Cô giúp việc Chu Dĩnh nghe thấy liền cực kỳ hoảng sợ.
Nếu như, cô gái tên Lý Thiên Trang mà em trai Chu Lộ đang quen biết đó, thực sự là một người phụ nữ lẳng lơ.
Loại phụ nữ này làm sao mà đáng tin cho được?
"Cô hai, cô chắc chắn Lý Thiên Trang là loại phụ nữ như vậy sao?" Chu Dĩnh run giọng mà hỏi, trong lòng cô ta thực sự vô cùng căng thẳng.
Từ khi em trai Chu Lộ quen biết với Lý Thiên Trang, em trai Chu Lộ của cô ta đã tiêu cho Lý Thiên Trang này không ít tiền. Số tiền mà tự mình đi làm kiếm được, đều tiêu sạch hết, trước đây Chu Dĩnh kiếm được hơn hai vạn tệ, cũng đều là cho em trai Chu Lộ hết. Chắc là cũng mất sạch rồi.
Lý Diệu Linh đứng thẳng đôi chân nõn nà dậy, ngồi trên giường, nói với cô giúp việc Chu Dĩnh: "Dĩnh à, em không chỉ là chắc chắn, mà còn vô cùng chắc chắn. Đúng rồi, để em gọi video cho Quý Minh Dương, cậu ấy có quen biết với Lý Thiên Trang, nói trong tay còn vài tấm ảnh mát mẻ hai người chụp với nhau."
Triệu Hùng hỏi một câu: "Quý Minh Dương là ai?"
"Ây da! Là bạn học của em, nói ra anh cũng không biết." Lý Diệu Linh ghét bỏ mà nói, sau đó lấy điện thoại ra tìm tê của Quý Minh Dương, gọi điện đến.
Sau khi gọi được video, Lý Diệu Linh nói với cậu học trai trong video: "Quý Minh Dương, cậu đang làm gì đấy?"
"Chơi game ăn gà thôi. Diệu Linh, lập đội chung không?" Quý Minh Dương hỏi.
"Tớ không thèm lập đội với cậu, kỹ năng của cậu kém như vậy. Đúng rồi, lần trước cậu nói, trong tay cậu có mấy tấm ảnh mát mẻ của Lý Thiên Trang đúng không?"
"Không chỉ là Lý Thiên Trang đâu, tớ còn có của Phương Tiểu Kiệt, Đặng Giai Giai, Tuân Tiểu Ái…"
Lý Diệu Linh lên tiếng cắt lời Quý Minh Dương: "Được rồi! Tớ chỉ hỏi trong tay cậu có ảnh mát mẻ của Lý Thiên Trang không thôi, không phải là kể tình sử của cậu."
"Diệu Linh, ngoại trừ có ảnh, tớ còn có video, cần không?" Vẻ mặt Quý Minh Dương đầy dung tục, cười nói.
Lý Diệu Linh nói một câu: "Gửi qua hết đi."
Chưa đến một phút sau, Qúy Minh Dương đã gửi ảnh và video có cậu ta và cả Lý Thiên Trang đến.
Sau khi Lý Diệu Linh mở ảnh và video Quý Minh Dương gửi đến, cô ấy mở video xem qua trước. Sau khi xem qua xong, liền hạ giọng mà chửi Quý Minh Dương: "Quý Minh Dương, tên khốn này, loại video này mà cũng dám ghi lại cho được. Cặn bã, khốn nạn."
Quý Minh Dương gửi cho Lý Diệu Linh một biểu cảm đắc ý.
Sau khi mắng xong, đưa điện thoại cho cô giúp việc Chu Dĩnh, nói: "Dĩnh, chị tự xem đi."
Chu Dĩnh thấy bộ dạng tức giận của Lý Diệu Linh, không biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa nhìn lên tấm ảnh trên điện thoại, lập tức kinh ngạc đến trợn mắt há miệng.
Trên tấm ảnh có Lý Thiên Trang và một cậu học sinh nam đẹp trai, ôm chặt lấy nhau, miệng đang cùng ăn một sợi mì, còn có một tấm ảnh là Lý Thiên Trang đang ngồi trong lòng cậu học sinh đẹp trai kia.
Sau khi Chu Dĩnh mở video trên điện thoại ra, sợ đến mức sắc mặt tái nhợt đi, cô ta không hề ngờ được, nội dung của video, là một đoạn video mát mẻ của cậu học sinh đẹp trai kia và Lý Thiên Trang ở trong phòng.
Triệu Hùng đứng ngay bên cạnh cô giúp việc Chu Dĩnh, đã nhìn thấy nội dung trong video.
Anh không nói gì, muốn xem xem cô giúp việc Chu Dĩnh xử lý việc này như thế nào.
