Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 815: Các người cứ tiếp tục đi




Rất nhanh, Mã Thành Quân ra lệnh cho người dọn dẹp sạch sẽ hiện trường đánh nhau.

Nếu không phải mọi người đã đích thân tham gia vào cuộc ẩu đả ban nãy thì chắc chắn rất khó tin rằng vừa xảy ra một trận tàn sát ở đây.

Với nguyên tắc đơn giản hoá việc tang ma, Mã Thành Quân giấu thi thể của vợ mình là Khương Minh Vân xuống mật thất nhà họ Mã. Dự tính cứu con gái ra rồi mới chôn cất vợ.

Triệu Hùng đề nghị với Mã Thành Nhân: "Ông Mã, nơi này đã không còn an toàn nữa. Mọi người về nhà họ Triệu với cháu đi!"

Mã Thành Nhân lắc đầu, nói: "Ông và mọi người không thể làm các cháu bị liên luỵ. Rõ ràng đối phương nhằm vào chiếc nhẫn hộ mệnh của nhà họ Mã."

"Ông yên tâm, lần này cháu đến, mang theo người của Liêu Minh. Có họ giúp đỡ bảo vệ nhà họ Triệu, cháu tin đám người kia không dám làm càng."

"Liêu Minh?"

Mã Thành Nhân đã từng nghe danh tổ chức này, nhưng không ngờ Triệu Hùng có quen biết với người của liên minh này.

Về chuyện muốn cứu cháu gái Kiều Tiên này còn phải trông chờ vào cao thủ do Triệu Hùng mang theo, nếu không, chỉ với hai anh em Cao Mộc và Cao Kim thôi thì không thể nào thắng được những người lúc nãy.

Lúc này Mã Thành Nhân mới thở hắt một hơi, nói: "Vậy được! Thế thì đành làm phiền mọi người."

Niên Bình Sinh nói: "Ông Mã khách sáo như vậy làm gì! Ông là bạn của ông cụ nhà tôi, chuyện nhà họ Mã cũng là chuyện nhà họ Triệu. Vẫn là nghe lời cậu chủ Hùng đi!"

"Ừ, đi thôi!"

Mã Thành Quân chỉ để lại vài người trông nom nhà cửa, cha con Mã Thành Nhân theo Triệu Hùng và những người khác đến nhà họ Triệu.

Sau khi đến nhà họ Triệu, Lý Thanh Tịnh nghe nói Triệu Hùng đưa cha con Mã Thành Nhân đến, bèn vội vàng dắt Tàn Kiếm Hồ A, mọi người đi đến sảnh chính.

Thấy bà xã Lý Thanh Tịnh đến, Triệu Hùng kéo lấy tay Lý Thanh Tịnh đến trước mặt Mã Thành Nhân, giới thiệu vợ mình cho ông ta.

Mã Thành Nhân có danh "Đại thiện nhân" vang vọng gần xa, nhiều lần xuất hiện trên bảng từ thiện.

Lý Thanh Tịnh vẫn không biết Mã Thành Nhân chính là "nhà họ Mã" của năm gia tộc lớn, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở buổi thọ tiệc.

Mã Thành Nhân là tiền bối của giới kinh doanh, Lý Thanh Tịnh bèn khom lưng hành lễ với Mã Thành Nhân: "Ông Mã, chào ông!"

Mã Thành Nhân không ngờ vợ Triệu Hùng lại xinh đẹp thế này, tính cách chững chạc, đoan trang hào phóng.

Bởi vì nhà họ Mã phát sinh biến cố lớn, Mã Thành Nhân không có tâm trạng gì, chỉ gật đầu rồi đáp một câu: "Chào cô!"

Tiếp đó nghe thấy ông cụ Mã hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, cháu có cách gì để cứu cháu gái ông ra không?"

Lý Thanh Tịnh nghe xong mới biết đã có biến.

Triệu Hùng gật đầu, nói với bà xã Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, em đi lấy một chiếc nhẫn hộ mệnh của nhà họ Mã do thầy Toàn chế tạo ra đây."

Lý Thanh Tịnh "Ồ" lên một tiếng, cũng không hỏi Triệu Hùng muốn làm gì mà vội vàng trở về phòng mình, mở cái rương bằng da ra, lấy ra từ bên trong một chiếc nhẫn ngọc bọc vàng có khắc chữ "nhà họ Mã".

Quay lại sảnh chính, Lý Thanh Tịnh cho nhẫn vào tay Triệu Hùng.

