Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1055




CHƯƠNG 1055

Tôn Đại Hải không khỏi ưỡn ngực, không vì cái gì khác, bởi vì người thanh niên đáng kính kia chính là con rể của mình Tuy nhiên, khi nghĩ đến mối quan hệ của mình với Trình Kiêu, ông ta không khỏi cảm thấy khó chịu và hối hận!

Con rể mới hai mươi tuổi mà tài giỏi như vậy, đúng là xưa nay chưa từng thấy qua.

Thế mà lại bị Tôn Đại Hải ông tự tay cự tuyệt ở ngoài cửa!

Nếu hồi đó ông ta đối xử tốt hơn với Trình Kiêu, nếu lúc đầu ông ta ngăn cản việc Tôn Mạc ly hôn, thì bây giờ ông ta đã được hưởng tất cả những vinh dự này rồi!

Càng nghĩ, Tôn Đại Hải càng cảm thấy hối hận trong lòng.

Ninh Lan bật khóc vì xúc động: “Tiểu Kiêu thật tuyệt! Tôn Đại Hải, ông đã thấy chưa? Chính là ông không cần người con rể tài giỏi này!”

Nghe được lời nói của Ninh Lan, khuôn mặt già nua của Tôn Đại Hải càng thêm tối sầm, đây không phải là rắc muối lên vết thương của ông ta sao?

Thật đáng tiếc! Mạc lão không nhìn thấy được Trình Kiêu đứng lên, khẽ nói với đám người: “Mọi người đứng dậy đi, một chút chuyện nhỏ thôi, cần chi phải nhắc đến!”

“Cảm ơn Trình thần y!”

Mọi người đồng thanh nói, như đã được huấn luyện qua vậy.

Ông Lưu nhìn Cốc Thiên Sơn và nói: “Ông Cốc, bây giờ không còn vấn đề gì nữa chứ?”

Vẻ mặt Cốc Thiên Sơn khó coi, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Trình Kiêu, tức giận nói: “Không có.”

Ông Lưu nhìn Trình Kiêu cười nói: “Chúc mừng cậu Trình đã đoạt được giải Y Vương lần này!”

Ông Lưu nhìn Trình Kiêu, cười nói: “Anh Trình, với tư cách đang thi Y Vương, anh có yêu cầu gì không?”

“Đương nhiên là phần thưởng giải nhất Y Vương, anh có thể chọn một bộ sách y học từ trong thư viện của hội y học dân tộc Á tộc rồi.

Lời nói vừa dứt, mọi người xung quanh hít thể trở nên gấp gáp hơn Trong thư viện của hội y học dân tộc Á tộc có rất nhiều bí mật, hoàn toàn không truyền ra bên ngoài.

Tôn Đại Hải cũng rất căng thẳng, ông sợ Trình Kiêu bị chiến thắng lu mờ quên chuyện mất của mình.

Trình Kiêu nhìn Hội trưởng Lưu, nói: “Tôi muốn thách đấu với thế gia trung y”

Cái gì!

Ông Lưu biến sắc nhìn Trình Kiêu không dám tin, đờ ra một lúc.

Mọi người xung quanh càng ồn ảo hơn!

“Không phải chứ, thách đấu với thế gia trung y!”

“Anh ta điên rồi hả?”

“Tên nhóc này, không phải bị chiến thắng vừa rồi làm ngu luôn rồi đó chứ! Thế gia trung y mạnh đến mức nào, anh ta chỉ là một Y Vương bình thường, bất kỳ một đệ tử biết y thuật trong thế gia trung y cũng có thể dễ dàng đè ép được cậu ta rồi!”

Đám người danh y này, vừa rồi còn ca tụng Trình Kiêu, sau khi nghe thế gia trung y xong lập tức ào ào trở mặt.

Như vậy chứng minh, ở trong lòng ít người tại đây, thế gia trung y đã được tôn sùng giống như thần!

Dường như, bất cứ ai cũng không thể thắng được thế gia trung y!

Mà ngay cả vẻ mặt của Hội trưởng Lưu cũng cứng lại, dán mắt vào Trình Kiêu rồi hỏi: “Anh Trình với tư cách của Y Vương, thực sự là có một cơ hội thách đấu với thế gia trung. Nhưng từ khi mở giải thi đấu Y Vương đến hơn mười mấy năm nay, chưa có người nào thách đấu với thế gia trung y cả!”