Lý Diệu Linh chớp đôi mắt to tròn, bĩu môi mà nói: "Dĩnh, em không nói sai chứ. Người phụ nữ Lý Thiên Trang này là lẳng lơ có tiếng trong trường em. Chị còn không mau tách em trai chị ra khỏi cô ấy đi! Theo như những gì em biết, Lý Thiên Trang từng qua lại với năm học sinh nam ở trường em. Thêm cả em trai chị nữa, thì tối thiểu là sáu người rồi. Loại phụ nữ hư hỏng này, làm sao xứng với em trai chị được."
Chu Dĩnh từ bình tĩnh lại sau khi sợ hãi, hỏi Lý Diệu Linh: "Cô hai, cô có thể gửi những bức ảnh và video đố sang cho tôi không? Tôi muốn gửi cho em trai tôi."
"Ừm, chị quét mã của em đi, em kết bạn với chị."
Lý Diệu Linh lấy lại điện thoại, đưa mã đến trước mặt cô giúp việc Chu Dĩnh.
Chu Dĩnh yêu cầu kết bạn với Lý Diệu Linh, sau khi Lý Diệu Linh chấp nhận, đưa những tấm ảnh và video mà Quý Minh Dương gửi cho mình mà gửi lại cho cô giúp việc Chu Dĩnh.
Chu Dĩnh do dữ thật lâu, ngón tay run rẩy, cuối cùng cũng gửi những tấm ảnh và video đó cho em trai Chu Lộ.
Sau khi gửi tin nhắn không, Chu Dĩnh nhìn Triệu Hùng mà hỏi: "Anh Hùng, tôi làm như vậy có đúng không?"
"Đương nhiên là đúng rồi! Nhưng mà, em trai của cô có thể không làm đường lạc lối nữa hay không, thì phải xem cậu ấy rồi."
Trong lòng Triệu Hùng không có quá nhiều hy vọng với Chu Lộ.
Con người Chu Lộ này, nhìn qua thì cũng bình thường. Nhưng Triệu Hùng cảm nhận được, người như vậy rất khó để thành người tài.
Triệu Hùng rời khỏi phòng của cô em vợ Lý Diệu Linh, đi đến phòng tập luyện.
Dao Châu nhìn thấy Triệu Hùng đi đến, lập tức bổ nhào đến: "Bố!"
Triệu Hùng dang tay ra ôm lấy con gái Dao Châu, nhìn thấy cô nhóc tập luyện cho mồ hôi đầm đìa, thay cô bé xoa mồ hôi trên mặt. Đau lòng mà nói: "Dao Châu, luyện tập có mệt không?"
"Rất mệt, nhưng mà con không sợ! Anh Tiểu Hải và cô đều đang kiên trì luyện tập, con cũng muốn luyện tiếp."
"Có chí khí đấy, cố lên! Nhưng mục đích luyện tập, không phải là đánh lại người khác, mà là có khả năng tự bảo vệ bản thân mình để không bị thương. Chỉ có bảo vệ tốt được bản thân, mới có thể làm một cảnh sát tốt, trừ hại cho dân, phát huy chính nghĩa."
"Yên tâm đi bố! Con sẽ bảo vệ mình thật tốt." Dao Châu cười vui vẻ, lộ ra hai răng nanh bé nhỏ đnág yêu.
"Làm xong bài tập chưa?" Triệu Hùng hỏi con gái.
"Những bài tập mẹ cho con đều làm hết rồi. Bố cứ yên tâm đi, con sẽ không quên làm bài tập đâu."
Triệu Hùng gật đầu, biết bài tập nhà trẻ cho về không nhiều lắm. Đều là mấy phép cộng trừ đơn giản trong vòng hai mươi. Còn có cả bài tập về bảng chữ cái. Trừ từng đó ra, vợ Lý Thanh Tịnh còn cho con gái một chút bài tập thư pháp và vẽ tranh.
Trước đây Triệu Hùng có biết đánh một bài quyền quyết đấu.
Bài quyền này, mặc dù gọi là "Quyền quyết đấu". Nhưng mà đa số là các chiêu thức căn bản của võ thuật, thích hợp dùng để rèn luyện thể hình.
Thẩm Văn Hải còn có con gái Dao Châu và Tần Tần Linh đều vừa tiếp xúc với bõ học, một số chiêu thức có yêu cầu kỹ thuật cao, căn bản không thích hợp với họ. Hơn nữa, Triệu Hùng không dạy bọn họ luyện khí, chỉ có thể dạy một số võ công cơ bản.
Triệu Hùng buông con gái xuống, nói: "Dao Châu, đi đứng cùng với anh Tiểu Hải và cô đi!"
"Được thôi bố!"
Triệu Hùng hô một câu với Thẩm Văn Hải và Tần Tần Linh: "Đứng thẳng vào!"
Chỉ thấy Tần Tần Linh, Thẩm Văn Hải và Dao Châu đứng thành hàng, đứng thành hình cầu thang, đứng ngay ngắn.
