Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1507




Chương 1507

Trình Kiêu kìm lại khí thế, quay lại phía sau thì thấy một thanh niên mặc vest cao quý tao nhã, đẹp trai phi thường, anh ta đang đưa tay vẽ cây thánh giá trước ngực, dường như đang không ngừng cầu nguyện.

Trình Kiêu hơi ngạc nhiên: “Thế mà anh lại đuổi theo tôi tới tận đây?”

Nhưng nghĩ đến một số bí thuật của Huyết tộc, Trình Kiêu lại không thấy kỳ lạ nữa.

Kano William là thân vương của Huyết tộc, đương nhiên sẽ không quên bí thuật của Huyết tộc được truyền thừa.

Kano William tao nhã đi tới trước mặt Trình Kiêu, nhìn anh với ánh mắt như oán phụ khuê các.

*Cao thủ phương Đông, anh biết tôi tìm anh vất vả khổ cực thế nào không?”

“Tôi đến Hà Tây rồi lại đến Thủ Đô, sau đó lại đến đây. Lạy trời lạy Phật, cuối cùng cũng tìm được anh.”

Trình Kiêu hỏi: “Anh tìm tôi làm gì?”

Kano William nói: “Cây sinh mệnh bị anh mang đi, mà tôi lại không thể tìm máu ăn, nếu không tìm được anh thì tôi sẽ không nhịn được đi tìm máu mất.”

Máu phải là máu của các cô gái trẻ xinh đẹp, hơn nữa theo đặc tính của ma cà rồng thì chúng cực kỳ thích hút máu gái còn trinh.

Nhưng nghe lời anh ta nói thì anh ta lại chưa từng tìm máu để ăn.

Đúng là làm khó anh ta!

“Trình Kiêu, anh ta là ai vậy?” Y Linh thấy hơi tò mò với người thanh niên phương Tây bất chợt xuất hiện này.

Lúc này sự chú ý của Kano William mới tập trung vào Y Linh.

“Ôi Thần Ánh Sáng chết tiệt! Tôi xong rồi, tôi xong rồi!”

Sau đó Kano William đứng đơ tại chỗ như hoá thạch.

Thấy Kano William đột nhiên không nói gì, cứng đờ tại chỗ như: khúc gỗ, Y Linh không biết anh ta muốn biểu đạt điều gì bèn lo lắng hỏi Trình Kiêu: “Anh ta, không sao chứ?”

Trình Kiêu nhìn Kano William, nhàn nhạt nói: “Không sao, chắc là bệnh cũ tái phát, đá một cái là hết thôi.”

Nói xong Trình Kiêu đá cho Kano William mấy cái, lạnh lùng bảo: “Chẳng phải anh sắp đói chết rồi đúng không? Bây giờ lại không đói nữa rồi à?”

Khi nói, Trình Kiêu bản tinh quang nhìn thẳng vào Kano William, như đang ám chỉ điều gì.

Kano William phớt lờ Trình Kiêu, đôi mắt như dán chặt vào Y Linh.

Anh ta nói một cách khoa trương: “Tôi từng gặp Nữ thần Trí tuệ, cho rằng cô ấy là người đẹp nhất trên đời. Nhưng đến khi gặp được em, tôi mới biết, vẻ đẹp của em đã vượt qua cả Nữ thần Trí tuệ.”

“Quý cô xinh đẹp, xin hãy nhận lời khen ngợi chân thành nhất của tôi.

Nói rồi Kano William đột nhiên quỳ xuống, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của Y Linh rồi hôn lên đó.

“AI”

Y Linh ngạc nhiên hét lên, nhanh chóng rút tay lại.

“Anh làm gì vậy hả?” Y Linh đỏ mặt lườm Kano William, có ý trách móc.

“Ôi quý cô xinh đẹp, sao em lại từ chối lời chào thân thiết nhất của tôi như vậy? Em làm vậy khiến trái tim tôi tổn thương sâu sắc, giống như ngọn giáo đâm sâu vào đây.” Kano William đưa tay ôm tim, vẻ mặt đau đớn.