Triệu Hùng đưa nhẫn cho Mã Thành Nhân, nói: "Ông Mã, cháu đã nhờ một cao nhân chế tạo ra chiếc nhẫn hộ mệnh giả này, dùng chiếc nhẫn giả này để cứu Kiều Tiên thôi."

Mã Thành Nhân cầm lấy chiếc nhẫn rồi săm soi, ông ta đã thấy nhẫn hộ mệnh thật, nếu Triệu Hùng không nói chiếc nhẫn này là giả thì nó gần như giống hệt nhẫn thật của nhà họ Mã. Tuy nhiên, nhẫn hộ mệnh thật của nhà họ Mã đang ở trong tay của em ruột Mã Chí Kiên của ông ta.

"Chiếc nhẫn này được làm giống thật thế! Không ngờ trên thế giới này vẫn còn thuật thủ công cao siêu thế này." Mã Thành Nhân không khỏi khen ngợi.

Triệu Hùng giải thích: "Cao nhân chế tạo chiếc nhẫn này là con cháu đời sau của nhà họ Hà. Ông ấy là Hà Văn Toàn."

"Hậu duệ của nhà họ Hà? Chẳng trách tay nghề lại tuyệt vời thế này."

Mã Thành Quân mừng rỡ nói: "Bố, tốt quá rồi! Có chiếc nhẫn hộ mệnh giả này thì có thể cứu Kiều Tiên rồi."

Trần Văn Sơn nhắc nhở Mã Thành Quân: "Đừng vui mừng quá sớm, nói không chừng là kẻ địch dụ chúng ta cắn câu."

"Cho dù có phải lên núi đao, xuống biển lửa thì tôi cũng phải cứu Kiều Tiên ra bằng được." Vẻ mặt Mã Thành Quân toát lên nét kiên định, vô thức siết chặt hai nắm đấm.

Triệu Hùng lên tiếng khuyên: "Chú Mã, chắc chắn phải cứu Kiều Tiên ra rồi đấy, nhưng chuyện này phải lập kế hoạch dài lâu đã!"

Lúc này Mã Thành Quân mới bình tĩnh lại, gật đầu nói: "Cháu nói đúng! Trách chú quá kích động mà thôi."

Triệu Hùng có thể hiểu được tâm trạng của Mã Thành Quân. Ông ta vừa mất vợ, con gái thì bị người khác bắt đi. Đả kích kiểu này thì gặp ai cũng phải suy sụp mà thôi.

Mã Thành Quân có thể kiên cường đối mặt với mọi thứ thế này đã không dễ dàng gì.

Trần Văn Sơn góp ý nói: "Thế này đi! Đến lúc đó tôi đi cứu Kiều Tiên với ông Mã. Cậu chủ, cậu mang theo Nông Tuyền với Lãnh Ngạo và người của Liêu Minh đến tiếp ứng bên ngoài."

Triệu Hùng gật đầu, nói: "Thế thì cứ làm theo những gì Văn Sơn nói đi! Văn Sơn, anh nhìn ra lai lịch của đám người lúc này chưa?"

"Bọn họ là người của Tây Giao!"

Triệu Hùng nghe xong bỗng giật mình, hỏi: "Thế lực nào của Tây Giao?"

Trần Văn Sơn lắc đầu, nói: "Không biết nữa!"

Tây Giao, trước mắt được gọi là "Đảng Hắc Vũ". Dưới trướng được năm thế lực lớn "Tập đoàn Hắc Kim", "Tập đoàn Hắc Mộc", "Tập đoàn Hắc Hoả", "Tập đoàn Hắc Thuỷ", "Tập đoàn Hắc Thổ" tạo thành. Có thể nói rằng, thực lực lớn mạnh nhất chính là Lục Tiểu Xuyên, đều là người của "Tây Giao".

Phía Triệu Hùng có Trần Văn Sơn, Nông Tuyền, Tàn Kiếm Hồ A và bốn anh em nhà họ Mã, thêm cả Lãnh Ngạo của Liêu Minh, thực lực cũng không thua kém gì ai.

Hơn nữa, vụ ở huyện làm thanh danh Triệu Hùng vang xa. Cả ở những nơi như thành phố Quý Vinh, An Thuận, danh tiếng của Triệu Hùng bị đồn khắp giữa "Đảng Hắc Vũ", "Thánh Đàn" và "Tập đoàn Thiên Vương".

Một đứa con rơi của nhà họ Triệu, vốn dĩ đã được định sẵn sẽ rơi vào cảnh thất bại, nhưng không hiểu sao lại có năng lực lớn thế này.

