Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1099




CHƯƠNG 1099

Nơi đó nằm ở rìa một thị trấn nhỏ ở huyện Kê Kinh, Hà Tây.

Tô Lương Tử quyết định đi thăm dò trước để xem bên trong có những gì.

Trình Kiêu dặn Tô Lương Tử nhớ cẩn thận, nhưng nghĩ đến thực lực của Tô Lương Tử bây giờ, Tông Sư bình thường không phải là đối thủ của ông nên chắc là không có nguy hiểm gì Nhưng khi Trình Kiêu nghe đến hai chữ Kê Kinh, trong đầu bỗng lóe lên một chuyện.

Ba ruột của anh Trình Đông Hoa là Phó chủ tịch Thị trấn Bao Cốc huyện Kê Kinh.

Nhưng huyện Kê Kinh có tận mười mấy thị trấn, chắc không trùng hợp thế đâu.

Buổi trưa, Trình Kiêu nhận được điện thoại của Dương Oánh.

Phim mới của Dương Oánh vừa quay xong.

Lần này cô ta gọi điện để cảm ơn Trình Kiêu và cực lực khen ngợi mấy người bạn của Trình Kiêu có kỹ năng diễn xuất rất tốt.

Trình Kiêu khách sáo với cô ta một phen rồi cúp máy.

Dương Oánh nói không lâu sau bạn anh sẽ báo tin mừng với anh.

Đã lâu anh chưa về trường, Trình Kiêu cũng hơi nhớ mấy người bạn cùng phòng cẩu thả đó của mình.

Dương Oánh đoán chuẩn thật, mười phút sau Trương Tư Tổ đã gọi điện thoại đến Đầu tiên là khoe khoang kĩ năng diễn xuất của mình đỉnh thế nào, tuy chỉ là vai phụ được mấy câu thoại thôi nhưng lại cướp được cả hào quang của vai chính.

Sau là mời Trình Kiêu, tối nay nhất định phải đến tham gia tiệc ăn mừng của họ, Trình Kiêu đồng ý với họ, đã lâu chưa gặp, mọi người cũng nên gặp nhau mà chuyện trò.

Buổi tối, Trình Kiêu đến một quán ăn ven đường gần trường.

Đây là nơi mà đám người Trương Tư Tổ chọn, tiệc ăn mừng mà lại đi ăn ở quán ven đường, đúng là hơi đơn giản.

Thấy Trình Kiêu đến, mọi người nhiệt tình tiến lên ôm ấp chào hỏi.

“Trình Kiêu, đã lâu không thấy cậu đến trường thăm tụi tôi. Tôi còn tưởng cái tên phụ bạc nhà cậu quên tụi tôi luôn rồi chứ.”

Trương Tư Tổ ấm ức nói.

Thần Côn Dương Thiên Hữu chen vào một câu: “Này này, là mỗi cậu thôi đấy, đừng có kéo tụi tôi vào! Giới tình của tụi tôi rất bình thường.”

“Cút!” Trương Tư Tổ trợn mắt mắng.

Hai người này vẫn như trước vậy, cứ gặp nhau là gây nhau.

Trình Kiêu nhìn mọi người. Bác Sĩ, Thần Côn, Tảng Đá, Lôi Công, mấy người bạn trong ký túc đều đến cả, chỉ có Cầm Thú không thấy đâu Thấy ánh mắt tìm kiếm của Trình Kiêu, ánh mắt Lôi Công lóe lên.

Trương Tư Tổ oán giận nói: “Trình Kiêu, cậu đừng tìm nữa, Cầm Thú không đến. Không liên lạc được mấy hôm rồi, nếu có cậu ta thì tiệc ăn mừng của chúng ta sẽ không tổ chức ở cái nơi đơn giản này đâu.”

Thần Côn cũng thở dài nói: “Đúng thế, nếu có Cầm Thú thì tốt rồi Cậu ta muốn chơi trò mất tích thì ít nhất cũng phải đặt khách sạn ra trò tí cho chúng ta rồi hăng mất tích chứ!”

Chắc câu sau mới là mục đích thật sự khi anh ta nhớ đến Tân Thủ!

Trương Tư Tổ nói: “Thôi, kệ cậu ta, quán ven đường cũng ngon mà? Nào, chúng ta cùng cạn ly thôi! Chúc mừng chúng ta quay xong bộ phim đầu tiên!”

“Đúng, cạn ly!”