con mà!

Tê Thành Côn hịp mắt, lập tức kêu lên bi thương: “Các vị đồng đạo của võ đạo Giang Nam, mọi người có nhìn thấy không? Gia chủ nhà họ Lạc vì giữ lại hắn, bảo vệ thể diện cho võ đạo Giang nam chúng ta, đến cả con gái mình cũng đem thành vật tế”

“Gia chủ nhà họ Lạc cao thượng quá! Tê Mỗ bái phục!”

Tê Thành Côn nói xong, cúi người hành lễ với Lạc Vô Minh.

“Họ Đẳng ta cũng bái phục!”

Các vị gia chủ cũng đều cúi người hành lễ, như vậy, cho dù cuối cùng Lạc Vô Minh không muốn giết con gái của hắn, vì để bịt miệng Du Du cũng không thể không giết nữa rồi Lạc Vô Minh nhìn Trình Kiêu một cách u ám: “Tiểu tử, nếu như người không muốn cô ta chết thì khoanh tay chịu trói đi!”

“Nếu không…”

Vừa nói, tay Lạc Vô Minh đột ngột dừng lực, Lạc Tuyết Kỳ đột nhiên hít thở khó khăn, hừ lên một tiếng.

Nhưng mà oô ta kiên cường chịu đựng, không để cho mình phát ra âm thanh khó chịu.

“Thú vật, đó là con gái ruột của ông, ông vậy mà lại nỡ dùng thủ đoạn hiểm độc như vậy!” Tiểu cô nương Diệp Tử Thấm hét lên đầy câm hận.