"Thánh Đàn", "Đảng Hắc Vũ", và "Tập đoàn Thiên Vương" đều phải nhìn Triệu Hùng bằng con mắt khác. Biết tên nhóc này không dễ đụng vào, rồi cuối cùng Thẩm Văn Hải cũng rơi vào tay Triệu Hùng.

Lúc này, Tây Giao tra ra "Mã Thành Nhân" chính là nhà họ Mã của năm gia tộc lớn, mới gây sự ở thọ tiệc, mục đích là ép Mã Thành Nhân giao nhẫn hộ mệnh của nhà họ Mã ra.

Sau khi mọi thứ được bàn bạc thoả đáng, Niên Bình Sinh dặn dò nhà bếp chuẩn bị thức ăn, để mọi người có thể ăn liền rồi nghỉ ngơi thoải mái.

Trời vừa tối thì chuẩn bị xuất phát đi Tô Cảng, cứu con gái Kiều Tiên của Mã Thành Quân.

Về đến phòng, Lý Thanh Tịnh gấp gáp hỏi Triệu Hùng những gì đã xảy ra ở thọ tiệc.

Triệu Hùng kể hết mọi chuyện một cách rõ ràng cho bà xã Lý Thanh Tịnh. Chỉ giấu đi phân đoạn gặp hai người nữ giả nam kia.

Lý Thanh Tịnh thông qua chuyện nhẫn hộ mệnh của nhà họ Mã nên đã biết Mã Thành Nhân chính là người của nhà họ Mã nằm trong năm gia tộc lớn. Cô kinh ngạc hỏi Triệu Hùng: "Anh nói nhẫn hộ mệnh thật sự của nhà họ Mã đang ở trong tay em ruột của Mã Thành Nhân là Mã Chí Kiên ư?"

Triệu Hùng gật đầu, nói: "Đúng, Mã Chí Kiên ở Nha Trang. Tuy nhiên, vẫn luôn sống một cuộc đời ẩn dật, ông ta và Mã Thành Nhân rất ít liên lạc."

"Thế anh tính đến Nha Trang tìm Mã Chí Kiên ư?" Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng.

Triệu Hùng gật đầu, nói: "Dù gì chúng ta cũng phải đi Nha Trang du lịch, đợi chuyện bên Đà Lạt xong rồi chúng ta sẽ đi Nha Trang."

Lý Thanh Tịnh khi biết vợ Mã Thành Quân qua đời vì trận ẩu đả này, không khỏi thở dài một hơi, nói: "Đám chó này đúng là không phải người mà, không ngờ bọn chúng sẽ giết bậy người vô tội, cả người lớn và trẻ con mà cũng không tha."

Triệu Hùng biết bà xã Lý Thanh Tịnh của mình đang lo lắng cho an nguy của con gái Dao Châu. Anh đưa tay nắm lấy bàn tay thon mềm của Lý Thanh Tịnh, nói: "Yên tâm đi Thanh Tịnh! Anh sẽ không để mẹ con em bị tổn thương đâu."

"Em không sao, chỉ là cảm thán một chút mà thôi! Còn anh ấy, lần này đi cứu Kiều Tiên phải cẩn thận. Tuy rằng anh chỉ tiếp ứng bên ngoài, nhưng thế lực của Tây Giao rất lớn mạnh, không phải dễ đối phó đâu."

"Yên tâm đi! Lần này có thêm người của Lãnh Ngạo và Liêu Minh, anh tin rằng đám người đó không dễ gì mà hưởng lợi."

"Nói thì nói thế nhưng anh vẫn phải cẩn thận hơn nữa!"

Triệu Hùng "Ừm!" một tiếng, đưa tay ôm lấy bà xã Lý Thanh Tịnh, hôn lên đôi môi căng mọng quyến rũ như hoa đào của cô từ trên xuống.

Ngay lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Lý Diệu Linh vội vàng đi vào, gọi lớn: "Ăn cơm thôi! Á, chị, anh rể, hai người..."

Lý Thanh Tịnh lập tức đẩy Triệu Hùng ra, trừng mắt nhìn em gái Lý Diệu Linh, giận dỗi nói: "Diệu Linh, sao em vào mà không gõ cửa?"

"Em đến gọi hai người ra ăn cơm mà! Hơn nữa ban ngày ban mặt gõ cửa gì cơ chứ." Lý Diệu Linh cười hi hi, tinh ranh nói: "Chị, đều trách em không tốt, làm gián đoạn chuyện tốt của hai người! Hai người tiếp tục, tiếp tục..."