Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1144




Chương 1144

“Sau khi trở về từ Trung Châu, tôi tình cờ phát hiện rất nhiều võ giả đi tới một thị trấn, thị trấn kia là một thị trường giao dịch cỡ nhỏ. Tôi nghe thấy tin tức liên quan đến động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt từ trong thị trường giao dịch đó.”

“Lúc đầu tôi cũng không tin, chỉ đi tìm thử cùng các võ giả kia.

Không ngờ tôi thật sự tìm thấy!”

“Tiếc là động phủ tiên nhân Bái Nguyệt đã bị thế lực võ đạo khác chiếm giữ. Khi tôi gọi điện thoại cho ngài là lúc tôi quyết định lén lén vào trong, dò xét xem sao.”

Trình Kiêu đã hiểu đại khái tình huống: “Vậy ông là bị ai đánh?

Thế lực võ đạo nào có thể đánh ông thành thế này?”

Tô Lương Tử hơi xấu hổ: “Sư phụ, thế lực võ đạo đó rất mạnh, trong đó có ba người mạnh hơn tôi. Chỉ mỗi tông sư, tôi đã gặp không dưới mười người!”

“Tôi chỉ dò xét được động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt có trận pháp bảo vệ, bọn họ vẫn không thể mở trận pháp. Lúc tôi muốn thử xông vào thì bị bọn họ phát hiện. Đương nhiên mấy đệ tử của bọn họ không phải đối thủ của tôi, sau đó tông sư ra mặt, nhưng tôi vẫn có thể chống lại được. Nhưng sau đó lại xuất hiện ba cao thủ rất lợi hại, tôi chỉ đỡ được ba chiêu của bọn họ đã bị đánh bại rồi.

“May mà tôi chạy nhanh mới còn mạng trở về gặp ngài đấy!”

Trình Kiêu hơi tò mò: “Xem ra giới võ đạo Á tộc cũng không đơn giản như những gì nó thể hiện ngoài mặt!”

Theo đánh giá của Trình Kiêu, dù thực lực của Tô Lương Tử không bằng Cừu Thiên Sát, nhưng cũng không đến mức bị đánh trọng thương.

Thực lực của Cừu Thiên Sát cũng đã là tồn tại số một số hai trong giới võ đạo Á tộc rồi.

Ba người này có thể khiến Tô Lương Tử bị thương nặng, rõ ràng thực lực cao hơn Cừu Thiên Sát.

Nhưng nhìn khắp giới võ đạo Á tộc, chỉ có Kiếm Thần Yến Nam Thiên và chiến thần Khương Vân Minh ở thủ đô là có thực lực cao hơn Cừu Thiên Sát thôi, cũng chưa từng nghe nói là còn có ai khác nữa Ba người này là người của thế lực nào?

Còn một điều nữa, trên ba người này có còn tồn tại mạnh hơn không?

“Đi thôi, ông đi cùng tôi đến động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt một lần nữa.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

Bây giờ, Trình Kiêu cần tài nguyên tu luyện, nếu thật sự có thể tìm thấy động phủ của một người luyện võ thời xưa sẽ trợ giúp rất nhiều cho việc nâng cao tu vi của anh.

“Được”

Hai mắt Tô Lương Tử sáng lên, có Trình Kiêu đi cùng, chắc chắn ông ta có thể trả thù, cướp lại động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt.

Huyện Kê Kinh là một huyện nhỏ trực thuộc thành phố Hà Tây, không có gì đặc sắc, hơn nữa còn là huyện thị cách đây không lâu vừa thoát khỏi cái danh nghèo khó.

Sau khi Tô Lương Tử dẫn Trình Kiêu đến huyện Kê Kinh, Trình Kiêu mới biết thì ra động phủ của tiên nhân Bái Nguyên nắm ở ngọn núi lớn nổi tiếng nhất trấn Bao Gốc.

Trấn Bao Cốc được xây dựng vòng quanh một ngọn núi, ngọn núi này chính là núi Cốc.

Trấn Bao Cốc vây quanh núi Cốc.

Trấn Bao Cốc cũng chính là nơi ba của Trình Kiêu là Trình Đông phấn đấu mấy chục năm, cũng xem như là nhà của Trình Kiêu.

Trình Kiêu cũng khá quen thuộc với trấn Bao Cốc.