Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1455




Chương 1455

Ai cho cô ta lá gan! Đã giết người , còn dám kiêu ngạo như thế!

Nhân viên trại giam tuy răng trong lòng phần nộ, nhưng ngại chức trách, cũng không có lên tiếng.

Người phụ nữ còn đang la hét thì đột nhiên một giọng nói vang lên khắp không gian.

Trut Răng rãc!

Một tia sét trực tiếp xuyên qua mái nhà mà không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho mái nhà. Nhưng người phụ nữ đó đã biến mất.

Tàn thành khói sương!

Trong phòng, Tống Hoa An vẻ mặt hoảng sợ. Đó là cháu gái của ông ta, ở Dự Nam xa xôi, Trình Kiêu căn bản không thể quen biết.

“”Dừng lại, mau dừng lại! Tôi van cầu cậu, mau dừng lại! “Tống Hoa An cả người đã sụp đổ, ông ta rốt cục đã tin, tất cả trước mắt đều là chân thật, cũng không phải là thủ thuật che mắt mà Trình Kiêu thi triển.

“Huyết mạch tác hồn trận một khi hoạt động, sẽ không dừng lại, trừ phi cửu tộc của ông bị diệt hết!”

Thanh âm của Trình Kiêu lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn giống như các vị thần tối cao.

Hình ảnh trong Huyết Mạch Tác Hồn Trận lần nữa thay đổi.

Trong một thư viện, không khí rất yên tĩnh Bỗng nhiên, cháu trai mười tuổi của Tống Hoa An là Tống Vạn Lý đang chơi liền phát ra âm thanh rất lớn.

Những người khác đọc sách đều nhìn cậu nhóc với ánh mắt chán ghét.

Bên cạnh, mẹ vẻ mặt cưng chiều nhìn cậu ta, nhưng căn bản không có chút ý khuyên can.

Người quản lý thư viện đi tới, nhỏ giọng nhắc nhở cậu ta: “Xin giữ yên lặng, đừng quấy rầy người khác!”

Tống Vạn Lý thuở nhỏ được nuông chiều từ bé, cậu ta đang chơi vui vẻ, ai lại dám tới quấy rầy cậu ta!

Nhìn mẹ của đứa trẻ, nhân viên quản lý dường như hiểu tại sao cậu bé mới chỉ mười tuổi mà lại hung hăng càn quấy đến như vậy.

Khi một đứa trẻ mắc lỗi, điều đầu tiên nên làm không phải là uốn nắn hành vi sai trái cho con mình sao?

Mà việc đầu tiên người mẹ này làm là chở che cho con mình.

Không được, trẻ con còn nhỏ nên không hiểu chuyện, vậy người lớn cũng không hiểu chuyện theo sao?

Thảo nào lại nuôi dạy nên một đứa trẻ như vậy.

Bên cạnh anh, những đứa trẻ khác nhìn Tống Vạn Lý với ánh mắt vô cùng ghét bỏ.

Tống Vạn Lý lặng lẽ đi đến bàn văn phòng phẩm bên cạnh, nhặt một con dao rọc giấy, quay lại bên cạnh nhân viên quản lí thư viện, sau đó rạch thẳng vào mặt nhân viên quản lí.

May mắn thay, cha của một đứa trẻ bên cạnh đã chú ý đến hành động của Tống Vạn Lý đã đưa tay đánh bay con dao trên tay Tống Vạn Lý.

Kết quả, mẹ của Tống Vạn Lý, thay vì hỏi thăm nhân viên quản lý xem anh ta có bị thương hay không, lại túm lấy người đàn ông và chửi mắng: “Tại sao anh lại đánh con trai tôi!”

Mẹ của một đứa trẻ bên cạnh không nhìn nổi nữa mới nói: “Nếu anh ta không ngăn con trai cô lại, thằng bé sẽ gây ra rắc rối lớn đấy.

Mẹ Tống Vạn Lý trừng mắt nhìn cô ta: “Cô là ai hả! Một đứa trẻ có thể gây ra chuyện lớn lao gì hả, coi như nó làm bị thương người khác, một đứa trẻ chưa thành niên cũng không được coi là tội phạm!

“Cùng lắm thì nhà chúng tôi sẽ bồi thường tiền là được rồi!”

Mọi người trong thư viện đều bị sự ngang ngược của người phụ nữ làm cho hoảng sợ rồi.