Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1090




CHƯƠNG 1090

Bọn họ cho rằng dù Trình Thương Sinh có thể ngang sức ngang tài với Cừu Thiên Sát, nhưng dù sao anh cũng còn quá trẻ, cuối cùng chắc chắn vẫn là Cừu Thiên Sát thắng.

Nhưng dường như kết quả trước mắt lại đảo ngược, lần này Cừu Thiên Sát không đứng dậy nữa?

Trình Kiêu nhìn xuống Cừu Thiên Sát từ trên cao, trên mặt đầy vẻ sảng khoái, châm chọc hỏi: “Sao vậy? Mới như thế đã tiêu hao hết chân khí rồi ư?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cừu Thiên Sát chợt lao lên, đứng giữa không trung một lần nữa, nét mặt nặng nề một cách hiếm thấy.

“Ranh con, cậu thật sự khiến tôi thấy ngạc nhiên đấy!”

“Tôi rất tò mò, rốt cuộc là ai dạy ra một quái vật nhỏ tuổi như cậu!

“Tôi có thể cảm nhận được chân khí trong cơ thể cậu không bằng tôi. Nhưng chân khí đó lại mạnh một cách khác thường!

“Nếu tôi đoán không lầm, chắc chắn công pháp mà cậu tu luyện không phải công pháp bình thường. Cậu cũng không phải người của giới võ đạo, có lẽ thân phận của cậu là thiên tài trong các gia tộc võ đạo thần bí kia!”

Trình Kiêu chắp tay sau lưng, bình thản nói: “Phân tích hay lắm, nhưng thân phận của tôi thật sự không giống những gì ông nghĩ”

“Ông là võ giả có thực lực mạnh nhất mà tôi từng gặp. Đột nhiên tôi không muốn giết ông nữa, nể tình ông tu luyện không dễ, chỉ cần ông đảm bảo sau này sẽ không đặt chân lên địa bàn của Á tộc nữa, tôi sẽ tha cho ông.”

Cừu Thiên Sát đột nhiên cười to: “Cậu nhóc, có phải cậu coi thường tôi quá rồi không! Tôi không quan tâm thân phận của cậu là gì, dù cậu thật sự là thiên tài của những gia tộc lớn đó, hôm nay cậu cũng không thể khiến tôi dừng chân được đâu.”

“Qua trận chiến khi nấy, một vài thứ tôi vốn còn chưa lĩnh ngộ hoàn toàn đột nhiên trở nên thông suốt rồi.

Nói xong, Cừu Thiên Sát bay lên trên không trung, trên người có ánh sáng đỏ tản ra, có vẻ vô cùng kỳ quái dưới bầu trời đêm “Biết bao nhiêu năm qua, tôi vất vả đuổi theo cảnh giới trong truyền thuyết kia. Nhưng mãi vẫn không thể chạm tới phần rìa của nó. Nhưng vất vả biết bao năm qua cuối cùng cũng không uổng phí, tôi thật sự lĩnh ngộ được một vài thứ khác biệt rồi.”

“Hôm nay, tôi sẽ cho cậu nhìn thấy cái gì mới thật sự là võ kỹ!”

Trình Kiêu cười châm chọc, võ kỹ chân chính ư?.

Đúng là anh cũng muốn xem thử.

Ánh sáng đỏ trên người Cừu Thiên Sát ùn ùn kéo đến, thoáng chốc đã càn quét toàn bộ đỉnh núi.

Tất cả những người bị ánh sáng đỏ bao phủ đều vô thức run rẩy, cảm giác đó như đột nhiên bị một con mãnh thú theo dõi vậy.

Nhưng ánh sáng đỏ kia đến nhanh đi cũng nhanh, chẳng mấy.

chốc đã lại lùi về phạm vi một mét xung quanh Cừu Thiên Sát.

Sau đó, ánh sáng đỏ kia không ngừng di chuyển tựa như nước.

Cuối cùng, nó biến thành bóng một Ma thần trên đầu có hai cái sừng, theo ghi chép trong thần thoại truyền thuyết viễn cổ của Á.

tộc, có lẽ đó là hình dáng của A Tu La.

Bóng dáng Ma thần Tu La màu đỏ hoàn toàn bị Cừu Thiên Sát hấp thu, hai mắt ông ta đỏ như máu, người cũng to hơn một vòng Trình Kiêu tò mò nhìn Cừu Thiên Sát: “Đây là võ kỹ ông vừa lĩnh ngộ được à?”

“Đúng thế, tôi đặt cho nó một cái tên, chính là thân thể Tu La vô địch. Ranh con, lát nữa tôi sẽ cho cậu cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng.” Cừu Thiên Sát hưng phấn hô lên.