Triệu Hùng chắp hai tay sau lưng, vừa thong thả bước đi vừa nói: "Lần trước, tôi đã dạy cho mấy đứa đòn đá và tư thế đánh chiêu thức cơ bản. Lần này, tôi sẽ dạy mấy người một bộ quyền pháp, gọi là quyền quyết đấu. Tôi đánh trước một lần, giảng lại động tác thêm một lần, giảng giải cho mấy đứa hiểu. Nếu như Tiểu Hải và Linh Nhi hiểu rồi, thì sau này lúc luyện tập thì dạy cho Dao Châu nữa."
"Vâng thưa thầy!"
"Vâng thưa anh họ!"
Triệu Hùng cởi áo khoác ra, xắn tay áo lên. Nói với ba người: "Mấy đứa phải nhìn kỹ nhé, tôi luyện trước một lần."
Chỉ thấy Triệu Hùng bày ra một thế thủ, chân bước thành vòng cung về phía trước một bước, nhanh chóng ra quyền về phía trước, miệng kêu "A" một tiếng, nắm tay nhanh chóng mở ra. Sau đó cánh tay đặt song song với nhau, đánh ra phía ngoài.
Sau đó, tốc độ chân rất nhanh. Sau khi điều chỉnh lại cơ thể, quay đầu lại làm một chiêu thức trăng rằm, lại xoay đầu nhanh chóng ra quyền. Nhấc đầu gối lên, khủy tay hạ xuống… Sau khi luyện xong một lần, Triệu Hùng hỏi ba người Thẩm Văn Hải, Dao Châu và Tần Tần Linh: "Thấy như thế nào?"
Ba người gật đầu rồi lại lắc đầu.
Không còn cách nào, Triệu Hùng lại đi lại một lần.
Lần này, trừ Dao Châu ra, thì Thẩm Văn Hải là Tần Tần Linh đã nhớ được một số chiêu thức.
Triệu Hùng nói với ba người: "Đến đây, tiếp theo chúng ta sẽ giải thích quyền này một lượt, đứng theo tôi đi."
Sau khi Triệu Hùng làm một động tác mở đầu, bảo Thẩm Văn Hải, Tần Tần Linh và con gái Dao Châu bày ra động tác mở đầu.
Sau khi ba người bày ra động tác mở đầu, Triệu Hùng nhìn ba người Thẩm Văn Hải đều có chỗ không đúng. Liền chỉnh động tác tay cho từng người.
Bộ quyền "Quyền quyết đấu" này tổng cộng có tám tổ hợp động tác, trong tám tổ hợp lại có tám động tác nhỏ, tổng hợp lại một bộ quyền pháp, tổng cộng có tám tám sáu mươi tư chiêu thúc.
Triệu Hùng mệt mỏi hồi lâu, cũng chỉ dạy được động tác đầu tiên của tổ hợp thứ nhất.
Anh định ra một quy tắc luyện công, lúc nào luyện công, lúc nào thì nghỉ ngơi. Nếu không, bọn trẻ đang ở tuổi phát triển cơ thể, nếu như tập luyện cường độ quá lớn, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của cơ thể.
Sau khi dạy xong tổ hợp động tác thứ nhất của "Quyền quyết đấu", Triệu Hùng mệt đến nỗi mồ hôi đầm đìa. Không có nội công chống sức, cơ thể anh đã có chút không chịu nổi rồi.
Sau khi đi ra khỏi phòng luyện tập, thì gặp thấy cô giúp việc Chu Dĩnh.
Triệu Hùng nhìn thấy đôi mắt cô giúp việc Chu Dĩnh hồng hồng, giống như là vừa mới khóc xong. Hỏi cô ta: "Dĩnh, cô sao vậy?"
Chu Dĩnh trả lời nói: "Anh Hùng, tôi đã gửi những tấm ảnh và video của Lý Thiên Trang cho em trai tôi."
"Tôi biết rồi mà!"
"Vừa nãy em trai tôi gọi điện đến, nói nó đã chia tay với Lý Thiên Trang rồi."
"Chia tay rồi, không phải là rất tốt sao? Cô khóc cái gì chứ?" Triệu Hùng khó hiểu mà hỏi.
Vẻ mặt Chu Dĩnh đầy tủi thân, nói: "Em trai tôi gọi điện về nói với gia đình. Bố tôi điện thoại đến, chửi tôi một trận. Nói, nếu như sau này em trai tôi không lấy được vợ, đều hỏi tội tôi hết!"
Triệu Hùng nghe xong, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, Chu Lộ đã biến thành như ngày hôm nay, đều là do bố mẹ cậu ta chiều chuộng mà nên.
Xem ra, tư tưởng trọng nam khinh nữ của bố mẹ Chu Dĩnh rất nghiêm trọng.